Chương 193: Đông Nguyên Thành - Đường Chủ
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Cảm giác đau nhói truyền đến, Huyết Đông nhìn về phía bàn tay, trên đó còn có một đoàn lục quang ẩn hiện, không thể nghi ngờ đây chính là Độc công chân nguyên để lại, huyết dịch trên thân lưu động có vẻ chậm dần, cảm giác tựa như bị đông cứng đồng dạng.
Huyết Đông nhíu mày một cái, một tay ấn niệm pháp quyết, từng vòng đường vân sau lưng bắt đầu xoay tròn, huyết quang bỗng chốc bao phủ toàn bộ thân thể, vết thương trên bàn tay lấy mắt thường cũng có thể thấy được khôi phục trở lại, đây không thể nghi ngờ là bí thuật khôi phục thương thế cực kỳ cường đại, nhưng cũng có hạn chế của nó, chính là bản thân người sử dụng phải trả giá một lượng huyết dịch cực lớn.
Mà điều này, đối với thành viên Huyết Ma Đường mà nói, không được xem là cái gì, cùng lắm thì hấp thu một lượng huyết dịch bổ sung lại mà thôi, không phải là vấn đề gì lớn.
“Hừ!” Huyết Đông nhìn lên bầu trời hừ lạnh một tiếng, huyết vân ở phía trên đang bị một cỗ lực lượng ngăn cách hoàn toàn, không cách nào áp chế tên Độc Kiếm này, huyết vân trên cao rộng lớn bao nhiêu, đều bị một đám độc khí che chắn phía dưới, khiến huyết vân không cách nào phát huy tác dụng của nó.
“Xem ra phải nghiêm túc một chút rồi!” Huyết Đông ánh mắt lóe lên từng tia chiến ý, tâm niệm vừa động, một thanh trường thương lại lần nữa hiển hóa mà ra, lần này, trường thương so với trước kia phải khác rất nhiều, trên thân có từng vầng đường vân màu đỏ ẩn hiện trong đó, mũi thương toát ra một cỗ khí tức đẫm máu, lăng lệ chiến ý đều chất chứa ở bên trong.
Song phương lơ lửng giữa không trung, những biến hóa này, Độc Kiếm cũng nhìn ở trong mắt, không ngờ tới, tên này lại có thể thi triển loại bí thuật khôi phục kia, nếu không thì một kiếm ẩn chứa độc công chân nguyên trong đó, huyết dịch trong người hắn e rằng phải bị đông cứng mà chết.
“Cũng là có mấy phần bản sự!” Độc Kiếm một tay cầm thiên kiếm đứng giữa không trung, gật gật đầu khen một câu, hắn đây là thật sự khen tên này, trong tất cả Chân Nguyên cảnh cường giả, có thể tự thân hóa giải độc công của hắn, đều đếm được trên đầu ngón tay.
Mà lời này rơi vào trong tai của Huyết Đông khiến hắn cười lạnh một tiếng, tên này đây là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ a, để ta xem, ngươi lại có mấy phần bản lĩnh.
Trong lòng nghĩ như vậy, toàn thân Huyết Đông huyết quang lần nữa hóa thành huyết sắc chiến giáp, lần này, chiến giáp hoàn toàn khác hẳn so với lần trước.
Chiến giáp được huyết quang bao phủ, lóe lên từng trận ánh quang, giờ khắc này, khí tức trên thân chiến giáp phát ra không phải chiến giáp trước đó có thể so sánh, toàn thân chiến giáp không những có huyết quang bao phủ, mà khí tức chiến giáp phát ra còn cường đại hơn trước rất nhiều.
Con ngươi của Độc Kiếm lập tức co rụt lại, mà biểu hiện này, đều bị Huyết Đông nhìn ở trong mắt, khóe miệng của hắn nhếch lên một nụ cười tà, thân hình hóa thành một đạo huyết quang phá không bay tới, thanh thế ầm vang rung động, trường thương trong tay xoay vòng một cái, đâm thẳng về phía trước.
Một cái đâm thẳng này, huyết sắc trường thương réo lên cực kỳ hưng phấn, khí thế cường thịnh, lực lượng cường đại hóa thành một thanh huyết thương sừng sững giữa không trung, kích thước to gần bốn mươi trượng hiển hóa sau lưng, mang theo từng tiếng oanh nổ phá không lao tới!
Một màn này rơi vào trong mắt của các tu sĩ bên trong Đông Nguyên Thành, mặc dù không có cảm nhận được luồng uy thế kia, nhưng thanh âm rung động đã bọn hắn tê cả da đầu!
“Không biết Độc Kiếm tiền bối có đỡ được một thương này không a!”
“Nói đùa cái gì, Độc Kiếm tiền bối còn chưa tung toàn lực đâu, tên Huyết Ma Đường này làm sao có thể là đối thủ của tiền bối cơ chứ.
”
Rất nhiều tu sĩ mắt nhìn cảnh tượng trên không trung, sắc mặt cũng là khiếp sợ không thôi, tên Huyết Ma Đường này bọn hắn không biết, nhưng Độc Kiếm uy danh không phải bình thường Chân Nguyên cảnh có thể địch lại, điều này đủ để chứng minh thực lực của vị tiền bối này sâu không lường được.
Ngay lúc này, không gian ầm vang rung động, trong mắt của Độc Kiếm lóe lên từng trận lục quang, toàn thân độc khí cường thịnh, từng luồng từng luồng độc khí bao phủ bốn mươi trượng giữa không trung, lần này, độc khí ánh quang lập lòe, đến cả mắt thường cũng có thể nhìn thấy, điều này khiến con ngươi của Huyết Đông cũng không khỏi co rụt lại.
Một mảnh không trung giờ khắc này tràn ngập độc khí, thân hình của Huyết Đông xông thẳng đi vào, không kịp quay đầu lui lại, độc khí đã phong tỏa toàn bộ đường lui của hắn.
Huyết Đông ánh mắt băng lãnh không có dừng lại ý tứ, tiếp tục mang theo trường thương với thanh thế kinh người đánh tới, toàn bộ thân thể bộc phát ra huyết quang ngập trời, sinh sinh ngạnh kháng, chống lại độc khí xung quanh.
Bản mệnh thiên kiếm trong tay rung động, một kiếm chém ra, vừa ra tay chính là không trung nổ tung, sức mạnh đáng sợ ngưng tụ thành một thanh thiên kiếm, độc công chi lực nương theo trường kiếm phá không, lực lượng chết chóc trong nháy mắt tiếp cận trường thương, hướng thẳng về phía Huyết Đông đánh tới.
Oanh!
Chỉ trong chốc lát, hai người lại chiến thành một đoàn, không trung vang lên từng trận oanh nổ long trời, cuồng bạo khí lãng quét sạch tứ phương, cũng may là Đông Nguyên Thành có hộ thành đại trận, nếu không thì những tu sĩ bên trong không chết cũng phải bị thương.
…
Trong lúc hai người đang đánh nhau long trời lở đất thời điểm, bên trong Đông Nguyên Thành, Thành chủ vẫn đang tọa trấn tại hạch tâm đại trận, bỗng nhiên, hắn quay đầu về một phương hướng, trong miệng lẩm bẩm không biết đang nói cái gì.
Sau vài hơi thở, một đạo lỗ hổng từ phía Đông thành mở ra, một đám huyết chúng bên trên linh chu dường như nhận thấy điều bất thường liền lập tức nâng lên tầng tầng phòng hộ, đã có kinh nghiệm từ lần tập kích trước đó, đám huyết chúng này cảnh giác đã nâng cao hơn rất nhiều.
Không ngoài dự đoán, ngay khi lỗ hổng mở ra thời điểm, hai đạo bóng người đạp không bay lên, hướng thẳng về phía một chiếc linh chu trấn áp mà tới, cuồng bạo lực lượng đánh thẳng vào vòng phòng hộ, một thanh âm thanh thúy vang lên, phòng hộ liền có hàng ngàn tia nứt bắt đầu tách ra, linh chu cũng vì đó lảo đảo trên không, dường như muốn ngã xuống đồng dạng.
Ba tên huyết chúng nửa bước Chân Nguyên cảnh cố gắng truyền vào lực lượng chống đỡ, nhưng sau hai hơi thở liền có một đại cự thủ to gần hai mươi trượng dần dần nắm chặt lại.
Ầm vang một tiếng.
Một chiếc linh chu cũng vì đó vỡ vụn, huyết nhục ở bên trong văng tung tóe khắp nơi, dần dần từ không trung rơi xuống đại địa bên dưới.
Một màn này nói thì lâu, nhưng mọi chuyện xảy ra đều không đến hai mươi hơi thời gian, hai chiếc linh chu cũng vì đó ngã xuống, sáu tên huyết chúng tọa trấn linh chu đồng thời bị hai cái bàn tay hư hư chụp chết.
Tình cảnh vừa xảy ra dọa cho một đám huyết chúng còn lại nhao nhao chạy trốn, bọn hắn không nói hai lời liền điều khiển linh chu quay người liền chạy.
Hai vị Chân Nguyên cảnh sơ kỳ nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi hừ lạnh một tiếng, thân hình lập tức đuổi theo, một cái cự thủ cùng một bàn tay lại lần nữa hiển hóa giữa không trung, gần hai mươi trượng che phủ một mảnh bầu trời trấn áp rơi xuống, hướng thẳng về phía một chiếc linh chu chụp tới.
Ầm ầm!
Theo hai tiếng chấn động vang lên, một chiếc linh chu không cách nào chịu được hai cỗ lực lượng của Chân Nguyên cảnh cường giả xuất thủ, lập tức bể nát thành từng mảnh nhỏ, ba tên huyết chúng cũng vì đó tan xương nát thịt.
Hai vị Chân Nguyên cảnh này, không ai khác chính là trong nhóm những người đến từ Đông Hà đạo, bọn họ xuất thủ hai lần chụp chết ba chiếc linh chu sau đó quay người rút về.
Sau mười mấy hơi thở trôi qua, ngay khi bọn họ vừa chuẩn bị quay người thời điểm, một cỗ huyết vân che lấp bầu trời từ phía phương xa lao tới.
Huyết vân cường thịnh che phủ một mảng lớn không trung, lực lượng kinh người từ phía xa bạo phát đi ra, chỉ thấy một thân ảnh đứng ngạo nghễ trên một con chim từ phía xa xa lao tới.
Tốc độ phải nói cực kỳ kinh người, hai người bọn họ còn cách hỗ hổng không đến trăm trượng, liền cảm giác được một luồng khí tức tử vong bao phủ mà đến.
Một tiếng hừ lạnh vang lên, thanh âm vừa dứt, một bàn tay khổng lồ che phủ bốn mươi lăm trượng giữa không trung ầm vang đánh tới, cự chưởng vừa ra, thương khung biến sắc, cuồng phong dâng lên ngập trời gió lốc, bàn tay đỏ ngòm phá không bay đi, mỗi một nơi đi qua, linh khí ầm vang rung động, tựa như kinh lôi một dạng, lấy tốc độ mà mắt thường cũng khó có thể nhìn thấy được hướng về phía sau lưng hai người đánh tới!
"Đường chủ!" hai người quay mặt nhìn lại không khỏi kinh hô cả lên, giờ khắc này, cả hai đều bị cự chưởng bao phủ, khí tức tử vong bao trùm hai người, dường như muốn đem cả hai chụp chết đồng dạng.
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...