Chương 235: Thật thật giả giả
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Hiện tại Nhất Minh hắn không biết đây là tình hình như thế nào, vừa rồi chính mình còn đang trong vùng phế tích đâu, giờ khắc này lại bỗng nhiên trở thành một tòa thành trì phồn hoa náo nhiệt như vậy, chẳng lẽ nói, đây cũng không phải là sự thật?
Nhất Minh một mặt vô cùng mộng bức nhìn lấy tất cả những điều này, tòa thành trì được xây bằng một loại gạch vô cùng sáng bóng, các tòa kiến trúc được xây thành từng tầng lâu có mái che màu đen, nhìn vào liền biết đây chính là một nhà khá giả không sai biệt lắm.
Một điều càng khiến cho Nhất Minh thêm kinh ngạc là, những người ở đây, người nào người nấy đều có một con linh thú đi theo bên mình, tình cảnh phải nói vô cùng đặc sắc.
Thậm chí, có những con linh thú có hình thù kỳ quái vô cùng, nhưng cũng có những con linh thú tựa như gấu bông một dạng, còn có một con linh thú tựa như hồ ly không sai biệt lắm.
Đặc biệt là, chiều cao của con linh hồ này rất là hạn chế, bản thân nó lại đi bằng hai chân, trên tay của nó còn mang theo một thanh trúc nhỏ, thoạt nhìn vừa dễ thương cũng vừa kỳ quái vô cùng.
Một tiểu hài tử ôm theo linh hồ trên tay, dường như không hề lo lắng những con linh thú này gây bất lợi cho bản thân thì phải.
Nhìn ra xa một chút, hầu như những tu sĩ ở nơi này đều mang trên người khí tức cực kỳ cường đại, nếu so sánh với những gì hắn cảm nhận được mà nói, những người này hoàn toàn vượt xa nửa bước Chân Nguyên mà hắn biết.
Không thể nghi ngờ, những người này đều là Chân Nguyên cảnh tu sĩ trở lên, nếu không, làm sao trên người tỏa ra khí tức áp bách như vậy.
Nhất Minh đi dạo trên đường lớn, rất nhiều tu sĩ bày những sạp hàng to to nhỏ nhỏ ở ven đường hai bên, thanh âm náo nhiệt không thôi, nhìn vào những sạp hàng này cùng những vật phẩm trên đó, Nhất Minh hầu như không hề nhận ra bất kỳ vật phẩm nào, tất cả đều xa lạ vô cùng.
Chỉ có một số ít vật phẩm tựa như binh khí đan dược thì hắn vẫn có thể nhận ra, còn pháp bảo gì gì đó thì hắn hoàn toàn mờ mịt.
Đang lúc Nhất Minh đang quan sát mọi thứ thời điểm, hắn cảm giác dường như có ánh mắt nhìn về phía hắn, nhưng khi hắn quay người nhìn lại thì không hề phát hiện ra cái gì, tựa như đang có cái gì đó từ trong bóng tối theo dõi hắn một dạng, loại ánh mắt này mang theo ý dò xét nhưng không hề có bất kỳ ác cảm nào, cảm giác thật là kỳ quái vô cùng.
Mọi người xung quanh cũng không ngừng nhìn lấy hắn, không vì cái gì khác, bởi vì chỉ có mỗi một mình hắn ăn mặc hoàn toàn khác với tất cả những người ở đây.
Hơn nữa, một tên võ giả ăn mặc sang trọng như vậy đi trên đường, bản thân lại không hề có một người hộ vệ nào, thực lực bản thân lại yếu như vậy, điều này càng khiến nhiều ánh mắt nhìn về phía hắn hơn.
Với những ánh mắt như thế này, Nhất Minh hoàn toàn không hề để ý đến.
Nhìn quanh một vòng, Nhất Minh có thể xác định rằng, hầu như tu sĩ nào ở đây đều có cho mình một con linh thú mang theo, không phải hồ ly thì là cự hổ, không phải cự hổ thì là những con linh thú có khả năng bay lượn trên không, hầu như là từ tu sĩ cho đến tiểu hài, bất cứ ai đều mang theo bên mình một con như thế, điều này càng khiến Nhất Minh chắc chắn một điều.
