Những Người Bạn
-Chúng ta sẽ nhảy từ trên lầu xuống để ra ngoài chứ - Jun hỏi
-Không, chúng ta sẽ đi đường đường chính chính – Carol khẳng định
-Này các cô không định cho tất cả mọi người biết đấy chứ ? – Ren sửng sốt
-Cứ để cho chúng tôi lo, các anh chỉ cần không va chạm vào ai được rồi – Hana lãnh đạm
-Các cô…biết tàng hình à ? – Natsu nghi hoặc
-Chúng tôi dâu có tài giỏi như vậy – Lucy mỉm cười bí ẩn – Rồi các anh sẽ biết.
Theo như kế hoạch thì bốn anh chàng xinh trai vác bốn bao tải còn hai chị đẹp gái khiêng một bao, hai chị còn lại một người nhởn nhơ dương dương tự đắc ( đố các bạn biết là ai í ) vênh váo, người còn lại thì tập trung hết sức thở dốc và mệt mỏi. Họ cứ thế an toàn mà đi ra khỏi lầu xanh, vừa đi ra khỏi lầu xanh được một quãng Carol kiệt sức rơi tự do xuống, may mà có Hana đỡ lại không chắc đã đo đất.
-Carol bị làm sao vậy ? – Natsu lo lắng
-Lần này vất vả cho cậu ấy rồi – Lucy lắc đầu
-Dù sao kết quả lần này cũng lâu hơn – Karry gật gù
-Chả hiểu gì sất – Jun lắc đầu ngao ngán
-Để tôi giải thích – Hana cao giọng – Nãy giờ chúng ta không bị để ý là do Carol tạo ra ảo ảnh che mắt tất cả mọi người nhưng để tạo ra ảo ảnh thì Carol tốn rất nhiều công sức mà không chỉ vậy, cậu ấy còn phải duy trì ảo ảnh lâu dài trước nhiều người, kiệt sức cũng là chuyện bình thường thôi
-Những lần trước đay khả năng của cậu ấy còn yếu hơn nhiều, có thể nói gần đây có sự tiến bộ vược bậc – Lucy thêm vào
-Thì ra cô ta cũng không đến nỗi vô dụng – Victor nãy giờ im thin thít bỗng dưng cất tiếng
-Ai nói cậu ấy vô dụng ? – Karry nổi sùng
-Thôi bỏ qua đi – Ren cứu giúp – Các cô định tiếp theo sẽ làm gì ?
-Nhanh chóng rời khỏi đây – Hana đáp ngắn gọn
-Còn cái đống lệ khệ này ? – Jun chỉ vào các bao tải
-Đã nói là cứ để chúng tôi lo mà – Karry gắt
-Khoan đã Karry, bây giờ chúng ta cần họ giúp đấy – Hana khẽ nhắc Karry – Carol ngất rồi kế hoạch không còn giống như trước đâu.
-Phải bây giờ Carol cần được tìm một chỗ nào đó để nghỉ ngơi, còn chúng ta sẽ tự giải quyết cả đám này – Lucy đồng ý
-Không cần lo đâu mọi thứ sẽ ổn thôi – Carol nói khẽ.
-Cậu tỉnh rồi à ? Từ lúc nào vậy ? – Karry sốt sắng
-Tớ vừa mới tỉnh thôi, như kế hoạch cũ mỗi đứa một bao tải, còn một bao tải để lại – Carol nghiêm giọng
-Chả hiểu mô tê gì sất – Mặt Natsu thực sự ngốc
-Chúng tôi sẽ phân phát hết bốn bao tải cho những người nghèo ở đây – Karry trả lời không thiếu cũng không thừa
-Sau đó thì sao ? – Ren hỏi
-Theo kế hoạch thì ai phát hết sẽ đến chỗ hẹn đợi ba người còn lại. Tập trung đầy đủ thì sẽ biến mất khỏi đây – Lucy dài dòng hơn Carol một chút
-Chỗ hẹn là chỗ nào ? Bao tải còn lại thì để đâu ? – Victor hỏi nốt
- Ờ, có lẽ là ở đại đây đi, tại chúng tôi không còn thuê phòng nữa nên không có chỗ chứa đồ
-Vậy thì ở chỗ tụi này đi, tự nhiên đặt bao tải giữa đường thì không an toàn cho lắm – Jun ngỏ lời – Tụi này vẫn thuê phòng ở chỗ cũ
-Thật à ? Cảm ơn các anh nhé ! Phiền các anh mang bao còn lại về giúp chúng tôi – Carol vốn rất cả tin nên không hề nghi ngờ gì cả
-Cô không sợ chúng tôi ôm cái bao tải này trốn mất à ? – Victor ngạc nhiên
-Các anh giúp chúng tôi nhiều rồi mà – Carol mỉm cười – Hơn nữa để gọi các cô gái lầu xanh hạnh A ra mà chọn lựa thì các anh bỏ ra cũng không ít
-Nghe cũng có lí – Karry gật gù
-Nhưng Carol vừa tình dậy sợ không làm một mình được, có ai trong các anh giúp cậu ấy được không ? – Hana với đôi mắt đầy ẩn ý nhìn Victor chắc hẳn cô vừa đọc suy của hắn
-Để tôi – Natsu nhanh nhảu giơ tay – Tôi sẽ giúp Carol đáng yêu
-Không, anh rất khả nghi – Lucy đề phòng
-Victor, hay là nhờ anh nhé! – Hana mỉm cười rạng rỡ làm ai đó giật mình
-Tại sao lại là tôi ? – Victor cố gắng tỏ ra không có gì
-À tôi định như vầy này, dù sao thì trong chúng tôi cũng chỉ có mỗi mình Karry là có thể tự vác một bao thôi, có lẽ phải nhờ các anh rồi. Tôi nghĩ là Natsu rất muốn giúp đỡ Lucy và tôi rất mong được năm người giúp đỡ
-Còn tôi thì rất muốn xem con gái ông trùm làm được trò trống gì – Ren phụ họa
-Bằng cách nào thật tự nhiên tôi phải giúp cô ta đúng chứ? – Victor nghi ngờ
-Đó chỉ là suy nghĩ tiêu cực của anh thôi – Hana ngửa mặt lên trời đếm sao
- Phải ha – Victor nhấn mạnh chữ phải nhưng cũng cho qua
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...