“ Đúng rồi, cô bây giờ đi đâu? Tôi đưa cô về nhà nghỉ ngơi?” Lạc Mộ Thâm hỏi tôi.
“ Không, về nhà cũng không vui gì,” tôi đột nhiên nhớ ra gì đó, “ Lạc Tổng, có thể đưa tôi đến bệnh viện quý tộc St Mary không, tôi muốn đi thăm Châu Đình.”
Tôi biết đòi hỏi của tôi như thế thực ra rất quá đáng.
Nhưng đầu tôi quả thực cũng không linh hoạt như thế. Tôi chỉ là muốn đem cảm giác khó chịu của mình chia sẻ cho người bạn thân nghe mà thôi.
Không ngờ Lạc Mộ Thâm vậy mà lại đồng ý, anh ta thật sự đưa tôi đến bệnh viện quý tộc St Mary, dừng xe trước cửa viện, anh ta nói với tôi: “ Nhuỵ Tử, cô đi đi, tôi vẫn còn chút việc.”
“ Cảm ơn anh Đại Thâm.” Dù cho thế nào đi nữa, anh ta có thể đưa tôi đến đây, tôi đã rất vui rồi.
Tôi chào tạm biệt Lạc Mộ Thâm, một mình đi vào bệnh viện st Mart, đến phòng bệnh của Châu Đình.
Châu Đình nằm trên giường bệnh cũng đang buồn chán chơi điện thoại, nhìn thấy tôi đi vào, Châu Đình hết sức vui mừng: “ Nhuỵ Tử. Cậu đến rồi à, mình sắp chán phát điên rồi.”
Tôi cười ngồi xuống bên cạnh Châu Đình, dịu dàng nói: “ Mình không phải đến chơi với cậu rồi sao? Sao thế? Bọn họ chăm sóc cậu không tốt sao?”
“ Tốt chứ”, Châu Đình nhấn mạnh nói, “ Chính là tại vì tốt quá, mình lại càng ngại. Cậu không biết đâu, bọn họ bôi thuốc cho mình, trị liệu cho mình, thậm chí đến đi vệ sinh cũng dìu mình đi, còn cởi quần cho mình, mẹ ơi, mình quả thật cảm thấy được quan tâm mà lo sợ rồi.”
Tôi che mồm cười : “ Hì hì, thế không phải là rất tốt sao?”
Châu Đình nhẹ thở dài: “ Tốt thì tốt, chỉ là mình không quen lắm, bệnh viện này, thật sự tốt quá rồi. Chân của mình bây giờ đỡ rất nhiều rồi.”
Cậu ấy ngước mắt sang nhẹ nhàng nhìn tôi, nắm chặt lấy tay tôi: “ Cảm ơn cậu, Nhuỵ Tử, nhờ phúc của cậu, nếu không, nói không chừng đời mình bi thảm rồi! Nếu không có lẽ bây giờ mình vẫn đang bị khoa trong tầng khu làm việc, hoặc là mình không chịu nổi, thật sự khất phục tên Triệu Khải Sinh đó rồi.”
Tôi nhẹ nhàng lắc đầu: “ Châu Đình, mình biết. Cậu là con người uy vũ không thể khuất phục.”
Châu Đình không nhịn được cười lên: “ Hì hì, cậu thật sự đánh giá cao mình rồi.” Cậu ấy dường như nhớ ra gì đó, “ Đúng rồi Nhuỵ Tử, Lạc Mộ Thâm đó, là sếp của cậu sao? Anh ta bây giờ tại sao lại tốt với cậu thế?”
Tôi nhẹ nhíu mày: “ Ưh….. Mình cũng không biết, dù sao anh ta đối với mình vẫn coi là chăm sóc rất tốt.”
Đôi mắt to của Châu Đình sáng lên như chiếc đèn lồng nhỏ vậy: “ Anh ta……không phải có ý gì với cậu chứ? Có phải muốn gạ gẫm ép buộc quan hệ với cậu?”