Nơi này, không phải là Thiên Long giới mà hắn biết!
Thiên Long giới mà hắn biết hoàn toàn không có những con linh thú như thế này, có thể nói, bản thân hắn hiện tại đang gặp một vấn đề nào đó rồi, có lẽ là do cái bia đá kia gây ra, hoặc cũng có lẽ là do công pháp kia gây ra, hắn cũng không biết nữa.
Nhất Minh nhìn hết tất cả những điều này trong lòng đang rối tung một mảnh, hắn thật không biết chính mình bị truyền tống đến nơi này, hay nơi này chính là ảo cảnh đây nữa.
Nếu đây thật sự là ảo cảnh, việc chính mình bị đau quả thật không cách nào lý giải được, ảo cảnh này cũng thật là quá lợi hại rồi đi!
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn không nghĩ ra được cái gì, Nhất Minh liền bước đến một sạp hàng gần đó, nơi này có một lão giả với mái tóc bạc phơ, toàn thân mặc một bộ y phục bình thường vô cùng, trên quầy hàng còn bày ra những khối to to nhỏ nhỏ màu đen, trông kỳ quặc vô cùng.
“Tiền bối, không biết tiền bối đây là bán cái gì?” Nhất Minh chỉ chỉ vào những khối to to nhỏ nhỏ màu đen trên quầy hàng lên tiếng hỏi, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy vật như thế này, chúng nó nhìn tựa như linh thạch nhưng so với màu sắc của linh thạch thì hoàn toàn không giống, điều này càng khiến Nhất Minh nghi hoặc không thôi.
Lão giả liếc mắt nhìn lấy Nhất Minh một lát, ánh mắt kia có vẻ như đang nhìn một thằng ngu đồng dạng.
Nhìn thấy cảnh này, Nhất Minh trong lòng bất đắc dĩ không thôi, đành phải giải thích nói: “Tiền bối thứ lỗi, vãn bối đây là lần đầu tiên đến nơi này, cho nên hiểu biết hạn hẹp, mong được tiền bối giải hoặc một chút!”
Vừa nói, Nhất Minh vừa định xuất ra linh thạch trong người, nhưng hắn mới để ý lại, chính mình hiện giờ không hề có bất kỳ vật gì, toàn thân trên dưới chỉ có duy nhất một bộ y phục mà thôi, điều này càng khiến hắn không biết phải làm thế nào cho phải.
“A, thì ra là con cháu thế gia a, chẳng trách!” lão giả đưa ánh mắt sâu kín nhìn lên trên người Nhất Minh, nhìn từ trên xuống dưới rồi từ dưới lên trên.
Thiếu niên này toàn thân bạch y, trên người mặc dù không hề có vật gì quý giá khác, nhưng bộ y phục này nhìn vào liền biết không phải bình thường gia tộc có thể mang được, loại kiểu dáng này, loại chất liệu này, e rằng không có mấy người có thể mặc được a.
Chỉ tiếc, còn trẻ thế này đã mất đi một cánh tay, nếu không phải tên thiếu niên này lai lịch bất thường, ta sẽ không phí miệng lưỡi giải thích cho hắn.
Nghĩ như vậy, lão giả chậm rãi lấy tay chỉ chỉ vào khối màu đen trên quầy nhàn nhạt nói: “Đây chính là ma thạch, nếu ngươi lần đầu đến thành Liễu Tây thì có thể hiểu được, loại ma thạch này không phải nơi nào cũng có thể có được.
”
“Ma thạch?” Nhất Minh không hiểu ra sao, mặc dù lão giả có giải thích rồi nhưng chính mình vẫn là chưa từng nghe nói đến a!
