Những Cô Nàng Siêu Quậy

Phòng VIP bệnh viện thành phố
Sau mấy tiếng đứng ngoài phòng cấp cứu cuối cùng thì cái đèn đỏ cũng tắt,rất may là người bạn cũng được đẩy ra toàn vẹn,ít nhất là còn thở.
-Mọi người về nghĩ đi,để đây tui với ck chăm sóc cho-nó
-Không,tao muốn ở lại chăm sóc Duy-Trân phản kháng ngay
-Mày còn chăm sóc nữa là không phải cấp cứu mà đi đời nhà ma,thôi mày về dùm tao cái-nó nói rồi đẩy Trân ra khỏi phòng,nếu nói là Trân hại Duy thì nói thẳng là nó làm luôn đi
-Nhưng mà .........
-Không nhưng nhị gì hết,đi về-Chi loi Trân một mạch đi,mặc kệ cô phản kháng
-Thôi hai đứa bây chăm sóc cho nó nha,nhớ nói bọn tao sẽ cầu nguyện nữa đời còn lại của nó có thể toàn mạng mà cùng Trân bên nhau cả đời-Thái ung dung nói rồi ôm hai chú mèo con đi về
-Ừ-nó cười hơi gượng
Nó mở cửa vào phòng
-Về hết rồi sao???-Hắn ngồi dựa vào ghế sofa hỏi
-Ừ,Duy khỏe hơn chưa???-nó ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường,nhìn Duy vô cùng áy náy
-Đỡ hơn lúc mang nó vào đây-nói thật nhìn vẻ mặt không chút máu của Duy anh cũng hơn lo,nếu không phải người Duy nóng hổi thì anh đã tưởng Duy bị đông chết rồi chứ

-Ưm ..............-Duy từ từ mở mắt,cả người anh không chút sức lực,cứ như rã rời ra hết,đầu còn đau như búa bổ
-Đây là đâu???-Duy mấy máy môi hỏi
-Đây là bệnh viện,mày bị sốt,không có ai ở nhà nên Trân chăm sóc mày-hắn
-Trân chăm sóc tao???-Duy ngạc nhiên lặp lại câu của hắn và nhận được cái gật đầu chắc chắn-Zậy sao tao lại ở bệnh viện???
-Trân nghĩ con người cũng như nước nên đem ông ngâm nước lạnh cho ông 'nguội',nên ông mới như zầy nè-nó ảo não trả lời,hên cho Trân là nó học hóa chứ mà học sinh là đã đem Trân lên bàn mổ xem trong não cô có cái gì mà lại nghĩ ra cái ý nghĩ điên khùng ấy
Duy khóc không ra nước mắt,chỉ là chăm sóc người bị sốt mà cũng không xong thì xem ra sao này anh phải cực lắm rồi
-Duy à......... tui ......tui.......-nó đứng dậy vẻ mặt vô cùng hối lỗi-Tui xin lỗi-nó cúi người 90 độ xin lỗi Duy-phải người xin lỗi là nó-nhị tiểu thư,nhị thiếu phu nhân cao ngạo của hai gia tộc hùng mạnh của nước Anh
-Bà làm cái gì zậy???Sao lại xin lỗi tui chứ???-Duy thiếu điều muốn nhảy dựng lên,anh chơi với cô nàng này không lâu nhưng tính cách cũng có thể nói là tạm hiểu,người khác không xin lỗi cô thì thôi chứ mà cô mở miệng xin lỗi người khác thì anh chưa từng thấy,mà có thì cũng chưa bao giờ có thành ý như bây giờ
Hắn cũng chỉ ngồi đó nhìn,đây là nó tự làm tự chịu,là do nó dùng những cách kì quái để giúp người nếu suôn sẻ theo những gì nó muốn thì nó sẽ kiêu căng,thất bại một lần cũng tốt,nhưng dù sao hắn cũng là đồng bọn của nó nên trong lòng cũng có chút áy náy,nhưng chỉ là chút thôi,thằng bạn hắn hắn hiểu đâu dễ đi tìm Diêm ca như vậy,huống hồ tim anh đã bị người ở đây nắm,có muốn chạy cũng khó
Nó ngẫng đầu lên-Tối qua là tui sang phòng Trân tiêm thuốc lên người ông nên ông mới bị bệnh,đã zậy tui còn chủ quan nghĩ rằng Trân có thể chăm sóc ông nên kéo cả lũ ra ngoài chơi,tui xin lỗi
-Không sao đâu,bà không cần phải như zậy,chỉ là sốt thôi mà-Duy cười nhẹ,xem như không có gì
-Chuyện lần trước đi rừng tui bỏ Bạch hoa xà thiệt thảo (một loài cây dụ rắn)vào túi của Trân,muốn ông làm anh hùng cứu mỹ nhân,còn chuyện Trân bị mộng du,thật ra Trân không bị mộng du,tất cả cũng là tui làm-nó nhỏ giọng kể tội
Phụt......... hắn phun toàn bộ càphê ra ngoài,mộng du mà nó cũng điều khiển được,thật sự hắn có con vk thần thánh ý lộn ác ma rồi