Tôi vội vàng lắc đầu: “ Không phải, cậu nghĩ sai rồi, anh ta không thích nổi người còn gái như mình, cậu cũng không phải không biết, Lạc Mộ Thâm anh ta cả ngày đều qua lại với người đẹp, mỗi ngày anh ta đều có tin tức tình ái trên báo chí với người đẹp, đều là minh tinh người mẫu, chúng mình là những cô gái từ vùng xa xôi đến, người ta còn lâu mới thích, người ra thích ấy à, phải biết là 36D, muốn ngực to eo nhỏ, chân dài kìa.”
Châu Đình quan sát tôi một chút, nheo nheo lông mày nói: “ Nhưng ngực cậu cũng không nhỏ mà, cũng là lưng ong, chân cũng dài nữa!”
Tôi không biết nói gì, ngẩn người ra mãi mới nói được: “ Dù sao, mình và anh ta chỉ là quan hệ cấp trên dưới, không phải cậu nghĩ như thế đâu, mình nghĩ anh ta đối tốt với mình chút là vì, mình bị Đường Nhiên đá, khi ở nhà hàng kiểu Nhật đó, đúng lúc bị anh ta bắt gặp, anh ta ấn tượng với mình tương đối tốt mà thôi.”
Sau đó, tôi đem ngọn nguồn sự tình kể lại cho Châu Đình nghe một lần, cả việc Lạc Mộ Thâm nói với tôi những gì, cả việc anh ta quan tâm tôi thế nào, tại sao trong thời gian ngắn như thế mà tôi được thăng chắc, còn cả việc hôm nay anh ta đánh Đường Nhiên trút giận giúp tôi.
Châu Đình dường như nghe kể truyện vậy, trợn trừng mắt chăm chú nhìn tôi, cậu ấy thở dài sâu một tiếng: “ như thế, có thể nói anh ta có mưu đồ gì với cậu không?”
“ Không có, anh ta nói, đối với mình chỉ giống như là đối với em gái vậy, hơn nữa, mình cũng có xem tin tức, nhà anh ta không có con gái, có lẽ anh ta thích em gái, cho nên đối với mình như đối với một cô em gái vậy, bù đắp một chút đáng tiếc không có một cô em gái.”
Châu Đình chớp chớp mắt: “ nhưng mà mình luôn cảm thấy...... không thoải mái lắm, tại sao anh ta đối với người khác lại không tốt chút? Hơn nữa anh ta vì đối tốt với cậu, mà cũng đối tốt với mình như thế, để mình được hưởng thụ điều kiện trị liệu tốt như thế, mình luôn cảm thấy, đàn ông nếu như đối với người phụ nữ tốt như thế, không phải là việc đơn giản.”
“ Thế thì mình cũng không biết nữa?” Tôi cố ý nhíu mày lại “ Dù sao mình và anh ta cũng không có gì, cậu không phải nghi ngờ mình và anh ta ngủ cùng nhau rồi chứ?”
Châu Đình lắc lắc đầu : “ không phải, mình là cảm thấy, có lẽ nói không chừng anh ta thật sự rất thích cậu, hoặc là nói tên Lạc Mộ Thâm này là một cao thủ, cao thủ tán tỉnh, anh ta biết cậu không phải là người dễ dàng cắn câu như thế, cho nên, dùng kiểu quan tâm ấm áp này để làm tan chảy tim của cậu, cậu vốn dĩ đang sống nơi đất khách quê người rất cô đơn, rất dễ tại vì sự quan tâm đó của anh ta chính là dự định trong lòng của anh ta, sau đó, anh ta sẽ đá cậu......”
Tôi không kìm nổi toát mồ hôi lạnh, tôi thật sự cảm thấy Châu Đình nói rất có lý rất có lý.
“ Nhuỵ Tử.” Châu Đình nắm chặt tay tôi, “ Cậu nhất định phải mở to mắt, không thể một lần nữa bị tên đàn ông cặn bã lừa, chúng ta và Lạc mộ Thâm không phải người chung một con đường, dù cho anh ta thất sự thích cậu, đến lúc cậu có gì đó rồi, cậu cho rằng cậu có thể thuận lợi mà gả vào nhà giàu có này sao? Con người Lạc Mộ Thâm, chắc chắn cả đời không thể sống một cách thông thường, xung quanh anh ta có bao nhiêu phụ nữ? Là bạn thân của cậu, mình thật không muốn cậu vì anh ta mà đau lòng.”