“Ngươi không biết cũng là bình thường vô cùng, loại ma thạch này có cùng tác dụng với linh thạch mà chúng ta hay dùng, nhưng khác một điều, loại năng lượng bên trong này chỉ dành cho những người tu luyện ma công hấp thu.
Bên trong loại ma thạch này chứa đựng một cỗ năng lượng tà ác, nếu hình dung mà nói, ngươi cứ tưởng tượng linh thạch chính là đại diện cho năng lượng tích cực, còn ma thạch thì ngược lại, nó hội tụ những năng lượng tiêu cực của con người vào trong đó.
Loại ma thạch này chỉ có ma tộc và các ma tu mới có thể sử dụng, nhân tộc chúng ta nếu hấp thu mà nói, toàn bộ cơ thể sẽ bị ma hóa, nhẹ thì sẽ bị mất hết tu vi, nặng thì tẩu hỏa nhập ma qua đời tại chỗ, ngươi minh bạch rồi?”
Lão giả nhàn nhạt liếc mắt nhìn lấy Nhất Minh chậm rãi nói ra.
Nghe được lời này, Nhất Minh liền minh bạch rồi, chẳng trách nó lại có màu đen thui như thế, nghĩ đến đây, Nhất Minh nhất thời hiếu kỳ, ma tộc là chủng tộc gì, so với Linh tộc có khác biệt gì hay không?
“Tiền bối cho hỏi, không biết ma tộc có hình dạng như thế nào?” hai mắt của Nhất Minh tràn đầy tinh quang nhìn lấy lão giả tiếp tục hỏi.
Cái thằng nhóc này, mua đồ thì không mua, hỏi nhiều vấn đề như vậy đáng lý ra phải trả giá một ít đồ tốt chứ a, bắt lão già ta nói nhiều như vậy mà tiểu tử ngươi lại không một chút biểu hiện nào, quả thật là không nói đạo lý a!
Mà thôi mà thôi, nhìn tiểu tử này ăn mặc không tồi, xem trên mặt mũi của bộ y phục này lão mới tốn miệng lưỡi với ngươi a, hy vọng gia tộc sau lưng ngươi không làm lão phu thất vọng.
Lão sống đến từng này tuổi đương nhiên gặp qua không biết bao nhiêu chuyện đời, việc con em thế gia ra ngoài lịch luyện không hiểu chuyện là bình thường vô cùng, nếu có thể kết một chút nhân quả mà nói, đối với bản thân có chỗ tốt là chuyện tất nhiên.
Nghĩ đến đây, lão giả hắng giọng một cái chậm rãi nói: “Ma tộc có hình dạng thế nào sao? Nếu nói về ngoại hình thì bình thường chúng không khác gì nhân tộc chúng ta cả, Nhân tộc chúng ta chính là hình mẫu của vạn vật hướng tới, kể cả Yêu tộc sau này muốn hóa hình cũng muốn hướng về hình dạng của Nhân tộc mà hóa theo, điều này đổi với Ma tộc cũng không khác biệt bao nhiêu.
Mặc dù bề ngoài của bọn chúng nhìn không khác gì Nhân tộc, nhưng khí tức âm tà của chúng thì không cách nào che giấu được, khi ngươi gặp được Ma tộc ngươi sẽ lập tức nhận ra được ngay.
Đương nhiên, nếu Ma tộc có pháp bảo che giấu khí tức thì là chuyện khác, còn bình thường thì khí tức của bọn chúng rất dễ nhận ra, hơn nữa, trong trận đấu sinh tử, bọn chúng sẽ dùng ra chân thân để chiến đấu, chiến lực của bọn chúng không thua kém gì Nhân tộc chúng ta.
”
Không biết từ khi nào, Nhất Minh đã tìm được một cái ghế ngồi kế bên lão giả nghe lão giảng thuật tình hình nơi đây, hắn không biết vì sao chính mình xuất hiện ở nơi này, nếu đã xuất hiện, vậy thì trước tiên làm rõ tình hình của bản thân trước đã, mọi chuyện còn lại cứ để sau hẳn nói.
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...