-------- Chap 8 ----------
-Sư huynh ! Huynh bị làm sao vậy ? – Bảo Bình hỏi
-Lạ nhỉ ? Sư huynh của chúng ta là một mãnh tướng nơi sa trường, chưa bao h run sợ trước kẻ thù. Cái gì mà làm huynh ấy sợ hãi quá vậy ?
-Cứu ta ! Cứu ta ! – Sư Tử thở hổn hển vì mệt.
-Đứng lại ! Đứng lại ! Đồ vô lại kia ! – Hai gia đồng, một nam nhân và một nữ nhân đuổi đến, la lối om sòm
Bảo Bình vội xuống ngựa, chắp tay hỏi :
-Hai vị có việc gì mà đuổi huynh đệ của tôi gấp vậy ?
-Thế ra ngươi là đồng bọn của hắn ! – Nam nhân tức tối đáp – Một lũ vô lại !
-Này ! Đồ cẩu nô tài các ngươi dám mắng ai là đồ vô lại hả ? – Nhân Mã trỏ roi cáu kỉnh gắt – Có tin bổn công tử cho ăn roi không ?
-Hắn ta … - Người nữ tì chỉ vào mặt Sư Tử nói – hắn ta dám nhìn trộm tiểu thư nhà ta tắm. Ngươi nói xem, không phải đồ vô lại thì là gì ?
Nhân Mã, Kim Ngưu và Bảo Bình đồng loạt quay lại nhìn Sư Tử. Mắt ai cũng trố ra bất thường :
-Sư ca …
-HUYNH ?????????????????????????
-Ta cứ nghĩ huynh …
Sư Tử hoảng hốt xua tay chối bay chối biến :
-Không phải ta ! Không phải ta ! không phải ............ ( lại còn nói không phải =.= »)
-Còn chối ! – Nữ nhân nói – Không phải ngươi sao thấy chúng ta lại chạy thục mạng như vậy ?
-Ta không có mà !!!!!! – Sư Tử lúc này chỉ hận không có cãi lỗ nẻ nào mà chui xuống. Thật mất danh dự quá !
-Có lẽ cô nương hiểu nhầm chăng ? – Bảo Bình vội chữa cháy – vị huynh đệ của tôi từ bé có tính nhát gái, cứ trông thấy nữ nhi là sợ hãi bỏ chạy. Chắc vừa rồi trông thấy cô nương nên huynh ấy mới như vậy. Phải không Sư huynh ?
Sư Tử như người sắp chết đuối vớ được cọc, gật đầu lia lịa ( Cổ sắp rụng ra rồi đó ! )
-Nói bậy ! Ở đâu ra cái tật quái lạ như vậy chứ ! – Nam nhân lại mắng – Các ngươi hùa nhau lừa chúng ta !
-Đúng ! Chẳng cần biết người nhát gái hay không ! Chúng ta phải trả mối nhục này cho tiểu thư ! – Tì nữ chêm vào.
Nói rồi hai người xông tới. Nhân Mã ngồi trên ngựa thấy chướng mắt bèn nhảy xuống cản lại. Tay nam nhân bị đá một cú giữa lưng, người tì nữ thì ăn một cái vả méo cả miệng.
-Bớ người ta ! Có kẻ hành hung !
-Lại còn định la lối nữa ah ? – Giọng Nhân Mã the thé – Muốn ăn thêm một cú bạt tai nữa sao ?
Nhân Mã đang định đánh tiếp. Bỗng một giọng nhỏ nhẹ vang lên :
-Xin các vị công tử dừng tay !
Một cô nương thướt tha đi tới. Nàng mặc y phục màu thiên thanh ( xanh navi đó ) nhã nhặn và duyên dáng, trên tay cầm một giỏ hoa, bước đi uyển chuyển thanh yêu kiều như tiên nữ. Nàng tới trước mặt Nhân Mã cúi đầu chào :
-Kính chào các vị công tử !Gia nhân nhà ta vô lễ quá ! – Nàng lại quay lại mắng hai nô tài – Các ngươi chẳng biết phép tắc gì hết ! Không thấy sao ? Bốn vị công tử đây hào hoa lịch thiệp, sao có thể là kẻ rình trộm được ! ( Nàng có cần ngây thơ vậy không ? )
-Tiểu thư, chúng con biết lỗi rồi ạ !
-Thành thật xin lỗi bốn vị công tử. Chẳng hay bốn vị có cho tiểu nữ mạn phép được mời bốn vị đến tệ xá dùng bữa, nghỉ chân, coi như tiểu nữ chuộc lỗi !
-Cô nương cho hỏi đây là nơi nào vậy ? – Kim Ngưu hỏi
-Đây là đất Trầm Hương thuộc địa phận Giao Châu. Quả núi trước mặt là núi Trầm Hương
Mắt Kim Ngưu bỗng sáng rực :
-Có phải vùng này có đặc sản Cá Trầm Hương ngon nhất thiên hạ không vậy ?
-Thưa chính phải !
