Chương 291: Bảo khố
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhất Minh nhìn thấy một đám người xung quanh nhìn lấy chính mình, trong lòng không khỏi cười thầm một tiếng, trận chiến vừa rồi hắn cũng không có sử dụng lực lượng của đao hồn, hắn cũng không có “chật vật” như vậy, tất cả chỉ là diễn xuất cho đám người kia xem mà thôi.
Những đao cuối cùng kia, hắn chỉ bộc phát ra đao ý của bản thân, đao ý vốn là một loại ý cảnh của đao đạo, nó không có ngưng thành hư ảnh, cho nên đám người cũng không có cách nào nhìn thấy cho được.
Chính vì vậy mà hắn mới có thể gây thương tích cho tên thanh niên Yêu tộc kia a!
Từ ban đầu giao phong Nhất Minh đã nhìn ra được thanh niên Yêu tộc này có chỗ bất phàm, nếu như chính mình không sử dụng “lực lượng sắc bén” kia mà nói, hẳn là không cách nào chiến thắng cho được.
Không hổ danh là thiên kiêu bảng a!
Ngay cả tên Ngưu tộc lần trước cũng không cách nào so sánh cho nổi, cả hai cùng là một cảnh giới mà khác nhau một trời một vực, đây có lẽ là sự khác biệt trong huyết mạch của cả hai đi?
Nhất Minh cũng từng nghĩ là chính mình cần phải tốc chiến tốc thắng, nhưng nếu chính mình bày ra thực lực quá cường đại, như vậy thì làm sao mà hố người a?
Phải từ từ để đám dê béo này “chìm đắm” trong ảo tưởng rằng chính mình “đã cố hết sức rồi”, chỉ có như vậy thì đám người mới có thể nghĩ rằng “lần tiếp theo chắc chắn sẽ bại!”
Đây không khác gì mang ếch đi ngâm nước nóng cả, nước nóng quá thì con ếch sẽ ngay lập tức nhận ra nguy hiểm, chỉ có từ từ đun sôi cho tới khi “con ếch” này nhận ra thì… hắc hắc, tất cả đã muộn.
Nghĩ như vậy, trong lòng Nhất MInh cười hắc hắc không thôi, nhưng để cho mọi chuyện càng thêm chân thật, Nhất Minh liền “phun ra một ngụm máu tươi”.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của tiểu Hà không khỏi tái nhợt một mảnh, ngay cả Tuyết Ngưng ngồi bên cạnh cũng ngưng trọng không thôi, tên thiếu niên này lại thụ thương nghiêm trọng như vậy, chẳng lẽ là ta đoán sai rồi sao?
Nhất Minh nhìn thấy tiểu Hà lo lắng như vậy, hắn không khỏi lộ ra một vệt mỉm cười, một tay xoa xoa chiếc đầu nhỏ của nàng biểu thị chính mình không sao.
Hắn liền ghé vào tai của cô nàng thì thào nho nhỏ cái gì đó, sau một lúc, hai mắt của tiểu Hà liền lộ ra tinh quang, không khỏi cho vị tiện nghi ca ca của mình một ngón tay cái, sắc mặt của nàng cũng đã bình thường trở lại, nàng còn tưởng đâu là ca ca thụ thương chứ, làm hết hồn a!
“Đây là bí mật giữa hai người chúng ta đấy nhé, muội không được tiết lộ cho bất kỳ người nào à nha!” Nhất Minh nựng hai cái gò má tựa bánh bao của tiểu Hà nói nhỏ một câu.
Tiểu Hà nghe được lời này liền gật gật đầu, nàng mặc dù còn nhỏ nhưng vẫn rất là hiểu chuyện, hơn nữa, loại chuyện hố người như vậy nàng vẫn là lần đầu được nhìn thấy a, không biết tiếp theo đám người kia sẽ có biểu hiện như thế nào.
Vừa rồi nàng nhìn thấy được, có một đám người thần sắc vô cùng giận dữ, thậm chí chửi mắng vị tiện nghi ca ca của mình đều có, nhưng Tuyết Ngưng tỷ tỷ nói với nàng, những điều này cũng là thường thức mà thôi, bọn họ bị mất tiền cho nên mới làm ra phản ứng như vậy.
Đánh xong trận chiến này, mọi người tưởng đâu là tên thiếu niên này sẽ trở về nghỉ ngơi mấy hôm rồi mới khiêu chiến tiếp đâu chứ, ai ngờ đâu, tên thiếu niên này không những không có trở về nghỉ ngơi mà ở lại tiếp tục khiêu chiến a!
Một canh giờ trôi qua, Nhất Minh giả vờ ổn định thương thế trong người, thở ra một hơi, hắn cầm lên đấu chiến lệnh tiếp tục khiêu chiến người tiếp theo.
Việc “giả bộ thụ thương” này có lẽ sẽ tốn thêm thời gian, nhưng đây là chuyện bắt buộc phải làm a, chỉ cần có tài nguyên nơi tay, chính mình sau này có đột phá cảnh giới cũng trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Vốn dĩ Nhất Minh định khiêu chiến từng người một để rèn luyện cách kiểm soát đao hồn, nhưng kế hoạch có biến, hắn cần phải nhanh chóng luộc chết “đám ếch” này trước kia bọn hắn kịp nhận ra có chỗ không đúng.
Cho nên Nhất Minh thẳng thắng khiêu chiến người tại bậc xếp hạng thứ 81.
Không cần chờ bao lâu, đối phương đã chấp nhận khiêu chiến, trận đấu sẽ bắt đầu sau bảy trận nữa, đối với thời gian chờ đợi này, Nhất Minh cũng không có rảnh rỗi, hắn liền ngồi xếp bằng tại bình đài bên trên nhắm mắt dưỡng thần, tiếp tục chờ đợi.