-Tui xin lỗi-nó cúi đầu xin lỗi lần nữa,Duy là nạn nhân ngoài ý muốn nặng nhất của nó
-Không sao,không sao-Duy cười gượng
-Ông yên tâm đi tui nhất định sẽ chuộc tội với ông-nó cười tươi
-Vk tính chuộc tội kiểu gì???-hắn thật sự nghi ngờ hai từ 'chuộc tội'này
-Thì sao này có chuyện gì vk cũng để cho con Trân gánh,dù sao nó cũng không phải người bình thường-nó đang so Trân với trăn,sẵn tiện so luôn địa vị,hắn hiểu cách 2,con Duy hiểu cách 1
-Bà làm zậy thì thà để ti gánh còn hơn-anh thà chịu hết chứ không muốn để Trân có một vết xước nào
Nó và hắn lắc đầu,đúng là tình yêu làm người ta mù quáng (Rin: Thế mà bao người cứ nhảy vô)
Sau một tuần nằm viện,cuối cùng Duy cũng có thể về nhà,hôm nay lớp S mở party mừng sinh nhật & mừng Duy xuất viện và còn có kế để Duy tỉnh tò cùng Trân,nó và hắn tiếp tục làm vũ mẫu ở nhà chăm Duy
Nó và Duy đang ngồi xem tivi
Ting ting ..........
-Để tui đi mở cửa-nó
Nớ bước ra,nhẹ nhàng mở chiếc cửa cao 2m,trước mặt nó bây giờ là một người đàn ông trung niên,gương mặt có vài nếp nhăn nhưng nhìn cũng rất phong độ,đôi mắt sáng có lẽ không phải dạng vừa gì,mặc một bộ vest đen bên cạch ông là một cô gái người Anh,mặc một bộ váy ren trắng dáng xòe kết hợp với gương mặt như trong tranh bước ra được trang điểm tỉ mỉ (dù zậy vẫn thua chị Quỳnh của chúng ta)
-Xin lỗi,hai vị là ai ạ???-nó hỏi,chưa biết người khác là ai thì không nên ngu gì mà cho họ biết mình là ai

