Lời hứa vốn dĩ là một sự so tài giữa đàn ông và phụ nữ, có khi đôi bên đều thấy vui vẻ, nhưng đa phần kết quả là thất bại cả hai.
Tuyển tập tản văn hay
_ Trương Tiểu Nhàn _
_____________(×_×){ •••••}_____
“ Huhu...tiểu Hy em giải thích với Vũ ca và Minh ca đi hức....rằn..g chị không có hức hức chị thật hức hức khô....ng hức c....ố ý hức đ..uổi...hức.. em r.a khỏ..i nh...á oá hức hức”
(Tiểu Hy em giải thích với Vũ ca và Minh ca đi. Rằng chị không cố ý đuổi em ra khỏi nhà)
“ Ô! Bạch liên của chúng ta lại khóc nữa rồi...”
“ Hình như là bị mất vài nam thần nên chiêu mộ thêm 'vệ sĩ' đó mà..”
“ Không biết các vị ' tiểu thư' sẽ có màn gì đặc sắc nữa đây...”
....
“ Hình như mấy ngày nay tôi không gặp cô và những tên kia thì phải, nếu có thì cũng chỉ chạm mặt, cô nói như thế có nghĩa là gì? Nói tôi vu quan cô sao. Hình như tôi bị đuổi khỏi nhà là chuyện của năm ngày trước thì phải, bây giờ cô mới đem ra chiếu cáo cho cả thế giới biết cô không cảm thấy hơi trễ sao, hử? Mai đại tiểu thư”
“ Thì ra khóc lóc thảm thương xin tha thứ là phụ chiêu mộ nam nhân mới là chính... “
“ Bản chất của những cô tiểu thư mới nổi là thế...luôn muốn mình toả sáng nhưng thật ra là trò cười cho thiên hạ”
“ Mọi người đừng nên nói quá, người ta luôn xem mình là 'cái rốn của vũ trụ', bạch liên trong mắt thiên hạ nhưng nào hay một vỡ kịch diễn hoài đến mức khán giả cũng thuộc kịch bản... hừ đâu còn gì thú vị nữa đúng không?”
“ Độc Cô bạn học nói đúng đấy chỉ có thế thôi sao chiêu đó chỉ dùng cho nam nhân 'thương hoa' mà thôi”
“ Hức hức...” Mai Ngữ Linh lúc này không ngờ mình lại rơi vào tình cảnh bế tắc như thế này, bên ngoài thì cố rặng nước mắt để mọi người xung quanh thương hại còn bên trong thì cơ hồ muốn xé rách gương mặt của tất cả nhưng chờ mãi cũng không ai ra đành tự mình xuất chiêu cuối. Hàn Ngân Hy chán ghét nhìn gương mặt không thể giả tạo hơn nữa của Mai Ngữ Linh mà chế nhạo. Cô không ngờ mình lại bị một con nhỏ mọc chưa đủ lông cánh tính kế hết lần này đến lần khác đúng là mất mặt mà.
“Mọi người....hức tôi đã...hức gì đâu..hức hức sao lại...hức bảo tôi..như thế...oa.hức”
(Mọi người tôi đã làm gì đâu, sao lại bảo tôi như thế)
“ Đang chờ người khác bố thí lòng thương hại cho mình sao? Từ khi nào mà đối thủ của Hàn Ngân Hy tôi lại xuống cấp đến mức này “
“ tiểu Hy à! Những kẻ như thế mặt dày đạn bắn không thủng này thì không nên bận tâm làm gì, dù có làm bằng bất cứ chất liệu nào thì cũng phải 'mục' theo thời gian, chúng ta đi thôi”
“ Trò chơi kết thúc rồi sao... “
“Mất hứng thật....tưởng sẽ màn anh hùng cứu mỹ nhân..”
“Cậu không nghe à... cái bản chất bị lộ rồi! nên đâu còn ai đến cứu đâu....”
“Đáng đời...””Hức hức” Mai Ngữ Linh không biết phải làm sao chỉ đành vừa chạy vừa khóc nhằm tăng thêm hiệu ứng còn Hàn Ngân Hy và Độc Cô Nhi thì khoát tay nhau đến lớp. Từ trên sân thương một ánh mắt u thương nhìn vào thiếu nữ lãnh đạm kia, cô vẫn chưa tha thứ cho anh sao, tiểu Hy em nói anh phải làm sao đây....
______
Buổi tối tại đại sảnh Lam gia
Một thiếu nữ một cô gái với mái tóc hạt dẻ được búi gọn gàng, mặc một chiếc váy xẻ cao màu trắng đục tôn lên nước đã trắng ngần cùng gương mặt hoàn hảo mọi khía cạnh, lục mâu quan sát xung quanh nhìn vào cô gái tóc trắng bạc đang cười nói với những nam nhân xung quanh thì lắc đầu chán nản, cậu ta quên mất mục đích chính luôn rồi sao
“Cô đến rồi sao? Cứ tưởng là trốn luôn rồi đấy”
“ Anh nghĩ tôi là hạng người đó sao? “
“ Chắc là không...”