Nhiệm vụ của hắn chỉ là hảo hảo khiêu chiến mà thôi, còn những chuyện còn lại hắn đều quẳng cho Hổ lão giải quyết, lão cũng không có khiến cho hắn thất vọng, trận đấu vừa rồi kiếm được gần mười khối trung phẩm linh thạch, đây không thể nghi ngờ là một bút tài phú rồi a.
Nhưng Nhất Minh cũng không có thỏa mãn, tất cả chỉ mới bắt đầu mà thôi, tiếp theo mới chính là một cái hố to bự chào đón các ngươi nhảy vào a!
Đang ngồi xếp bằng mà Nhất Minh cũng không cách nào thanh tĩnh cho được, trong lòng cười hắc hắc không thôi.
Sau một lúc, bình phục lại tâm thần, Nhất Minh liền xuất ra đấu chiến lệnh nhìn vào bên trong, chỉ thấy thiên kiêu điểm của chính mình thế mà có mười điểm ở bên trong, suy nghĩ một chút, Nhất Minh liền minh bạch rồi, hẳn là do xếp hạng tăng lên mà thu hoạch được.
“Nếu tính như vậy, chẳng lẽ nói mỗi một bậc xếp hạng đều tương ứng với một điểm sao?” Nhất Minh trầm ngâm suy nghĩ, hắn nhìn về phía Thiên Đài bên trên, tâm thần vừa động một chút, ý thức của bản thân liền được một cỗ lực lượng dẫn dắt tiến vào bên trong một mảnh không gian kỳ lạ.
Tại nơi này, Nhất Minh có thể thấy được từng cái trụ nhỏ cao tới bụng người được sắp xếp theo hàng chỉnh tề vô cùng, bên trên còn có không ít vật phẩm trưng bày ở phía trên, những vật phẩm này đều được đặt ở bên trong một cái bình chướng lờ mờ.
Đây chính là bên trong bảo khố của Thiên Đài không sai!
Không những thế, hắn còn thấy được tại phía xa xa còn có một cái trụ lớn đứng vững ở đó, so với những cái trụ ở trước mặt này thì lớn hơn gấp đôi a, rất dễ nhìn thấy.
Vừa rồi, Nhất Minh vốn là muốn xem xem chính mình có thể hối đoái được cái gì, với mười điểm thiên kiêu hẳn là không có hối đoái được cái gì a, dù sao thì số điểm này cũng quá là ít đi?
Ban đầu thì suy nghĩ như vậy, nhưng tiến vào nơi này rồi mới biết, mọi thứ cũng không phải như hắn tưởng tượng a.
Những vật phẩm ở nơi này đa phần đều là từ một điểm thiên kiêu cất bước, thấp nhất là một điểm liền có thể hối đoái ra được, xem ra việc che giấu tính danh của bản thân vốn dĩ là một chuyện vô cùng xa vời a!
Nhất Minh thầm cười một tiếng, cũng không có để ý tới, dù sao thì ai cũng biết lai lịch của hắn rồi, chỉ có tính danh thật sự là không biết mà thôi, mà chuyện này cũng không có quan trọng, bởi vì ai cũng biết hình dáng của hắn ra làm sao, có thay đổi tính danh hay không thì cũng không quá trọng yếu.
Hắn cẩn thận xem xét những vật phẩm được đặt ở phía trên trụ nhỏ này, nhìn qua một vòng, tất cả đều là tài nguyên tu luyện a, có đan dược, có linh thạch, thậm chí là những vật phẩm hỗ trợ tu luyện khác đều có, tỉ như linh quả, tinh thạch loại hình, vân vân và mây mây.
Chỉ riêng các loại binh khí, linh phù, công pháp là không có mà thôi, hay nói cách khác, bảo khố chỉ có những vật phẩm hỗ trợ võ giả cùng với Chân Nguyên cảnh tu luyện, nhìn vào một đám vật phẩm này, Nhất Minh liền biết tất cả đều được bày ra ở nơi đây.
Hắn cũng không có quan tâm tới những vật phẩm dành cho Chân Nguyên cảnh làm cái gì, dù sao thì số lượng thiên kiêu điểm dùng để hối đoái quả thật là giết người, Nhất Minh liền bước tới khu vực dành cho võ giả đi đến.
Nhìn thấy những hàng vật phẩm chỉnh chỉnh tề tề xếp ở trước mặt, Nhất Minh cẩn thận quan sát một hai.
“Luyện Thể Đan, tên như ý nghĩa, giúp võ giả có thể rèn luyện thân thể để khí lực của bản thân tăng cao một bước, cần 1 thiên kiêu điểm để hối đoái.
”
Nhìn dòng giới thiệu ở phía trên trụ nhỏ, Nhất Minh liền minh bạch tác dụng của viên đan dược này, bên trên còn có ghi số lượng thiên kiêu điểm cần để hối đoái.
Đối với loại đan dược này Nhất Minh cũng không có cần thiết cho lắm, bản thân hắn đã rèn luyện bản thân tới cực hạn rồi, muốn tiến thêm một bước chỉ có thể dựa theo khẩu quyết chỉ dẫn cùng với tài nguyên thích hợp mới có thể tu luyện tiếp.
Còn về việc tìm một khối khu vực “đặc thù” thì hắn không có nghĩ tới, đừng nói tìm tới, ngay cả việc rời khỏi tòa thành này cũng là một vấn đề nan giải a!
Lắc lắc đầu, tiếp tục nhìn quanh một vòng, chỉ có một vài món vật phẩm ở nơi này là phù hợp với nhu cầu của Nhất Minh vào lúc này mà thôi, còn lại thì hoàn toàn không hề có bất kỳ tác dụng nào, hay là nói, tác dụng không đáng nhắc tới.
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...