Dạ Thiên Kỳ và tôi cùng nhìn theo hướng âm thanh đó, thì phát hiện trong khu trang nhã lịch sự, một cô gái ăn mặc hợp mốt xinh đẹp vui mừng tiến đến phía tôi.
“ Anh Thiên Kỳ, thật đúng lúc quá, gặp anh ở đây rồi, bảo anh mời em ăn cơm, anh cũng không mời......cô gái này là......” Người con gái xinh đẹp đó cảnh giác nhìn tôi, cô ta có một đôi mắt sáng long lanh, thân hình tương đối nhỏ nhắn, cũng cao khoảng trên 1m6, có điều đi đôi giày cao gót mười mấy cm, nhìn như thế chiều cao cũng xấp xỉ tôi.
Quần áo cô ta rất hợp mốt, cực kỳ có phẩm vị, mặc dù chỉ là sơmi trắng, quần bò xanh sẫm, nhưng từng chiếc đều là hàng hiệu, hiện rõ vừa tao nhã vừa không tầm thường, mái tóc ngắn ngang bờ vai nhuộm màu kim, nhìn rất giống búp bê Barbie đáng yêu.
“ Ồ, cùng bạn đến đây ăn cơm.” Khi Dạ Thiên Kỳ nói chuyện với cô ta, ngữ điệu biến thành bình thường, không một chút ân cần giống như đối với tôi.
“ Bạn sao?” Búp bê Barbie đó nhìn tôi từ đầu đến chân, khẽ chớp mắt, giống như thẩm vấn nói một câu,” anh Thiên Kỳ, bạn gì thế? Bạn bè của anh em đều quen biết, từ lúc nào có cô này thế?”
“ Tôi nhất thiết phải báo cáo cô không?” Trên mặt Dạ Thiên Kỳ xuất hiện vẻ không nhẫn nại, nhẹ nhàng nắm vào cánh tay tôi, “ Nhuỵ Nhuỵ, chúng ta đi.”
Tôi cũng lười để tâm búp bê Barbie xinh đẹp này, tôi còn phải về đi làm nữa kìa? Tôi cũng chẳng quản cô ta là bạn gái hiện tại của Dạ Thiên Kỳ hay là bạn gái cũ cũng được, tôi không quan tâm?
Cho nên, tôi đi ra ngoài cùng Dạ Thiên Kỳ.
Búp bê Barbie đó nhìn Dạ Thiên Kỳ không để ý cô ta, vội vàng tiến đến, một tay nắm lấy tay của Dạ Thiên Kỳ, đong đưa: “ anh Thiên Kỳ. Chúng ta bao lâu rồi chưa gặp nhau, anh không nhớ em sao, em muốn anh dẫn em đến quán lẩu này ăn anh không chịu, ngược lại lại dẫn người phụ nữ này đến, cô ta là ai thế?”
Cô ta mang đầy vẻ ấm ức.
Dạ Thiên Kỳ giật mạnh tay của mình từ trong tay của cô ta ra, hết sức nhẫn nại nói: “ Nhã Lan, ngoan, anh là cùng khách hàng đến ăn cơm, nghe lời, em không phải đến cùng bạn sao, tiếp tục quay lại ngồi cùng bạn bè đi.”
Tôi nghiêng đầu nhìn về phía đó, quả nhiên nhìn thấy chỗ búp bê Barbie này đi ra là chỗ khu sang trọng đó nhô ra ba cái đầu, đều là thiên kim tiểu thư thời thượng xinh đẹp như Nhã Lan vậy.
“ Thế thì, anh Thiên Kỳ, anh phải chắc chắn lần sau dẫn em đến ăn đó.” Búp bê Barbie này vẫn chưa buông tha nói.
Dạ Thiên Kỳ đành vỗ về: “ Được, lần sau dẫn em đến ăn.”
“ Anh nhớ nhé!” Búp bê Barbie đó nhìn tôi, trong ánh mắt đầy vẻ khiêu khích và khoe khoang, cô ta liền kiễng giày lên hôn vào má Dạ Thiên Kỳ một cái, sau đó cười chạy về chỗ ngồi của mình.
Tôi đứng im nhìn tất cả mọi chuyện, cho đến khi Dạ Thiên Kỳ lấy tay xua xua trước mặt tôi: “ Nhuỵ Nhuỵ. Chúng ta đi thôi!”
Tôi lạnh lùng hừ một tiếng, cùng Dạ Thiên Kỳ đi ra khỏi quán lẩu, quả nhiên tôi đoán không sai, mồm Dạ Thiên Kỳ này luôn nói mình là người yêu chân thành, còn tôi chỉ coi hắn ta như là một tên công tử bột, còn không nữa, ăn bữa lẩu còn gặp cô gái đó, còn thân mật với cô ta như thế, còn nói bản thân trong trắng có thể lập miếu thờ, mấy năm nay đều không có bạn gái, tôi khinh!
Tôi càng thêm quyết tâm mách bảo mình tuyệt đối không được ở cùng thằng cha này.
Có lẽ chỉ cần kéo tay thôi cũng có thể mang bầu rồi.
Tôi vội vàng dứt tay mình ra khỏi tay hắn ta.
Dạ Thiên Kỳ dường như ý thức được tôi không vui, vội vàng nói: “ Nhuỵ Nhuỵ, em đừng hiểu lầm.”
Tôi lạnh lùng nói: “ Tôi không hiểu lầm, Dạ Thiếu Gia làm gì cũng không liên quan gì đến tôi, tôi còn lâu mới hiểu lầm, trên thực tế, tôi với Dạ Thiếu Gia một chút liên quan cũng không có, tôi sẽ không quan tâm gì đến cuộc sống đời tư của anh.”
“ Người con gái đó, chỉ là một cô em gái của anh.” Dạ Thiên Kỳ vội vàng giải thích.
“ Hứ, anh rốt cuộc có mấy cô em gái chứ? Tôi nhìn ánh mắt cô gái đó nhìn anh với mọi người không giống nhau, tại sao thời đại này lại thịnh hành anh em yêu nhau vậy?” tôi lạnh lùng nói.
“ Nhuỵ Nhuỵ......” Dạ Thiên Kỳ còn muốn giải thích, tôi vội vàng vẫy tay gọi dừng một chiếc taxi, kéo cửa xe liền nhảy lên taxi đó.
“ Nhuỵ Nhuỵ......” Dạ Thiên Kỳ định muốn giữ cánh cửa xe, nhưng tôi vội vàng lớn tiếng với tài xế lái xe nói: “ Bác lái xe, lái xe đi!”
“ Được rồi.” Lái xe taxi vội vàng lái xe đi, tôi nhìn thấy mặt Dạ Thiên Kỳ bị phụt ra đầy khói xe, dáng vẻ đó thật sự quá buồn cười.
Cầu xin anh đấy, Dạ Thiên Kỳ, sau này đừng quấn lấy tôi nữa!
Trong lòng tôi nói, vội vàng quay người lại, ngồi ổn định.
“ Người yêu của cô ư?” bác tài xế hơn bốn mươi tuổi cười nói với tôi: “ Anh chàng đó rất đẹp trai, xem ra rất có tiền, nhà giàu nổi tiếng lại còn cao to, đẹp trai!”
“ Không phải, còn lâu mới là người yêu của cháu, một khách hàng mà thôi.” Tôi hậm hực nói.
“ Ồ, nhưng xem ra rất quan tâm cô đấy. Cô à nên nắm chắc cơ hội mới đúng, tôi nhìn anh chàng này được đó, tôi nhìn người rất chuẩn.” Người tài xế lái xe nhiều lời đó giống như con quạ không ngừng nói.
“ Thế thì bác đã nhìn nhầm người rồi, được cái gì chứ, công tử bột chính gốc, nếu như bác có con gái, không thể tìm những loại người có tiền như thế này được, sau này toàn là nước mắt thôi!” tôi lấy chiếc gương nhỏ ra chỉnh lại tóc tai.
Lấy chồng nhất thiết không được tìm loại người như Dạ Thiên Kỳ, mồm mép láu lỉnh quá, cảm giác không an toàn.
Cả chặng đường lải nhải với tài xế lái xe, mới quay về gần đến toà nhà Lạc Thị, tôi lấy tiền trả lái xe, vừa xuống xe, còn chưa đợi giẫm vào vạch kẻ sang đường, một chiếc xe thể thao phanh gấp dừng lại “ két” ngay bên cạnh tôi, suýt nữa nghiền nát chân tôi rồi.
“ Này, lái xe kiểu gì thế?” tôi tức giận quát, không sai, người lái chiếc xe này chắc là giàu có, xe thể thao hoa sen, bao nhiêu tiền chứ? Có điều màu sắc hồng này, có lẽ lái xe là con gái.
Tôi đang định nhìn vào trong xe, nhưng nhìn thấy cửa xe đó cạch một tiếng mở ra, một người đẹp nhảy ra.
Tôi ngạc nhiên nhìn cô gái xinh đẹp này, không phải ai khác, chính là búp bê Barbie đó vừa nãy gặp Dạ Thiên Kỳ trong quán lẩu.
Cô ta không phải đang ăn trong quán lẩu sao? Tại sao lại theo tôi đến đây chứ ?”
Nghĩ đến đây, tôi lạnh lùng nhìn búp bê Barbie đó, ít nhất khí thế không thể thua cô ta, suýt nữa đâm vào tôi rồi còn không lễ phép sao ?
“ Này, cô lái xe kiểu gì vậy?” tôi lạnh lùng nói.
“ Hừ, cô không cần quan tâm tôi lái xe kiểu gì,” khí chất hung hăng của búp bê Barbie đó tiến đến trước mặt tôi, lạnh lùng nhìn tôi, “ Cô rốt cuộc là ai hả? Cô là khách hàng của Dạ Thiên Kỳ sao?”
Cô ta đầy nghi hoặc hỏi tôi.
Dáng vẻ vênh váo hung hăng, tôi thật sự chịu không nổi, cô là ai chứ? Cô dựa vào cái gì mà chất vấn tôi? Suýt nữa đâm vào tôi còn không xin lỗi, sao tôi phải trả lời cô?
Nghĩ đến đây, tôi lạnh lùng nói: “ Xin lỗi, tôi nghĩ tôi không nhất thiết phải trả lời cô.”
Hừ, tôi không hề nói câu nào, tôi để cho cô ta tức giận hơn.
Tôi không truy xét cô là may rồi. Tôi còn phải vội đi làm nữa kìa!
Nghĩ đến đây, tôi lạnh lùng nhìn cô ta, định qua đường, chuẩn bị đi vào đại sảnh tập đoàn Lạc Thị.
Nhưng mà búp bê Barbie này không để cho tôi toại nguyện, cô ta một tay nắm lấy túi xách của tôi. Mà còn lấy hết sức mình.
“ Cô không trả lời, tôi không để cô đi, tôi hỏi cô, cô rốt cuộc có quan hệ gì với Dạ Thiên Kỳ?” Cô ta càng tức giận hỏi.
Mẹ ơi, lại còn uy hiếp tôi à?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...