-Cá Trầm Hương sao ? – Bảo Bình cười khẩy nhìn Kim Ngưu
-Phải ! Cá ấy rất ngon, rất hiếm, một năm chỉ tiến cung có vài con thôi. Ta mới nhìn thấy Ngự Bếp nấu một lần, chưa từng được ăn qua ...
Người con gái mỉm cười ra vẻ hiểu ý :
-không ngờ công tử biết thưởng thức như vậy ! Nhà tiểu nữ ở thung lũng bên kia núi, ngay cạnh sông Trầm Hương, rất nhiều cá ngon. Các vị có hứng thú, tiểu nữ xin mạn phép được thết đãi các vị. Chẳng hay quí tính đại danh của bốn vị là gì ?
-Ta là Kim Ngưu
-Ta Là Bảo Bình.
-Ta là Nhân Mã còn kia là Sư Tử huynh ! – Nhân Mã kéo Sư Tử ra trước mặt cô nương áo xanh – Làm ơn thôi cái nết đó đi ! Cô ấy có phải cọp đâu mà huynh sợ. Mà cọp huynh cũng không coi ra gì cơ mà.
Sư Tử lấy tay che mặt, không dám nhìn
-Bảo công tử ! Ngưu công tử ! Mã công tử ! Sư công tử ! – Nàng nghiêng người chào đầy duyên dáng.
-Vậy cô nương tên gì ?
-Tiểu nữ tên gọi Song Ngư !
Song Ngư còn chưa dứt lời, máu từ mũi Sư Tử phọt ra như suối.
-Sư ca !
-Sư huynh !
-Sư công tử bị bệnh chăng ?
Sư Tử mặt mày biến dạng, vừa ngượng ngập vừa khổ sở. Chàng đưa tay lên bịt mũi thật chặt và quay người né tránh cái nhìn tò mò của Song Ngư.
... Tại phòng riêng của Song Ngư ...
-Tiểu Hương, thay áo cho ta ! Lấy cho ta bộ y phục mới may hôm nọ
-Hôm nay tiểu thư vui quá vậy ?
-Ngươi không nhìn ra sao ? – Ngư Ngư mỉm cười ngắm nhìn mình trong gương – Bốn vị công tử đó đều thích ta !
----------------------- Chap 9 -------------------
-Cung nghinh hai vị công chúa nhập cung !
Người nữ quan bước đến trước kiệu của Cự Giải quì xuống hành lễ. Tức thì bọn cung nữ thái giám đồng loạt quì theo. Cự Giải bước xuống kiệu, tới trước mặt nữ quan, nâng nàng dậy.
-Các người không cần đa lễ .
Giải Giải thầm chú ý quan sát người nữ quan ấy một hồi. Nàng ấy mặc áo triều phục màu vàng ngà, mép áo viền những đường nâu đậm thật quí phái. Trên đầu nàng đội mũ phượng triều dương lộng lẫy, gương mặt như ánh trăng rằm, đôi mắt sắc sảo, trong ngần nhưng phảng phất chút gì rất nghiêm nghị.
Cự Giải còn đang tự hỏi nàng là ai thì nữ quan đã tới trước mặt nàng thưa :
-Công chúa ! Người đi đường có mệt lắm không ạ ?
-Ta ổn
-Nô tì là quan Nữ Sử Thượng Cung quản lí mọi việc trong cung cấm, tên gọi Xử Nữ. Công chúa người cần gì cứ sai người báo cho nô tì biết.
-Xử thượng cung !
-Hôm nay là ngày đầu hai vị công chúa nhập cung, thứ tội cho nô tì nghênh tiếp không chu đáo. Nô tì đã chuẩn bị sẵn nơi ở cho công chúa. Có lẽ một hai ngày nữa, hoàng thượng sẽ làm tiệc mừng đón hai Người. Bây h xin Người đi theo nô tì.
-Thượng cung vất vả quá !
-Công chúa quá lời, đây là phận sự của nô tì.
Xử Nữ dẫn Cự Giải và Bạch Dương về tẩm cung. Đi qua mỗi nơi nàng lại giới thiệu cho Giải Giải và Dương Dương biết :
-Công chúa, phía trước mặt là điện Cam Lộ, là chính điện của hoàng thượng.
-Nguy nga quá ! – Cự Giải nói
-Thế mới biết họ là Đại quốc, hơn hẳn Tiểu quốc chúng ta ! – Dương Dương thở dài
-Đây là điện Thiên Hương, là tẩm cung của đương kim hoàng hậu !
-Chẳng phải hoàng thượng vẫn chưa lập hậu sao ? – Bạch Dương nói
-Có lẽ sắp tới ngài sẽ tuyên bố đấy ạ ! – Xử Nữ mỉm cười nhìn Cự Giải
-Cung Hồng Hạc này là nơi ở của Như Phi nương nương !
-Hoàng thượng đã lập phi rồi sao ?
-Vâng ! Như Phi nương nương đã vào cung từ năm ngoái.
-Bên hữu chính là Thiền cung, là nơi ở của Thiền phi nương nương.
-Hoàng thượng nhiều phi nhỉ ? – Dương Dương nói
-Dương Dương ah, muội không nên nói vậy !
