Nếu tôi là người đẹp đó, có lẽ trái tim vỡ vụn rơi đầy đất rồi.
Người đẹp đó nũng nịu xấu hổ dùng nắm đấm nhỏ chạm nhẹ vào cái đầu rắn chắc của Lương Cẩn Hàn, nũng nịu nói: “ Cẩn Hàn, lại quên tên người ta rồi, người ta tên là Dương Y Y.”
“ Đúng rồi, Dương Y Y.” Lương Cẩn Hàn chính thức giới thiệu với tôi.
Tôi cố nhẫn nét mặt tươi cười, cùng những người đẹp này chào hỏi, cuối cùng tôi hiểu ra rồi, bốn người đẹp này bây giờ là bạn gái của bốn người bọn họ, đến nỗi thời gian bảo tồn bạn gái là bao nhiêu, cái đó còn không biết nữa.
“ Đây là cô Tô Tư Nhuỵ, em gái của chúng tôi.” Phương Trạch Vũ nghiêm mặt nói.
Tôi sững sờ một chút, nhìn trộm Lạc Mộ Thâm, kinh ngạc phát hiện vậy mà anh một chút dị nghị cũng không có.
Trong lòng tôi có cảm giác ấm áp một chút, bọn họ thật sự coi tôi là em gái sao?
Cho nên, mới dẫn tôi đi chơi?
“ Đúng, em gái nhỏ của chúng tôi, Nhuỵ Tử.” Tần Hạo Nhiên lại thêm một câu nữa.
Bốn người đẹp đó vốn dĩ ánh mắt đầy vẻ cố ý lập tức trở nên thân thiện, bọn họ tranh nắm tay với tôi, cái kiểu thân mật đó à, tôi cảm giác sắp không chịu nổi rồi.
Có điều như thế, du lịch sẽ không cô đơn rồi.
Trên máy bay, mọi người vừa đánh bài, vừa trêu đùa, thời gian trôi đi rất nhanh, cũng rất vui.
Sau 5 tiếng bay, chúng tôi lại ngồi tàu thuỷ đến đảo Diva Maldives to nhất đẹp nhất.
Đảo Diva là một trong những hòn đảo to nhất của Maldives, bãi cát dài 4km, che phủ hết khí hậu nhiệt đới nóng bức. Đây là hòn đảo nhân tạo với diện tích 25 mẫu Anh, có hồ nước sâu ngầm, bãi cát rộng mênh mông và khiến người khác khen ngợi vô cùng về những sinh vật đại dương, còn là nơi tiềm ẩn nhiều nguồn nước tốt nhất trên thế giới.
Mỗi ngày, các nơi trên thế có rất nhiều du khách đến đây, mặc sức thưởng ngoạn phong cảnh đảo quốc.
Tôi thật sự từ trước đến nay không ngờ rằng tôi lại nhanh như thế là có thể đến nơi mà tôi tha thiết ước mơ.
“ bãi biển đẹp quá, nước biển thật xanh, có thể đến đây, nhìn thấy phong cảnh đẹp như thế này, tôi thật sự chết cũng không có gì tiếc nuối!” tôi đứng bên bở biển chìa hai tay ra với dáng vẻ say mê ngây ngất.
“ Bánh bao đất.” Lạc Mộ Thâm liếc nhìn tôi, lạnh lùng nói.
Trong mắt Kiều Di Nhiên bên cạnh anh ta lộ ra vẻ xem thường dáng vẻ của tôi, mặc dù ánh mắt đỏ chỉ là loé lên ròi tắt, nhưng tôi cũng nhìn thấy rồi.
Tôi mở lòng bàn tay ra, vốn dĩ tôi chưa đến nơi này bao giờ mà, tôi còn không thể cảm kích sao?
Phương Trạch Vũ nhẹ nhàng kéo tóc đuôi ngựa của tôi, “ đừng ngất ngây nữa, sắp xếp chỗ ở trước đã rồi chơi sau.”
Lực tay của anh ta kéo tôi vào một căn biệt thự xa hoa lộng lẫy trên nước.
Vào mùa này, trên thế giới có biết bao du khách kéo đến Maldives nghỉ hè, ở đây có bao nhiêu là căn biệt thự và phòng nghỉ trên nước.
