Những Người Tình Cô Đơn Kỳ Lạ Của Tôi
Cuộc đời hóa ra là một chuỗi dài những cuộc gặp gỡ.
Tôi đã tự kết luận một cách đầy triết lý như thế khi tình cờ gặp lại một người bạn học cũ trong một cửa hàng hoa tươi. Tôi đã không thể nhớ ra tên cô ấy, dù khuôn mặt người lớn của cô vẫn đem lại cảm giác khá thân thuộc.
Tôi đã học với cô ấy trong năm năm.
Rốt cuộc, mình đã quên mất bao nhiêu người rồi nhỉ?
Tất cả bọn họ đều đã trôi tuột qua cuộc đời tôi, như những hạt cát rơi qua kẽ ngón tay. Nhưng điều kì diệu là, chắc chắn, trong kẽ ngón tay nhỏ bé của tôi, luôn kẹt lại vài hạt cát. Mãi mãi.
Tôi gặp Taurus vào một buổi tối mùa thu nhiều gió. Gió nhiều đến mức đến tận bây giờ, đôi khi, tôi vẫn có thể bất chợt cảm thấy vị nước táo ngọt mịn màng trên đầu lưỡi hòa lẫn với gió lâng lâng lướt qua tóc mình. Có những ngày bình thường bỗng nhiên trở thành đặc biệt, không báo trước, cứ cố tình quay trở lại, ám ảnh ngọt ngào xiết chặt lấy trái tim tôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...