-Họ đều vào cung từ năm ngoái mà điện Thiên Hương vẫn bỏ trống. Tỉ tỉ ah, có lẽ hoàng thượng đợi tỉ đấy.
-Không được nói bậy ! – Cự Giải mắng yêu. Mặt nàng đỏ bừng lên
-Đây là Ngự uyển ! Qua Ngự uyển một chặp sẽ đến Thượng Cung Phục ! Nô tì ở Nhược Tiêu Các, gần với chỗ ở của hai vị công chúa.
-Ta biết rồi. Này ! Chỗ kia sao vắng vẻ, u uất vậy ?
-Bẩm công chúa, đó là Bế Nguyệt cung, trước đây là nơi ở của hoàng hậu tiền triều. Sau khi người bị hạ độc băng hà, cung ấy bỏ không, không ai dám đến gần. Nay trở thành lãnh cung.
Cự Giải than thở hồi lâu.
-Còn bên kia ?
-Bẩm Bạch Dương công chúa, đó là cung Phiên Dương. Nô tì nghĩ rằng Người không nên đến đấy. Đó bây h đang là nơi tu dưỡng của Song tử vương gia, ngự đệ ruột của hoàng thượng.
-Đây chính là cung Lạc Nhạn, mời Cự Giải công chúa nghỉ lại đây thôi. Bạch Dương công chúa, phiền người quá bộ sang cung Tu Hoa.
-Ta không ở chung với tỉ tỉ sao ? Muội không chịu đâu.
-Muội muội nên tuân theo những sắp xếp của Thượng cung. Đây là hoàng cung đại quốc, nghe lời ta đi
Bất đắc dĩ Bạch Dương đành rời cung Lạc Nhạn đến cung Tu Hoa.
-Hoàng thượng ! – Giọng hiền hậu của một người đàn bà có tuổi đánh thức Ma Kết khỏi đống tấu chương chất cao như núi.
-Nhũ mẫu ! Người có chuyện gì vậy ? Sao không kêu trẫm đến.
-Ta có chuyện rất muốn bàn với hoàng thượng.
-Lục công công, mau lấy ghế cho nhũ mẫu.
Nhũ mẫu ngồi yên vị bên cạnh hoàng thượng, chất giọng sang sảng của bà cất lên :
-Hoàng thượng năm nay đã hai mốt tuổi rồi, Người sao vẫn chưa lập hậu vậy ?
Ma Kết bỏ tấu chương trên tay xuống
-Nhũ mẫu, chuyện này ta đang suy nghĩ rất nhiều đây.
-Chẳng hay hoàng thượng đã chọn được hoàng hậu chưa ?
-Nhũ mẫu có ý kiến hãy nói ra.
-Ta cho rằng Người cần lập ngay hoàng hậu. Ngôi vị mẫu nghi thiên hạ mà cứ để trống như vậy, trong cung các phi tử tranh đấu giằng co, chừng nào chưa lập hậu, hậu cung không thể yên được. Hậu cung không yên, hoàng thượng cũng sẽ khó mà nghĩ đến việc lớn được
-Nhưng ta biết chọn ai làm hoàng hậu bây h ?
-Ta nghe nói Hoàng thượng đã cầu thân Tiểu Quốc. Người làm vậy chắc có dụng ý phải không ?
-Chỉ có Nhũ Mẫu hiểu ta nhất.
-Nhưng Tiểu Quốc đem sang đây đến hai người con gái, hoàng thượng tính thế nào ?
-Để ta gặp mặt họ đã
-Vậy Như Phi nương nương người tính sao ? Lại còn Thiền Phi nữa ? Người không sợ Quốc Kỉ thái sư căm phẫn vì con gái lão không được làm hoàng hậu sao ? Đến lúc đó, sự an toàn của hai công chúa khó mà đảm bảo.
Ma Kết vội vàng liếc mắt ra hiệu cho nhũ mẫu. Tai mắt của thái sư ở khắp nơi, phải cẩn thận
-Các người lui cả đi !- Ma Kết ra lệnh
-Vâng thưa hoàng thượng.
-Đó chính là chuyện khiến trẫm đau đầu nhất. Hai nàng ấy mới đến đã gặp sát thủ. Lập hậu được cũng còn bao nhiêu việc. Nào là chuẩn bị đại xá thiên hạ, nào là lễ chùa, nào là sắc phong. Chỉ sợ hắn ra tay trước . Chuyện này không đơn giản đâu
-Nhũ mẫu có cao kiến gì cứ nói
-Cứ như ngu kiến của ta, hoàng thượng nên nhân dịp hai công chúa đến mở yến tiệc thết đãi trăm quan, rồi trong lúc đó tuyên bố lập hậu luôn. Để hắn không kịp giở trò gì nữa
-Có lẽ đó cũng là cách hay.
-Sớm nay ta đã trông thấy hai vị công chúa rồi. Ai nấy đẹp như hoa như ngọc, rất vừa ý ta.
-Nhũ mẫu nghĩ trẫm nên lập ai bây h ?
-Đại công chúa Cự Giải hiền hậu, thục đức, đối nhân xử thế hòa nhã, nên lập công chúa Cự Giải
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...