Mà Lạc Mộ Thâm bọn họ đương nhiên là đã đặt trước khu biệt thự lớn nhất này rồi.
Khi Phương Trạch Vũ và Lạc Mộ Thâm dẫn tôi vào một căn phòng tuyệt đẹp, tôi vẫn còn chưa lấy lại tinh thần.
Căn phòng đẹp quá, quá là đẹp, để tôi vào đó thật không nỡ đi ra.
“ căn phòng đẹp thế này! Một mình tôi ở sao?” sờ vào chiếc rèm cửa đẹp đẽ đó, hít hà vị gió biển, tôi lẩm bẩm nói.
“ Nếu như cô ở cùng tôi, tôi cũng không để ý.” Lạc Mộ Thâm không kiên nhẫn mà nói.
“ A, không không, tôi chỉ là nói thế mà thôi.” Tôi vội vàng cười nói.
Đùa à, ai mà có thể ở với đồ háo sắc?
Hơn nữa bên cạnh anh ta còn có Kiều Di Nhiên kìa, chẳng nhẽ muốn bay hai cánh à?
“ Phòng chúng tôi ở bên cạnh, lát nữa chúng ta ra bãi biển, cô mau thay đồ bơi rồi ra.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói, quay người đi ra ngoài.
Phương Trạch Vũ nháy nháy mắt với tôi, anh ta nhẹ nhàng ra ám thị: “ Kỳ vọng vào bikini của Nhuỵ Tử đầu lợn đấy!”
Tần Hạo Nhiên cũng cười lên. Anh ta nháy nháy mắt với tôi, tôi nhìn thuận theo ánh mắt của anh ta, quả nhiên nhìn thấy một chiếc túi tinh tế đặt trên chiếc bàn đẹp đẽ đó.
Bọn cười cười rồi cũng đi ra ngoài.
Bikini?
Mắt của tôi trợn tròn lên, còn không bảo tôi ra ngoài phải mạc bikini sao? Lẽ nào ở đây đều mặc bikini à?
Tôi vội vàng chạy ra cửa sổ nhìn tỉ mỉ, quả nhiên các người đẹp đi đi lại lại đều mặc bikini gợi cảm, không kể thân hình có đẹp hay không, nhưng thực sự đều là bikini gợi cảm.
Tôi không kiềm chế nổi đờ mắt ra, tôi nào có gan to như thế mà mặc bikini khiến người khác phải phụt máu mũi ra chứ!
Tôi đi đến trước chiếc bàn tao nhã đó, mở chiếc túi đó ra, quả nhiên nhìn thấy bên trong là một bộ bikini màu trắng tuyệt đẹp, cực mỏng cực mềm lại cực kỳ thiếu vải, thiết kế mới nhất của Phạm Tư Triết.
Tôi há hốc mồm, vẫn thật sự khiến tôi mặc bikini sao?
Tôi thử mặc bộ bikini đó lên người, rồi lại nhìn gương quả thật cũng khiến tôi giật mình.
Mặc quen bộ đồ bơi truyền thống rồi, từ trước đến nay tôi không ngờ rằng bản thân lại có một thân hình ngạo mạn như thế, bộ ngực cao, chân dài mảnh nhỏ, vòng eo nhỏ nhắn, trời ạ, đây là tôi sao?
Trong ấn tượng của tôi luôn là kiểu em bé bụ bẫm, thân hình tròn tròn, tôi không biết bản thân vậy mà lộ ra những nét đẹp như thế.
Tôi tự cảm thấy bản thân cũng như Kiều Di Nhiên bọn họ rồi.
Mà còn tôi mang dáng vẻ trong sáng thêm chút gợi cảm, tự bản thân thấy rất đẹp.
Nhưng mà, tôi vẫn ngại mặc bộ bikini như thế này đi ra ngoài.
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi đành mặc bên ngoài chiếc áo sơmi màu xanh thẫm mặc đến, hai góc áo kết thành nơ, che luôn nửa người trên.
Uhm, tôi đứng trước gương nhìn trái nhìn phải, cảm thấy vẫn rất tuyệt.
Làm tóc thành đầu vò viên cao cao, nhìn tôi giống như một cô nữ sinh đại học đáng yêu.