-Đây là nhà của Hãi Duy??-người trung niên không trả lời nó,hỏi ngược lại
-Dạ,đây là nhà của con nhưng Duy ở đây-nó lễ phép trả lời,có lẽ người này biết Duy,nhưng mà ưa không vô
Người trung niên hơi nhíu mày-Nó có ở đây không???
-Dạ có,mời bác vô nhà-nó né sang một bên nhường đường cho 2 người đó vô,lúc cô gái đi ngang nó có nhìn nó,đôi mắt có chút sáng lên rồi nhanh chóng vụt tắt
Trong phòng khách
-Mời-nó đưa ly nước tới trước mặt hai người 'lạ'
-Ba tới đây làm gì???-Duy hỏi,giọng lạnh hơn bình thường
-Ta tới thăm con trai ta,không được sao,mà xem ra cậu dạo này lớn rồi,còn dám mua nhà cho gái-ba Duy nói,không chút nể nang ai
-Mong bác tôn trọng người khác,huống hồ tôi không phải bạn gái Duy,chúng tôi chỉ là bạn tôi-nó còn lạnh hơn cả Duy
-Nếu không phải bạn gái thì sao nó lại ở cùng cô chứ-một câu khẳng định
-Duy là bạn tôi.còn cô ấy là bạn gái tôi.ở chung thì chết ai-hắn vừa bước xuống cầu thang nghe được câu của ba Duy thì máu toàn bộ gần như dồn hết lên não
-Zậy sao-ba Duy cười,một nụ cười không tốt lành mấy
-Để ta giới thiệu với con,đây là Anna,vị hôn phu ta đã chọn cho con,con bé là tiểu thư tập đoàn trang sức nổi tiếng của Anh-ba Duy giới thiệu,thật ra ông ta tính chọn gia tộc Gar vì gia tộc đó giàu có không ít mà chỉ có hai cô con gái,tài sản chắc sẽ chia chắc sẽ không nhỏ,nhưng đáng tiếc ông tới trễ,họ đã có ck,nhưng cũng may ông tìm được gia tộc Anna
Anna gật đầu chào-Hi,I am Anna-thứ đầu tiên cô cảm nhận được từ Duy là hận,cô đang tính cùng bạn đi trượt tuyết,thế mà lại bị lôi sang Việt Nam gặp Duy,nhưng mà không ngờ lại gặp được 1 người,xem ra chuyến này đi không uổng công
- We talk okay???(chúng ta nói chuyện được chứ)-nó hỏi,trên mặt không có gì là lo lắng

-Ok-Anna đứng dậy ra ngoài cùng nó
-Xem ra gia đình cô ta không nhỏ nhỉ???-Duy
-Con gái duy nhất của gia tộc Green,không nhỏ cũng không lớn nhưng cũng có quyền trong Hoàng gia Anh-hắn
-Thì ra là zậy,ông muốn tôi lấy cô ta vì cái gia tộc của cô ta sao???Ông đừng có mơ-mẹ anh đã bị ông ta gạt tất cả đến lúc bà chết ông cũng chỉ quan tâm đến tiền,anh lớn lên nhờ số tiền mẹ để lại chứ ông ta chưa từng chăm sóc anh,giờ lại muốn anh làm công cụ kiếm tiền cho ông ta sao
-Tao sinh ra mày,tao nói gì thì mày nghe đó,mày không có quyền cãi-ba Duy lớn tiếng
-Ông sinh ra tôi chứ có nuôi tôi ngày nào đâu mà kêu tôi nghe lời ông chứ-Duy đứng dậy
-Mày......mày..........
-Có chuyện gì zậy,bác này là ai???-cái đám kia về
Lúc này nó và Anna cũng quay lại,nhìn thấy Anna,Trân,chi Tuấn không khỏi ngạc nhiên cùng lo lắng,nhưng thấy Anna đi chung với nó thì cũng đỡ lo được chút
Ba Duy đứng dậy,cùng Anna ra ngoài trước bao con mắt ngu ngơ
chi lại gần nó,nhỏ giọng hỏi-Có chuyện gì zậy???Sao con nhỏ đó ở đây???-Anna tuy là bạn học cùng lớp nhưng lại được liệt vào sổ đen của Chi,cô cực kì không ưa Anna
-Không có gì,không cần lo đâu-nó nhỏ giọng trả lời,quay sang đám kia-Thôi chuẩn bị đi
Lớp S tiếp tục tổ chức party mừng Duy xuất viện và sinh nhật của anh nhưng lại không có màng tỉnh tò.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui