Niệm Vô Song Dịch Full


Đàm Âm đứng dậy phủi phủi bụi đất, nàng cũng không nghĩ tới mình sẽ ngủ ngoài núi rừng, thế mà lại quên thả một cái Linh Lung Ốc ra, ngày hôm qua là ngủ như thế nào?

Nàng xa xa đi theo đại tăng lữ bay phía sau, hắn dừng lại nghỉ ngơi ăn cơm, nàng cũng dừng lại nghỉ ngơi ăn cơm, hắn đứng dậy tiếp tục bay, nàng cũng đứng dậy tiếp tục bay, dù sao cũng không để cho hắn trông thấy mình.

Bay bốn ngày bốn đêm như vậy, hai người đều không ngủ được, đại tăng lữ về sau cưỡi trên chim cực lạc rõ ràng bị lệch lệch, giống như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.

Đêm qua sức chống đỡ của hắn đã đến cực hạn, hắn thở phì phò rồi nhanh chóng hạ xuống đất, nhóm một đống lửa, giống như là muốn ăn ngủ ở trần .

Đàm Âm trốn ở một nơi bí mật gần đó, thấy hắn nhắm vào một con thỏ hoang, nàng lập tức ra tay hỗ trợ.


Bên trong Túi Càn Khôn phần lớn là các loại công cụ chứa khí giới của nàng, nàng lấy ra tên nỏ nhỏ, lắp đầy châm đồng, vô thanh vô tức đem tất cả những con thỏ có thể tìm được trên sườn núi ghim thành thuốc tê, như vậy khi bắt hắn liền không phí sức chút nào.

Bất quá hình như hắn cũng không cao hứng với cục diện này, sau khi gặp con thỏ thứ mười bị tê, đại tăng lữ buông tha, hái chút quả dại ăn sống lung tung, ăn xong ngả đầu liền ngủ, cũng không liếc mắt nhìn nàng một cái.

Đàm Âm đành phải tìm một mảnh đất bằng cách hắn không xa, ngồi trên mặt đất ngẩn người.

Nam nhân nàng gặp trong đời thật sự có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Lúc làm người, bản thân Cơ gia nhân khẩu quá đơn bạc, đến độ tuổi nàng hơi hiểu chuyện, người sống chỉ còn nàng và cha già của nàng.


Sau này...!Gặp phải là Thái Hòa cùng với mấy vị Thần Quân khác.

Thái Hòa tính cách hiền hòa, mấy vị Thần Quân khác vốn tiếp xúc không nhiều lắm cũng tiêu sái một mình một phái, không một ai như đại tăng lữ giảo hoạt khó chơi này, đã đa nghi, lại cảnh giác, gặp phải người không thể giải quyết lập tức chạy, hoàn toàn không thể tiếp cận.

Buổi tối gió mát núi rừng ập đến, xen lẫn các loại côn trùng không biết tên, Đàm Âm cúi đầu đếm kiến trên mặt đất, những sinh linh nhỏ yếu ớt này vội vàng chuyển nhà, nói vậy ngày mai sẽ có mưa.

Được rồi, ngày mai, ngày mai, con hồ ly đại tăng lữ này lại muốn đi dạo hướng nào nữa đây?

Nàng nghĩ tới cảm thấy buồn ngủ, không biết là gió núi này thổi quá thoải mái, hay là do mùi hương do gió đưa tới quá dễ ngửi.

Hương khí...?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui