Nhựu Lận Đại Thí Cổ Mỹ Nhân Y Sinh

Buổi sáng ngày hôm sau Hắc Long Bá mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy gương mặt với đôi môi phấn nộn của Bạch Thanh Thủy, Hắc Long Bá đem người ôm chặt vào ngực, đè lên Bạch Thanh Thủy liền bắt đầu hôn hít khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Thanh Thủy không buông miệng, hôn đến mức đem người mơ mơ màng màng tỉnh lại, sau đó kéo hai chân trắng nõn của Bạch Thanh Thủy ra, dùng sức xoa hai mông mềm như bông của cậu. Mông của Bạch Thanh Thủy vừa to lại vừa tròn, bị Hắc Long Bá xoa hồng hồng đến đáng thương, Hắc Long Bá còn gắt gao niết lấy, xoa đến Bạch Thanh Thủy kêu to. Sau đó Hắc Long Bá mở ra hai mông, lộ ra tao huyệt đỏ hồng sau đó cắm thẳng nhiệt khí của mình vào. Bạch Thanh Thủy đáng thương hề hề ân một tiếng, bị Hắc Long Bá mình đầy cơ bắp áp không nhúc nhích được, chỉ có thể cảm thụ được đại kê kê nóng hầm hập ra ra vào vào trong tiểu huyệt của mình, còn chà xát lên hoa tâm của cậu, chà xát làm cậu thoải mái chịu không nổi mà kêu to, d*m thủy từ lỗ nhỏ liên tiếp chảy ra bên ngoài, làm khăn trải giường ướt nhẹp.

Hắc Long Bá chỉ cảm thấy tiểu huynh đệ của bản thân chưa bao giờ thoải mái như vậy, tao huyệt này thịt thịt nộn nộn nước cũng nhiều, chỉ cần hắn trừu cắm trong cái miệng nhỏ này, tiểu huyệt sẽ tức khắc co rụt lại, kẹp đến Hắc Long Bá sảng khoái không chịu được. Bạch Thanh Thủy chính là tiểu yêu tinh, khiến cho hắn muốn ngừng mà không được, thật là muốn chết trong cái tao huyệt này. Hắc Long Bá phía dưới không ngừng đâm thọc, miệng thì cắn khuôn mặt trắng nõn của Bạch Thanh Thủy. Hai tay nhéo vú nhỏ của Bạch Thanh Thủy, mỹ mãn đến không còn gì hối tiếc. Trên vú điểm xuyến hai cái anh đào hồng châu nho nhỏ, run run rẩy rẩy đứng thẳng, bị Hắc Long Bá dùng móng tay thong thả ung dung tàn phá. Bạch Thanh Thủy tay nhỏ nhu nhu nhược nhược túm cánh tay thô đen của Hắc Long Bá, nhỏ giọng kêu đau đau đau. Hắc Long Bá càng niết càng hăng say, sức lực càng lúc càng lớn, làm khuôn mặt nho nhỏ, núm vú nho nhỏ, và tiểu tao huyệt của Bạch Thanh Thủy đều đỏ cả một mảnh. Bạch Thanh Thủy làm sao có sức lực tránh né, chỉ có thể co lại trong ngực nam nhân, một bên bị nam nhân thao run run, một bên tí tách rơi nước mắt.

Hắc Long Bá sảng khoái nửa ngày, cắm tiểu tao huyệt của Bạch Thanh Thủy đến nhão nhão dính dính, d*m thủy òm ọp òm ọp chảy đầy giường, mới phát hiện Bạch Thanh Thủy đã khóc đến đầy mặt đều là nước mắt. Hắc Long Bá lúc này mới thả nhẹ sức lực, từng chút từng chút hôn khuôn mặt nhỏ đầy nước của Bạch Thanh Thủy, một mặt nói “Thanh Thanh thực xin lỗi, thực xin lỗi”, một mặt thật sự nhịn không được lại dùng đại kê kê dùng sức thao cửa tử cung của Bạch Thanh Thủy. Hắc Long Bá một bên cảm thụ được cửa tử cung co rụt lại, một bên ở trong miệng tử cung trừu cắm, dùng sức cắm một hồi lâu, mới ở tử cung của Bạch Thanh Thủy bắn ra.

