Vào ngày 28/2/1989, một nữ giáo viên 23 tuổi công tác tại trường tiểu học ở tỉnh Fukushima, Nhật Bản trở về ký túc xá sau khi kết thúc tiết học.
Như thường lệ, sau khi về ký túc xá, cô sẽ vào nhà vệ sinh để rửa mặt và vệ sinh cá nhân.
Thời điểm đó, nhà vệ sinh ở Nhật Bản vẫn sử dụng hệ thống bồn cầu dạng ngồi xổm. Khi nữ giáo viên sử dụng nhà vệ sinh, cô vô tình liếc xuống và tìm thấy một chiếc giày.
Lúc này, cô cảm thấy kỳ lạ, vội vàng chạy qua phía nắp hố ga và phát hiện thứ gì đó giống như chân người. Quá sợ hãi, nữ giáo viên nhanh chóng gọi cảnh sát.
Sau khi đến nơi, cảnh sát đã phong tỏa hiện trường và xác nhận đó là chân người. Lúc đó, họ đã cố kéo chân người ra nhưng không thể vì đường ống quá hẹp.
Sau cùng, cảnh sát đã huy động lực lượng cứu hỏa đến và dùng máy móc phá hủy đường ống mới đưa được thi thể ra ngoài.
Điều đáng nói, thi thể được tìm thấy là một người đàn ông, người này chết trong tư thế vô cùng kỳ lạ.
Thời điểm xảy ra vụ việc là vào tháng 2, thời tiết rất lạnh nhưng người đàn ông này không mặc áo mà ôm chiếc áo được gấp gọn gàng để ở trước ngực, phần dưới vẫn mặc quần, đầu gối gập lại, mặt hơi nghiêng về bên trái.
Vì thi thể nằm trong bể tự hoại một thời gian dài nên khi được mang ra ngoài, trên người bị phủ đầy vết bẩn. Ngay sau khi để lộ khuôn mặt, có người đã nhận ra nạn nhân.
Được biết, nạn nhân tên Naoyuki Sugano, 26 tuổi, anh là giám sát viên tại một nhà máy điện hạt nhân gần đó. Naoyuki cao 1,7m và sống trong ngôi làng cách trường tiểu học 10 phút.
Theo những người xung quanh, Naoyuki là người có tính cách tốt, anh thường tham gia các hoạt động trong làng và luôn đối xử tốt với những người xung quanh.
Vì vậy, khi sự việc này được chia sẻ, nhiều người hy vọng cảnh sát có thể tìm lại công lý cho người đàn ông này.
Nữ giáo viên, người phát hiện thi thể của Naoyuki cho biết, cô cũng quen biết với anh. Trước đó, cô từng bị một cú điện thoại lạ mặt quấy rối, vì vậy cô và bạn trai đã nhờ Naoyuki giúp đỡ.
Theo báo cáo điều tra và kết quả khám nghiệm tử thi cho biết, có khả năng Naoyuki qua đời trước khi bị phát hiện, tức là vào ngày 26/2/1989.
Trên thi thể của nạn nhân không có chấn thương nào khác ngoại trừ vết xước nhẹ ở khuỷu tay và đầu gối.
Tuy nhiên, cuối cùng, các bác sĩ pháp y đã kết luật, nạn nhân qua đời vì quá lạnh, không có chứng cứ chứng minh nạn nhân có sự giằng co hay xô xát với bất cứ ai trước khi chết.
Một số giả thuyết của cảnh sát đưa ra, cho rằng nạn nhân vì cố gắng nhìn trộm vào nhà vệ sinh của nữ giáo viên nên mới xảy ra tai nạn.
Với kết luận này, bố của nạn nhân không chấp nhận. Trong mắt mọi người, con trai ông vốn tốt bụng, hiền lành, nên không có lý do gì lại đi nhìn trộm phụ nữ.
Được biết, có hơn 3800 người trong ngôi làng này đã thu thập chữ ký kiến nghị cảnh sát điều tra lại vụ án, tuy nhiên họ đã từ chối.
Trước những tình tiết đáng ngờ, không ít người cho rằng vụ án còn có nhiều uẩn khúc. Đầu tiên, bí ẩn lớn nhất của vụ án chính là làm sao một người đàn ông cao lớn có thể chui vào bồn cầu.
Được biết, kích thước của nắp hố ga là 36cm và 20cm. Nếu như chui vào đây, người đàn ông phải siết chặt vai, mà chiều rộng vai của người đàn ông trưởng thành Nhật Bản là 40cm (theo dữ liệu Thống kê Y tế Quốc gia Nhật Bản vào những năm 1980).
Vì vậy, người đàn ông này không thể tự chui vào được.
Thứ hai là về chi tiết chiếc giày.
Như đã đề cập trước đó, nữ giáo viên đã nhìn thấy chiếc giày trước khi phát hiện ra thi thể, nhưng đó chỉ là một chiếc, chiếc còn lại được cảnh sát tìm thấy được ở gần sông. Vì vậy không có bằng chứng cho việc nhìn trộm, vụ việc này giống với vụ án giết người hơn.
Thứ ba là chiếc áo mà nạn nhân ôm đã gấp phẳng. Với một không gian hẹp như thế nào, làm sao mà có thể vào trong nằm rồi gấp áo và ôm trong tư thế ấy?
Dù còn rất nhiều tình tiết đáng ngờ nhưng sau tất cả cảnh sát đã khép lại vụ án này. Cho đến ngày này, vụ án này vẫn là một bí ẩn không có lời giải đáp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...