Cố Triển Phi nắm tay Trì Lạc rời khỏi sân trường, suốt cả đoạn đường cậu không hé nửa lời, hai người cứ im lặng đi cùng nhau như vậy đến trước cổng kí túc xá.
Trì Lạc đang định nói lời tạm biệt thì Cố Triển Phi đã chủ động buông cậu ra, nhưng ngay sau đó lại lập tức ghé sát vào tai cậu:"Em còn chưa cho tôi câu trả lời đâu đấy."
Bấy giờ cậu mới nhớ, vì mãi chìm trong cảm giác mơ hồ mà cậu cứ nghĩ đây là một giấc mơ nên chẳng dám đáp lời.
Lúc này anh hỏi lại, chính là xác thực cho điều cậu nghe thấy là sự thật.
Trì Lạc mím môi, cậu lấy hết can đảm nhón chân, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi anh, giọng nói ri rí:
"Câu trả lời của em"
Dường như nhận được câu trả lời mong muốn, Cố Triển Phi không nhịn được mà bật cười, anh ghé xuống ngang tầm mắt với cậu, hỏi:
"Vậy tối nay, em có muốn ở cùng tôi không?"
Khuôn mặt Trì Lạc nóng bừng, điều này chẳng phải quá nhanh rồi sao? Hai người chỉ vừa mới tỏ tình mà đã, mà đã....
"Làm phiền anh rồi."
Đến cuối cùng Trì Lạc vẫn theo Cố Triển Phi trở về kí túc xá của anh.
Nhớ lại cảnh tượng đáng xấu hổ mà hai người từng trải qua ở nơi này, sự ngượng ngùng lại tăng lên gấp bội.
Cố Triển Phi nhướng mày nhìn cậu:"Em có muốn đi tắm trước không?"
"Hả? À, sao cũng được ạ."
Cố Triển Phi lấy trong tủ ra một bộ quần áo mới, đặt nó lên giường rồi nhìn về phía cậu:"Hay là em muốn tắm chung?"
Khuôn mặt vốn đã đỏ giờ lại càng thêm đỏ, Trì Lạc chạy thẳng vào phòng tắm, nói:"Em trước!"
Cố Triển Phi buồn cười, anh không chọc ghẹo cậu nữa, ngồi xuống bàn của mình khởi động máy tính.
Anh dự định sẽ hoàn thành bài tập của mình trong khi đợi cậu tắm nhưng sự thật là anh không thể nào tập trung được.
Đầu óc anh chỉ toàn tưởng tượng ra những hình ảnh diễn ra đằng sau cánh cửa phòng tắm kia.
Cố Triển Phi biết mình có suy nghĩ như vậy là không đúng, anh ép mình phải chú tâm vào máy tính, bắt đầu gõ phím làm bài tập.
Trì Lạc cũng chẳng khá hơn anh là bao, hôm nay cậu ở lại phòng của anh, đã vậy còn đi tắm trước nữa, ai biết được tối nay sẽ xảy ra chuyện gì cơ chứ! Cậu lắc đầu xấu hổ, ngăn cho đầu óc bay cao bay xa.
Cậu mở vòi nước bắt đầu tắm rửa.
Đương lúc cậu đang tắm thì bỗng một suy nghĩ lóe lên trong đầu cậu:
"Mình chưa từng làm chuyện này bao giờ."
Trì Lạc chưa từng làm chuyện này bao giờ! Từ trước đến nay cậu chỉ có một mối tình vắt vai, đã thế còn là yêu đương qua mạng thì làm gì nghĩ đến những chuyện như thế này chứ, cùng lắm chỉ là cậu tự mình xử lý mà thôi! Nhưng Cố Triển Phi thì sao, có lẽ anh là một người rất có kinh nghiệm, anh sẽ không chê cậu chứ?
Cậu thở dài khóa vòi nước lại, với tay lên giá treo đồ để lấy quần áo nhưng ngoài bộ đồ cũ kia ra thì chẳng thấy bất kỳ thứ gì khác.
Trì Lạc thầm nhủ không ổn, cậu cắn răng, mở hé cửa ra gọi Cố Triển Phi.
"Tiền, tiền bối."
"Sao vậy?"- Cố Triển Phi đang ngồi trên ghế xoay người lại.
Trì Lạc thẹn thùng:"Anh có thể cho em mượn một bộ quần áo được không?"
Cố Triển Phi nhướng mày, anh nhớ rằng mình đã lấy cho cậu một bộ đồ mới.
Anh quay sang nhìn về phía giường ngủ, bộ quần áo anh lấy ra vẫn còn nằm y nguyên trên giường.
Anh đứng dậy, cầm lấy quần áo và khăn bông mang đến trước cửa phòng tắm đưa cho cậu.
"Cảm ơn anh."- Trì Lạc nhận lấy rồi vội vàng đóng cửa.
Cố Triển Phi quay lại tủ đồ lấy thêm một bộ quần áo.
Lúc này, cửa phòng tắm hoàn toàn mở ra, Trì Lạc bước ra khỏi căn phòng tràn ngập hơi nước, trên người mặc bộ đồ ngủ của anh.
Quần áo của anh dường như chẳng vừa với cậu, khi cậu mặc vào, cổ áo quá rộng làm lộ rõ một mảng trắng ngần trước ngực cậu.
Cố Triển Phi không thể dời mắt khỏi nó, hầu kết anh trượt xuống, cổ họng khô khốc.
Trì Lạc không hề nhận ra điểm khác thường, cậu cầm khăn lau tóc, hỏi:
"Anh không tắm ạ?"
Cố Triển Phi dời mắt, anh không đáp lời mà đi thẳng về phía phòng tắm, ngay sau đó là tiếng nước chảy róc rách.
Trì Lạc ngồi xuống ghế trước bàn học của anh, nhìn bài tập đang làm dở trên máy tính rồi lấy điện thoại trong túi ra.
Trì Lạc muốn xem một số thứ cần chuẩn bị trước khi làm chuyện đó để anh không bị nhàm chán, nhưng cậu mở kiểu gì điện thoại cũng chẳng lên, lúc này cậu mới nhận ra rằng điện thoại của mình đã hết pin.
Cậu nhìn xung quanh, thấy Cố Triển Phi đặt dây sạc kế bên bàn, cậu đứng dậy gõ cửa phòng tắm:
"Tiền bối."
Tiếng nước trong phòng dừng lại, giọng Cố Triển Phi hơi trầm khàn:"Có chuyện gì sao?"
Không biết vì sao nhưng giọng nói của anh lúc này khiến Trì Lạc cảm thấy rất gợi cảm, cậu cúi đầu, thấp giọng nói:
"Anh có thể cho em mượn dây sạc được không?"
"Được."- Cố Triển Phi đáp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...