Bạch Thanh Thủy chỉ cảm thấy bụng trướng lên. Cậu khó chịu ôm bụng, Hắc Long Bá còn cố tình bóp cái eo tinh tế của cậu, nhưng không lấy đại kê kê ra khỏi tiểu tao huyệt. Cậu ôm bụng nằm trong ngực Hắc Long Bá chảy nước mắt, tuyệt vọng mà tự hỏi Hắc Long Bá rốt cuộc có yêu cậu không? Bạch Thanh Thủy biết bản thân như vậy giống như đang làm ra vẻ, cậu vốn cho rằng Hắc Long Bá là một nam nhân thân sĩ, đáng tin cậy, sẽ không giống những người trước đó theo đuổi cậu không màng trường hợp đùa giỡn lưu manh, cưỡng bách cậu. Nhưng rốt cuộc thì cậu với Hắc Long Bá chỉ mới nhận thức một ngày đã bị người nam nhân này làm tới không thể rời giường, không có thổ lộ, không có hứa hẹn, cứ như vậy nhục nhã ôm lấy một bụng đầy tinh dịch của người nam nhân này, dựa vào trong lòng ngực hắn thất thanh khóc rống.

Hắc Long Bá còn trong dư vị cao trào, sảng khoái muốn chết, ôm Bạch Thanh Thủy rút đại kê kê nửa cương ra khỏi tiểu huyệt tiểu, nói “Thanh Thanh cưng thật đẹp, Thanh Thanh cưng thật ngọt.” lời nói hỗn trướng, hưởng thụ một hồi lâu, mới phát hiện trong ngực đều là nước mắt của Bạch Thanh Thủy. Hắn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Bạch Thanh Thủy lên, hỏi “Thanh Thanh, Thanh Thanh, Thanh Thanh cưng thế nào? Thanh Thanh anh sai rồi, cưng đừng khóc. Thanh Thanh em thấy thế nào? Nói cho anh biết, Thanh Thanh.”


Bạch Thanh Thủy sợ muốn chết, trong lòng cảm thấy nếu Hắc Long Bá không yêu cậu vậy không bằng đi tìm chết. Cậu vừa khóc, vừa nghĩ đến quá trình nhận thức Hắc Long Bá, nghĩ hắn săn sóc như vậy, có lễ phép, lại thân sĩ lại đáng tin cậy, trong lòng cậu vẫn nguyện ý tin tưởng Hắc Long Bá là nam nhân tốt, sẽ không vô tình không cần cậu. Cậu nhìn gương mặt nôn nóng của Hắc Long Bá, hai mắt đẫm lệ mông lung nói, “Hắc Long Bá, anh thích em sao?”

Hắc Long Bá vừa nghe, tâm đều bị Bạch Thanh Thủy làm mềm đi, cắn chớp mũi mềm mại của Bạch Thanh Thủy nói, “Thích, anh thích Thanh Thanh chứ, Thanh Thanh là người ngọt nhất anh từng thấy, sao lại không thích Thanh Thanh được, anh bắn cho Thanh Thanh một bụng, sao lại không thích Thanh Thanh.”

Bạch Thanh Thủy nín khóc mỉm cười, ôm cổ Hắc Long Bá, vui vẻ đến không chịu được, ở trong lòng cậu sai lầm trước đó của Hắc Long Bá đều vì một câu lời ngon tiếng ngọt này tan thành mây khói. Bạch Thanh Thủy nâng lên đôi mắt đo đỏ trừng nam nhân, dẩu miệng nhỏ hồng hồng nộn nộn nói, “Lưu manh.”