Tôi không kìm nổi sững sờ, trong đầu có một thứ gì đó nói không ra khiếm đầu đau.
Tôi nhẹ nhàng nói: “ Châu Đình, cậu yên tâm, mình sẽ không thế đâu.”
“ Tên Lạc Mộ Thâm này không thể so sánh giống tên cặn bã Đường Nhiên được, thậm chí, Đường Nhiên đến một cái ngón chân cái của Lạc Mộ Thâm cũng không bằng, bọn họ không giống nhau, Đường Nhiên phụ lòng cậu, không đáng sợ, nhưng nếu như cậu bị Lạc Mộ Thâm phụ phòng, mình lo cậu sẽ cực kỳ đau khổ cực kỳ đau khổ.” Châu Đình hết sức chăm chú nói.
Mồ hôi lạnh của tôi sắp rơi xuống rồi, tại sao, tim tôi lại hoảng loạn như thế?
Tôi vội vàng ấn ngực mình, cố làm ra động tác nhẹ nhàng cười nói với Châu Đình: “ Châu Đình, mình biết, cậu không cần lo lắng, mình sẽ tuyệt đối không động lòng với Lạc Mộ Thâm, chúng mình và anh ta không phải người cùng một thế giới, hơn nữa, mình cũng không muốn tìm người đàn ông phong lưu như thế, cậu biết mà, mình cực kỳ xem trọng người chung thuỷ, bất kể là đàn ông hay phụ nữ, mình cảm thấy đều nên trung trinh, chuyên nhất, kiểu Lạc Mộ Thâm phong lưu đa tình, không có phụ nữ thì không sống được, giống kiểu động vật chỉ biết hoạt động thân dưới, mình sẽ không cân nhắc, kể cả anh ta muốn lấy mình, mình cũng không cần, mình đã bị Đường Nhiên phụ lòng rồi, mình phải mở to mắt, mình phải cẩn thận tìm một nửa tương lai của mình, anh ấy không cần phải có nhiều tiền, nhưng nhất định phải chung thuỷ với mình, mình muốn tìm người như thế.”
“ thế thì được, thế thì mình yên tâm rồi.” Châu Đình cười nắm lấy tay tôi, “ Nhuỵ Tử, cậu phải cố lên, chúng mình đều phải cố gắng.”
“ Đương Nhiên, chúng mình đều phải tìm người đàn ông tốt, sinh một em bé đáng yêu, sau đó hai nhà chúng ta có thể đi chơi cùng nhau.” Tôi cười nói với Châu Đình.
Châu Đình gật gật đầu, đột nhiên nhớ ra gì đó: “ Đúng rồi, tại sao không thấy cậu nhắc đến An An? Cậu ấy bây giờ thế nào? Cậu ấy không phải cùng làm việc với cậu sao?”
Vừa nhắc đến An An, tâm trạng tôi liền trùng xuống, tôi không biết phải hình dung thế nào về quan hệ giữa tôi và Trần An An, tôi chỉ biết là, tình bạn của chúng tôi vỡ rồi, không biết sau này hàn gắn thế nào.
“ Sao thế?” Châu Đình thắc mắc hỏi tôi.
“ Mình......, Châu Đình, An An bây giờ có khoảng cách rất lớn với mình.” Tôi khó khăn nói, sau đó, tôi đem chuyện giữa tôi và An An kể lại cho Châu Đình nghe.
“ Cậu ấy hiểu lầm mình đi đường tắt sau lưng cậu ấy, mình dựa vào Lạc Mộ Thâm, cho nên, cậu ấy dứt khoát làm tình nhân của tổng giám sát Dương, mình vốn dĩ muốn khuyên cậu ấy, cậu ấy không nghe, còn chửi mình một trận, nói mình chỉ muốn đi đường tắt thăng chức tăng lương mà không muốn cậu ấy đi. Cho nên, quan hệ của chúng mình tan vỡ rồi.” Tôi mặt mày ủ rũ nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...