“ Ôi! Lam thiếu chúc mừng anh lên chức Tổng giám đốc của Lam thị, à không bây giờ phải gọi làm Làm tổng mới đúng”
Độc Cô Nhi từ xa nhìn thấy một mối nguy hại cho anh mình nên bỏ mặt nam nhân bên cạnh mà chạy đến ôm chầm Hàn Ngân Hy công khai chủ quyền nhìn Lam Triệt đầy lãnh khí như thú săn mồi đang dò xét đối phương và sẵn sàng bây tới đớp nhau. Lam Triệt nhìn thấy kẻ phá đám thì cảm thấy rất chướng mắt nhưng phải mĩm cười đầy âm hiểm nhìn Độc Cô Nhi
“ Độc Cô tiểu thư nói quá chẳng qua là chút bản lĩnh, không biết khi nào cô nhận chức tại Độc Cô gia đây, tôi rất mong chờ”
“ Lam tổng nói quá, chẳng qua tôi không thích những công việc gò bó bản thân mà thôi...”
Độc Cô Nhi vừa nói vừa nghiến răng, rõ ràng là nói cô hơn hai mươi rồi mà còn ăn bám cha mẹ, tên đáng ghét! Định dụ dỗ tiểu Hy của bà à. Xin lỗi trong lòng bà, cưng đã có một dấu X thật lớn rồi, cưng không thể đưa cậu ấy về dinh đâu..hé hé. Lam Triệt nhíu mày nhìn Độc Cô Nhi rốt cuộc cô ta đang suy nghĩ gì mà nham nhở thế còn Hàn Ngân Hy cảm nhận được cảm giác quen thuộc, nội tâm gào thét là phải nhanh chống rời khỏi chỗ này nên từ từ lết ra khỏi ma trảo của Độc Cô Nhi, chẳng lẽ bệnh cũ lại tái phát sau
“ Lam tổng, không biết anh có nhã hứng nhảy không?”
“ Đương nhiên là có..”
“Tiểu Hy à! mình cũng muốn nhảy...”
“ Được nếu cả hai đều muốn vậy hai người cùng nhau nhảy đi, tôi xin phép..”
Nói xong Hàn Ngân Hy bỏ chạy thật xa để lại hai kẻ đang muốn ăn tươi nuốt sống đối phương 'tại ngươi nên báo hại ta mất đi cơ hội ngàn năm này'. Cô đi đến một góc của buổi tiệc thản nhiên cầm ly rượu lên thưởng thức và ngắm nhìn con mồi ' cho tôi xem bản lĩnh của cô đi, đừng làm tôi thất vọng' Cô không hiểu, tại sao thân chủ lại rảnh rỗi nghĩ ra một kế hoạch phức tạp như thế chứ, chỉ cần một phát súng kết thúc cô ta là được mà dù sao danh tiếng cũng đã tàn, lũ nam nhân đó cũng không còn chút thứ gì là mặn mà với cô ấy nữa, với lại dựa vào quy luật của thế giới Ngầm, cô không tin nguyên chủ không thoát tội được vì không ai là không có bí mật cả. Đây là sức mạnh của 'Bàn tay vàng' sao bẻ cong cả trí thức của con người, một tay che trời trong cái thế giới do mình tạo ra. Nếu thật cô cũng muốn sống trong cái thế giới của mình, không sợ bất cứ điều gì.
“ Em đang suy nghĩ gì thế”
“ Ơ! anh đến khi nào thế Bắc chủ tịch, mớ thông tin đó anh thấy sao? “
“Đúng như tôi nghĩ cô đơn giản..chúng ta có thể làm đối tác lâu dài”
“Được”
“Nhưng tôi không hiểu, tại sao cô lại chọn Đường gia đầu tiên mà không phải Mai gia”
Điều này thật khiến cho Bắc Thiên Chiến tò mò, chẳng phải cô hận Mai Ngữ Linh và cả người mẹ kia của cô sao và với tình cảm cô dành cho Đường Đằng Minh nói thật cả anh cũng ganh tỵ. Vì sao cô ấy lại muốn hạ bệ Đường thị chẳng lẽ yêu quá thành hận? Hàn Ngân Hy nhìn thấy khuông mặt đầy dấu chấm hỏi của Bắc Thiên Chiến thì cũng đoán được phần nào, cô không ngần ngại trả lời thắc mắc của hắn
“anh không nghe nói trong thương trường không có chỗ dành cho tình yêu đích thực sao? Nếu dành được dự án lần này trong tay Đường thị thì chẳng phải Bắc thị sẽ chiếm lĩnh thị trường trong năm nay và cả năm sau sao? Còn có thể hạ được Mai gia tiện cả đôi đường, dại gì không làm. Đây chẳng phải là cách mà anh đã từng đánh cược trong quá khứ để có được hôm nay sao?”
Bắc Thiên Chiến không khỏi tìm tòi nhìn Hàn Ngân Hy, những gì cô nói cùng phân tích cứ như cô là người từng trải qua hết thảy mọi thứ, cô nói đúng hơn 30% cổ phần của Mai thị đều nằm trong tay Đường thị còn 20% còn lại thì sắp bị Vệ gia rút khỏi nếu thật đánh mất dự án lần này có thể khiến Mai thị chao đảo thậm chí phá sản vì Mai Hùng là kẻ tiếp nhận dự án thay Đường Đằng Minh và dĩ nhiên anh tin hắn sẽ không tin vì tình yêu dành cho Mai Ngữ Linh mà hắn tiếp nhận một người không có khả năng kinh tế để gây hại cho tâm huyết của hắn... Chuyện cô biết quá khứ của anh thì anh có thể tin nhưng điều này...anh hơi khó tin vì mọi thông tin điều tra về cô đều không đề cập gì đến vấn đề này cả hay do anh quá đa nghi, chắc là do cảm giác cũng như lần đó gặp cô tại khu Thương mại – một người có quá khứ giống anh, thấu hiểu được những gì anh làm...nếu có.. chắc là không đâu...
------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...