Nói xong Bạch Thanh Thủy cảm thấy bụng thật sự rất trướng, có đồ vật gì đó theo âm đ*o chảy ra, gương mặt Bạch Thanh Thủy nháy mắt đỏ đến muốn xuất huyết, cậu cắn môi, không muốn rên rỉ ra tiếng. Nguyên lai chít chít của Hắc Long Bá quá lớn, bắn quá sâu, lúc này mới theo âm đ*o chậm rãi chảy ra. Hắc Long Bá nhìn hai tròng mắt của cậu ửng đỏ, cánh tay trắng nõn ôm bụng, vội vàng nâng hai chân thôn dài của Bạch Thanh Thủy lên, lộ ra tiểu huyệt bị thao đỏ bừng. Hắc Long Bá vạch tiểu huyệt ra, chỉ thấy huyệt khẩu khẽ nhếch, một cổ chất lỏng màu trắng từ tiểu huyệt chảy ra, tích trên khăn trải giường. Đại huynh đệ của Hắc Long Bá nháy mắt đứng dậy, máu mũi rầm rầm chảy ra. Hắc Long Bá che lại cái mũi vọt vào buồng vệ sinh, Bạch Thanh Thủy ảo não dúi đầu vào trong ổ chăn, xấu hổ đến toàn thân đều nhuốm màu phấn hồng.

Hai người sau đó thu thập rồi tắm rửa, Hắc Long Bá giúp Bạch Thanh Thủy moi tinh dịch trong tiểu huyệt ra, trong suốt quá trình đại kê kê vẫn luôn trong trạng thái thẳng tắp. Bất quá Hắc Long Bá biết Bạch Thanh Thủy mới khai bao đã làm ba lần, thật sự phải dưỡng hai ngày, bởi vậy cố gắng bình ổn lại. Sau khi rời phòng Bạch Thanh Thủy lúc đi đứng đều cảm thấy quai quái, mắt thấy sắp muộn giờ làm, Hắc Long Bá nhanh chóng lái xe đưa cậu đến bệnh viện. Bạch Thanh Thủy ở bệnh viện một buổi sáng đều ngồi, giữa trưa Hắc Long Bá đón cậu đi ăn cơm, tới buổi chiều mới có thể đi lại nhiều chút, chỉ là phía dưới vẫn luôn quái quái, cứ cảm giác có cái gì đó đỉnh lên, cực kỳ khó chịu. Chẳng qua một bên cảm thấy khó chịu một bên lại nghĩ đến Hắc Đạo đại ca cùng đại kê kê của hắn, khiến cho Bạch Thanh Thủy một trận mặt đỏ tim đập, tuy thẹn lại vui vẻ.


Hắc Đạo đại ca là một đại ca hắc đạo uy phong lẫm lẫm, là rắn độc vang dội ở thành phố C. Hắc Đạo đại ca mở Lamborghini của mình, ngậm thuốc lá, thích ý lắc lư trên địa bàn của mình, cảm thấy cực kỳ vừa lòng. Nghĩ đến mình hơn 30, sự nghiệp thành công, lão bà cũng có, bước tiếp theo chính là nhiệt tình rung giường. Hắn càng nghĩ càng đắc ý, nhìn nhìn thời gian phát hiện nên đi đón lão bà, vì thế lảo đảo lắc lư lái xe đi tới bệnh viện.

Hắc Đạo đại ca hiểu rõ bệnh viện là một nơi nghiêm túc, là đơn vị của lão bà, không thể thêm phiền toái cho lão bà, vì thế nhắn qua WeChat cho lão bà sau đó an vị trong xe mỹ tư tư chờ, một bên chờ một bên bảo tiểu đệ ở nhà hắn gọi món, hắn hôm nay phải làm lão bà ở trên giường của hắn, làm bánh bao thịt trắng nộn của lão bà có đến mà không có về.

Hắc Đạo đại ca mỹ tư tư ý dâm lão bà của hắn, nghe thấy có người gõ cửa, hắn hại kính liền thấy lão bà tươi ngon mọng nước của mình đang hé miệng cười với mình. Hắc Đạo đại ca nhanh chóng mở cửa xe, giúp lão bà gài kỹ dây an toàn. Bạch Thanh Thủy nhìn năm nhân hết sức săn sóc, đây chính là nam nhân của cậu đó. Cậu nhẹ nhàng hôn một cái lên mặt nam nhân, sau đó ngượng ngùng nhìn Hắc Long Bá.

Cái hôn này giống như móng vuốt của mèo con, quậy đến lòng Hắc Long Bá lòng mềm thành một cục. Hắc Long Bá ôm mặt Bạch Thanh Thủy hôn xuống, môi Bạch Thanh Thủy vừa mềm vừa ngọt, bên trong giống như chứa mật, hôn đến Hắc Long Bá muốn ngừng mà không ngừng được. Sau một lúc lâu, Hắc Long Bá mới buông Bạch Thanh Thủy ra, khởi động xe, nói “Hôm nay mang Thanh Thanh về nhà ăn bữa tiệc lớn.”


Bạch Thanh Thủy đỏ mặt nói, “Là bữa tiệc lớn gì nha? Là anh làm sao?”

Hắc Long Bá một tay chống tay lái, một tay nắm tay Bạch Thanh Thủy, nói, “Về nhà sẽ nói cho em.”

Nơi Hắc Long Bá mang Bạch Thanh Thủy đến là một căn phòng của hắn cách bệnh viện Bạch Thanh Thủy làm rất gần, nhìn qua cũng không phải quá lớn. Ba Hắc Long Bá về hưu, hàng năm mang theo mẹ Hắc đi du lịch dưỡng lão khắp nơi, Hắc Long Bá một mình một người, ở căn phòng lớn cảm thấy cô đơn, cho nên đều tùy tiện tìm một chỗ ngủ. Mà buổi sáng hôm nay, sau khi đưa Bạch Thanh Thủy đến bệnh viện liền dặn dò tiểu đệ dọn dẹp nơi này, từ nay hắn cũng có gia đình nhỏ của mình~

Bạch Thanh Thủy tới nhà Hắc Long Bá, phát hiện đây là một phòng 100m2, lại sạch sẽ ngoài dự đoán. Nhà ăn đặt một bàn cơm Tây chỉnh chỉnh tề tề, nồi chén ly bồn đều trắng bóng, kinh ngạc nói, “Anh thật là lợi hại, trong nhà cũng dọn dẹp ngắn nắp, cơm cũng làm thật thơm.”

Hắc Long Bá nghe xong nói “Không phải, đám này anh đâu có làm, là vì muốn mang em trở về, nên cho người đến dọn. Thực tế anh cái gì cũng sẽ không làm, vậy nên rất cần người chiếu cố.”

Bạch Thanh Thủy nghe xong, đỏ bừng mặt. Cậu buông xuống lông mi, nhẹ giọng nói “Em tới chiếu cố anh, được không?”


Hắc Long Bá vui mừng khôn xiết, hắn ôm chầm Bạch Thanh Thủy, một cái lại một cái hôn lên khóe miệng cậu, nói “Được, được, Thanh Thanh, Thanh Thanh (^3^)”

Bạch Thanh Thủy hé miệng cười, mắt hoa đào sáng lấp lánh nhìn Hắc Long Bá, Hắc Long Bá bị người mê hoặc, kéo Bạch Thanh Thủy qua dùng sức gặm miệng cậu. Thẳng đến khi đem miệng nhỏ của Bạch Thanh Thủy gặm đến sáng bóng, liền hàm chứa miệng  Bạch Thanh Thủy mà liếm.

Bạch Thanh Thủy bị hắn liếm đến chịu không nổi, tay nhỏ đè lại ngực Hắc Long Bá đẩy hắn ra, khó khăn lắm mới đẩy ra được, nhìn đến ánh mắt Hắc Long Bá nhìn cậu, mặt bá một cái lại đỏ.

Hắc Long Bá ôm vòng eo tinh tế của Bạch Thanh Thủy, nói “Thanh Thanh, cám ơn em, thật sự cám ơn em. Ba anh từ sau khi anh tự lập liền mang mẹ anh đi khắp nơi, cũng không về nhà ở, anh mỗi ngày cũng không biết nên ngủ nơi nào cho tốt, chỗ nào cũng không phải thứ anh muốn, nơi nào cũng không phải nhà.”

Bạch Thanh Thủy lấy hết can đảm, ôm mặt Hắc Long Bá nói, “Về sau anh ngủ với em, em là của anh, em bên anh đó chính là nhà của anh.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận