Những Ngày Tháng Yêu Đương Cùng Chí Tôn
Hựu Trí như vừa nghe được thông tin gì chấn động lắm vậy, cậu nhìn Cố Triển Phi với vẻ mặt không thể tin được.
Cố Triển Phi tuy đang không vui nhưng chỉ cần nhắc đến chuyện của Trì Lạc anh lại lập tức bật cười, anh giơ một ngón tay, nói với Hựu Trí:
"Giữ bí mật nhé!"
Hựu Trí há hốc mồm, cậu cứng người gật đầu.
Cố Triển Phi hài lòng cầm điện thoại tiếp tục điều tra nguyên nhân tại sao Khưu Thẩm lại cố tình hại mình.
.....
Sáu giờ ba mươi chiều, chỉ còn một tiếng nữa là đến thời gian tài khoản kia sẽ công khai danh tính người yêu bí mật của Cố Triển Phi.
Sau khi nghe được những lời Khưu Thẩm nói trong vườn hoa khi nãy cậu đã lập tức quay trở về ký túc xá để chuẩn bị.
Trì Lạc tạo một tài khoản phụ, đăng ký ẩn danh rồi đợi tên Khưu Thẩm đăng bài viết.
Thời gian dần trôi qua, cuối cùng đồng hồ cũng đã điểm bảy giờ đúng.
Trì Lạc nhanh tay truy cập vào diễn đàn trường nhưng khổ nỗi máy tính của cậu cũ quá, tốc độ đăng nhập không thể nhanh bằng người khác.
Vả lại diễn đàn trường hiện tại đang quá tải, việc có thể vào xem bài viết có lẽ khá khó khăn đối với cậu.
Trì Lạc thoát ra vào lại, cứ lặp đi lặp lại như vậy hơn mười lăm phút thì cuối cùng cậu cũng có thể vào xem, nhưng một điều bất ngờ đã xảy ra chính là:
"Tài khoản không tồn tại"!!!
Rốt cuộc chuyện này là sao chứ? Không lẽ tên Khưu Thẩm kia thật sự bỏ qua chuyện này sao?
Ngay lập tức có rất nhiều bài đăng lên tiếng than vãn, chất vấn về việc tài khoản kia biến mất.
Trì Lạc chẳng hiểu nguyên nhân là vì sao nhưng nếu thật sự mọi chuyện được giải quyết như vậy thì quả thật rất đỡ tốn công sức.
Nhưng chuyện này làm sao có thể kết thúc như vậy được?
Chưa đến mười phút sau, một tài khoản với ID, TPK7539 đã đăng tải một bài viết phân tích về tấm ảnh Cố Triển Phi hôn người yêu bí mật.
Sau một loạt lần phục hồi ảnh họ đã tìm ra chân tướng, người đó không ai khác chính là Trì Lạc!
Rất nhiều tấm ảnh cậu ở cùng Cố Triển Phi được đăng tải trên bài viết này, thậm chí còn có ảnh họ ôm hôn nhau trong sân trường, nhưng Trì Lạc nào dám làm chuyện này giữa thanh thiên bạch nhật!
Mà lượt truy cập của bài viết này là quá cao đi, chưa đến mười phút đã có hơn hai nghìn lượt yêu thích là bảy trăm lượt chia sẻ.
Nếu bài viết cứ lan truyền với tốc độ như thế này thì danh tiếng của Cố Triển Phi chẳng mấy chốc sẽ bị hủy hoại mất!
"Mẹ kiếp! Cậu lo lắng cái gì? Không có ảnh thì mình ghép"
Câu nói của Khưu Thẩm bỗng chốc chạy ngang qua đầu.
Cậu lập tức đổi sang tài khoản phụ vừa tạo, đăng tải đoạn ghi âm mà mình có được với nội dung:
"Vô tình nghe được ở vườn hoa của trường, @TPK7539 bày trò hại người."
(Đăng tải duy nhất tại Noveltoon_id: Túc Họa Mặc Nhiên)
Một tài khoản mới như cậu làm sao có thể đấu tranh lại với tài khoản có lượt chia sẻ cao thế kia.
Nhìn mọi người đang đồng loạt gắn thẻ Cố Triển Phi và tài khoản chính của cậu vào bài viết, cậu bỗng nghĩ ra một ý.
Trì Lạc vào tài khoản chính của mình, đổi chế độ từ riêng tư thành công khai rồi trực tiếp chia sẻ bài viết kia mà chẳng nói thêm bất cứ lời nào.
Hiện tại cậu đang là tâm điểm của drama này, nếu đã thế thì dùng tài khoản chính chủ để đính chính luôn, như vậy đỡ mất thời gian hơn rất nhiều.
Đúng như cậu đoán, mọi người đổ dồn vào trang cá nhân của cậu xem đoạn ghi âm kia, còn không quên đẩy tương tác và chia sẻ rộng rãi, không lâu sau đó lượt chia sẻ đã vượt mức bài viết kia.
Đương nhiên không phải ai cũng tin vào đoạn ghi âm kia, có một số người còn cố chấp cho rằng cậu đã cố ý chỉnh giọng nói thành của Khưu Thẩm để rửa nỗi oan cho bản thân chứ thật ra chẳng có đoạn ghi âm thực sự nào cả.
Tuy là nhìn thấy những lời lẽ như vậy nhưng cậu không để tâm bởi vì dù sao số lượng người tin tưởng nhiều gấp trăm gấp chục lần những người không tin cơ mà.
Trì Lạc tựa lưng vào ghế nhìn số lượt bình luận và chia sẻ ngày càng tăng.
.....
Đây là chuyện mà Khưu Thẩm và Hiệu Chấn không thể nào lường trước được.
Họ có thể tính trước chuyện mình sẽ bị một số người công kích nhưng không ngờ số lượng công kích lại lớn đến mức này.
Một số người nhận ra giọng nói kia là của Khưu Thẩm nên bắt đầu rủ rê kéo nhau tràn vào tài khoản chính của gã để mà chửi mắng.
Hiệu Chấn ngồi trước máy tính tức điên người, hắn đứng bật dậy nắm lấy cổ áo của Khưu Thẩm:
"Mày đang làm cái gì vậy hả thằng chó! Tao cứ nghĩ mọi chuyện đã thành công nhưng chính sự lơ là của mày đã khiến mọi thứ sụp đổ, bây giờ mày tính sao đây! Hả!"
Khưu Thẩm hất hắn ra, Hiệu Chấn tuy hung hãn thế thôi nhưng sức lực lại chẳng bằng nổi Khưu Thẩm:
"Mày câm đi, làm sao tao biết được lại có đứa đứng nghe lén cơ chứ? Đã thế lại còn ghi âm nữa? Nếu tao biết trước tao đã chuẩn bị kế hoạch khác rồi thằng chó à!"
Hiệu Chấn bị Khưu Thẩm hất ngồi bệt dưới đất, lúc này bỗng dưng bừng tỉnh, hắn nhìn Khưu Thẩm, bật cười điên dại:
"Kế hoạch khác sao? Ý hay ý hay, há há há.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...