Trên thực tế tôi thoát khỏi dáng vẻ nữ sinh viên đại học còn chưa đến một tháng kìa.
Cho nên, tôi vẫn là dáng vẻ nữ sinh trong sáng thuần khiết. Giống như một làn gió biển mới vậy.
Tôi tự say mê tôi một lúc.
Trên cửa chuyển đến tiếng gõ, đồng thời nghe thấy giọng nói của Lạc Mộ Thâm: “ thay xong chưa?”
Tôi vội vàng mở cửa, nhìn thấy Lạc Mộ Thâm Phương Trạch Vũ bọn họ đều mặc quần màu trắng đẹp đẽ gợi cảm, gợi cảm trần trụi, cơ bắp quấn bện nửa người trên,lỗ mũi tôi như muốn phụt máu ra.
Sexy quá, đàn ông mà có thể sexy đến mức này, mà còn là cả bốn người gợi cảm, ông trời ơi, để bốn người đẹp trai này cả ngày đi dạo trước mặt con, còn để con sống nữa hay không?
Tôi vội vàng dùng tay che mũi mình lại, mỉm cười: “ tôi cũng thay xong rồi.”
Mắt của Lạc Mộ Thâm và Phương Trạch Vũ Tần Hạo Nhiên còn cả Lương Cẩn Hàn cùng lúc từ trên người tôi trượt xuống.
“ tôi thế này cũng rất được chứ?” tôi cười nói.
“ Vẫn rất tuyệt.” Phương Trạch Vũ cười nói.
“ Quê chết mất.” Lạc Mộ Thâm bình thản nói.
“ Thế này vẫn quê à, tôi còn cảm thấy bản thân gợi cảm quá kìa! Tôi chính là không muốn sexy quá, các anh nhìn các người đẹp khác mặc bikini đi, tôi cũng không muốn để những người đàn ông không quen biết ăn đậu phụ.” Tôi cong môi lên nói.
“ Lạc Mộ Thâm, Nhuỵ Tử đầu lợn nói đúng, nếu như bị đàn ông khác nhìn, cậu vẫn không yên tâm, thì để cô ấy mặc như thế đi.” Phương Trạch Vũ cười hỏi Lạc Mộ Thâm.
“ Không sai, đầu lợn mất mặt quá, này, đầu lợn, trên bãi biển, giả bộ không quen biết chúng tôi là được rồi.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.
Cái thằng cha này !!!
Tôi quả thực cắn vỡ răng rồi, tôi làm mất mặt như thế sao?
Lúc này, Kiều Di Nhiên bốn người đẹp đó đã thay xong bikini đi ra rồi, tôi vừa nhìn, lại suýt chút nữa máu mũi phụt ra rồi, ông trời ơi, đừng sexy như thế chứ? Bọn họ đều mặc bikini xuyên thấu rồi.
So với bọn họ, tôi thật sự giống như một cọng hành vậy.
“ có phải là tự ti muốn chết rồi không?” Lạc Mộ Thâm bình thản nói.
“ Đâu có đâu, tôi tự cảm thấy thân thể mình cũng rất được, tôi rất là tự hào” tôi không kiên nhẫn mà nói , “ sếp à, vừa nãy nhìn thấy mắt của mấy người đều đang ngắm tôi.”
“ Ồ, có lẽ mắt của bọn họ mù rồi.” Lạc Mộ Thâm đeo chiếc kính râm lên, bình thản nói.
“ Sếp, anh không đả kích tôi thì sẽ chết à?” Tôi căm giận nói.
“ tôi đột nhiên phát hiện đả kích cô, thật là có hứng thú. Nếu không sao lại đưa cô đến chứ? Nếu không làm gì có ý nghĩa gì?” Lạc Mộ Thâm cười lên, dưới ánh nắng, anh ta cười rất đáng yêu, mê người, khiến tim tôi không kiềm nổi rung lên một chút.
Thực ra, Lạc Mộ Thâm cười lên, thật sự rất đẹp rất đẹp.
Anh ta cười lên, giống như là tuyết đầu mùa đông tan vậy.
Đúng rồi, Lạc Mộ Thâm, anh nên thường xuyên cười như thế, đẹp biết bao nhiêu?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...