Những Chiến Binh Xuyên Không


Nhớ lại lúc đi huấn luyện sinh tồn, Oanh Ngữ và Kiều Tiên cũng chung nhóm với nàng.

Oanh Ngữ tính tình dịu dàng nhưng lại là một người mạnh mẽ, có chủ kiến.

Kiều Tiên thì có tính cách hơi ngỗ ngược, quậy phá.

Trong ba người thì nàng lớn hơn Oanh Ngữ một tuổi, Oanh ngữ lớn hơn Kiều Tiên một tuổi.

Các nàng ấy rất nghe lời nàng.

Tuy võ thuật của nàng giỏi nhất trong đội nhưng võ thuật của Oanh Ngữ và Kiều Tiên cũng không thua kém nàng bao nhiêu.


Đi huấn luyện sinh tồn các nàng cũng phải tìm thức ăn.

Do Kiều Tiên đói quá, vừa nhìn thấy quả này đã chạy tới vặt quả bỏ vào miệng nhai.

Oanh Ngữ vừa la lên ngăn cản nhưng không kịp.

Những đồng đội khác cũng từ phía sau chạy tới.

" Qủa gì sao lại mặn như thế này, không khác gì bỏ cả đống muối vô miệng" Vừa nói Kiều Tiên vừa phun hết quả trong miệng ra, mặt nhăn nhó.

" Cô sao lại không cẩn thận như vậy? Lỡ quả này có độc thì làm sao.

"? Oanh Ngữ thở phào quay sang trách Kiều Tiên.


" Lúc nãy không phải mới đi qua khu thực vực có độc sao.

Tôi đói lắm rồi, hai ngày nay không có gì ăn" Kiều Tiên xụ mặt xuống nói.

" Chúng ta đi bẫy thú đi, bên ngoài khu thực vật độc thì sẽ có thú rừng qua lại.

Hơn nữa Kiều Tiên cũng vô tình phát hiện ra loại quả này có chứa muối, thức ăn của chúng ta sẽ đậm đà hơn " Lãnh Cơ bước tới giải cứu Kiều Tiên khỏi bị Oanh Ngữ trách.

Kiều tiên được giải cứu vội vàng gật đầu lia lịa, trốn ra sau lưng nàng.

Kiều Tiên tuy quậy phá, láu táu nhưng rất sợ Oanh Ngữ.

Lãnh Cơ hồi tưởng lại ký ức cũ, ngẩn đầu lên nhìn những đám mây trôi lơ lửng trên bầu trời.

Oanh Ngữ, Kiều Tiên hai người đang ở đâu, có còn sống không.

" Nàng đang nghĩ về hai người bằng hữu sao" Hiên Viên Thiên Hạo nãy giờ vẫn quan sát nàng, mắt nàng nhìn vào con cá đang cầm trên tay nhưng ánh mắt xa xôi, cơ thể bất động, thỉnh thoảng nở nụ cười.

Hắn biết nàng đang nhớ lại một ký ức đẹp nào đó.

Nhưng khi nàng ngẩn đầu lên nhìn trời với ánh mắt buồn.

Hắn đoán nàng đang nhớ tới hai người bằng hữu của nàng.

" Phải " Lãnh Cơ không giấu giếm trả lời


" Nếu như chúng ta không gặp được bằng hữu của nàng trên đảo này, trở về ta sẽ cho thuộc hạ đi tìm các nàng.

Bọn họ nếu còn sống và đang ở nơi khác, chúng ta nhất định sẽ tìm ra.

Tình cảm của các nàng tốt như vậy, ta nghĩ hai người họ cũng đang đi tìm nàng.

Thả chút thông tin về nàng, bọn họ nhất định sẽ tìm tới" Hiên Viên Thiên Hạo nhìn Lãnh Cơ nói.

" Vậy cũng được " Lãnh Cơ nhìn Hiên Viên Thiên Hạo mỉm cười rồi cúi đầu xuống tiếp tục ăn cá.

Ăn uống nghỉ ngơi một canh giờ Lãnh Cơ quan sát thác nước nói:

" Phía sau thác nước có hang động, chúng ta vào trong đó xem thử đi"

" Đi thôi " Hiên Viên Thiên Hạo quay sang nhìn thác nước nói.

Bọn họ quay sang thu dọn rác và dập tắt lửa sau đó nhảy lên những cục đá nhô trên hồ nước tiến vào trong hang động sau thác nước.

Bên trong thác nước không gian rất rộng, càng đi vào trong hang động càng mất đi ánh sáng, có nhiều hồ nước lớn nhỏ xếp theo từng bậc từ cao xuống thấp, nước bắt nguồn từ hồ nước lớn bên ngoài chảy vào.

Bên trên hang động rêu xanh bám đầy vào mặt đá.


Bọn họ dừng chân trước một hồ nước cuối cùng bên trong động, Một đàn cá lấp lánh ánh bạc đang nổi trên mặt nước há miệng đớp những sinh vật phù du bên trong hồ.

Ánh mắt tất cả mọi người nhìn vào đàn cá to cỡ bàn tay đưa trẻ năm tuổi, thân thể trong suốt có thể nhìn thấy hoàn toàn bộ xương cá và những mạch máu lớn nhỏ trong cơ thể, trong suốt như một con sứa biển.

" Là Cốt Toái Ngư " Hiên Viên Thiên Hạo nhỏ giọng nói.






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận