Chương 151: Bách Hoa Tông - Chạm mặt
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nghe được lời nói của tông chủ, cả đám trưởng lão đều lâm vào trầm mặc!
Bọn họ làm sao không biết, lần này đích thật là náo ra sự tình lớn rồi.
Chưa nói đến Linh tộc bên kia sẽ có hành động gì, chỉ cần đám Huyết Ma Đường còn ở Đông Nam đạo một ngày, đệ tử của bọn họ sẽ không có ngày yên ổn.
Dù sao thì tông môn đệ tử cũng cần ra ngoài lịch luyện, trao đổi mua bán, tiếp nhận tông môn nhiệm vụ,! mà những cái này đều cần đệ tử hạ sơn.
Huyết Ma Đường ẩn nấp hành tung vẫn chưa xác định được bọn họ đây là đang đánh cái chủ ý gì, nếu mạo muội cho đệ tử rời núi chấp hành nhiệm vụ, đây chẳng phải là mang dê vào miệng cọp?
Chính vì vậy mà đám trưởng lão bọn hắn cần có người tự nguyện đứng ra, Bách Hoa Tông cùng các thế lực tại Đông Nam đạo tiến hành dò xét hành tung của đám Huyết Ma Đường.
Đại trưởng lão Khang đầu to nhìn lấy cả đám đều trầm mặc không khỏi tức giận mắng một câu: “Các ngươi đám lão đầu này tại sao không nói cái gì, thường ngày các ngươi bàn luận sôi nổi lắm mà, tại sao đến thời khắc nguy nan lại không ai đứng ra nói chuyện?”
“Đại trưởng lão đây là trách nhầm chúng ta rồi!
Luận tu vi, chúng ta không bằng Đại trưởng lão.
Luận tài trí, chúng ta đám xương già này lại không bằng Đại trưởng lão.
Nhị trưởng lão hiện tại cũng đã rời núi dò xét Đông Nguyên thành, hiện tại chỉ còn lại ba người chúng ta, nhiệm vụ lần này hai người chúng ta e rằng lực bất tòng tâm a!”
Tam trưởng lão thở dài một cái, nói ra.
Nghe nói lời này, Khang đầu to trợn tròn cả mắt!
Khá lắm!
Hai lão già các ngươi xem ra đã tính trước rồi a, dĩ nhiên mang ta ra làm tấm chắn.
Còn nói cái gì tu vi với tài trí, bốn thế lực hợp sức vây quét một cái Huyết Ma Đường còn cần tu vi với tài trí?
Các ngươi coi ta thật sự đầu to đến não nhỏ rồi sao?
Đại trưởng lão sắc mặt đỏ lên, hận không thể mang hai lão già này đè xuống đất ma sát, hắn thở dài một hơi chậm rãi nói: “Tông chủ, xem ra sự tình lần này ta không đi không được, đúng như Tam trưởng lão nói, luận tài trí lẫn tu vi ta đều ở trên lão, cho nên sự tình lần này để ta đến chấp hành đi.
”
Nói xong, Khang đầu to quay sang Tam trưởng lão cùng Tứ trưởng lão cười hắc hắc nói: “Sự tình này do ta đến đảm nhiệm, tiền tuyến sự tình e rằng phải nhọc lòng hai vị trưởng lão trông nom rồi!”
Nghe được lời nói này, Tam trưởng lão cùng Tứ trưởng lão lập tức trợn tròn mắt.
Làm sao không nghĩ tới tiền tuyến sự tình đâu?
Nói đùa cái gì!
Huyết Ma Đường mặc dù nguy hiểm nhưng so với tiền tuyến vẫn là không đáng nhắc tới.
Tiền tuyến đối kháng Linh tộc, độ nguy hiểm so với đám Huyết Ma Đường này còn phải nguy hiểm hơn rất nhiều!
Bọn họ chỉ muốn an an ổn ổn tại trong tông môn làm cái nhàn hạ trưởng lão an dưỡng tuổi già mà thôi, bây giờ lại được bế lên tiền tuyến, đây không phải là tự đem đá nện chân mình hay sao?
“Đại trưởng lão kh.
.
”
Ngay khi Tam trưởng lão vừa định nói cái gì thì Hoa Như Mộng đã lên tiếng cắt ngang: “Tốt tốt tốt, sự tình cứ theo như lời Đại trưởng lão nói a, tông môn sự tình cứ giao cho ta tọa trấn.
Các vị, thượng lộ bình an a!”
Dứt lời, Hoa Như Mộng liền đứng dậy rời khỏi đại điện, thân hình chỉ trong cái chớp mắt liền tiêu tán không còn tăm hơi!
“Con mẹ nó! Khang đầu to ngươi đây là không giảng võ đức!” Tam trưởng lão tức giận chỉ tay vào lam bào trung niên, mắng to một tiếng!
“A! tức giận rồi?” Khang đầu to cười hắc hắc nói ra: “Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão, không phải là tại hạ không nói võ đức, mà là thật sự không còn cách nào a?
Hai vị nhìn xem, tông môn chúng ta chỉ có bấy nhiêu đó người, bình thường ta tọa trấn tông môn, nhị trưởng lão tọa trấn Đông Hỏa Quan.
Hiện giờ Huyết Ma Đường dị động, chúng ta cũng không còn cách nào khác là thay người tọa trấn tiền tuyến a!
Với bản sự của Nhị trưởng lão, ta tin rằng đám Huyết Ma Đường đó chẳng mấy chốc sẽ bị tìm ra, đến lúc đó còn cần nhờ người “tu vi cao” như ta hiệp trợ.
Tông chủ phải tọa trấn tông môn không thể rời đi được, chỉ còn cách ủy khuất hai vị tọa trấn Đông Hỏa Quan, thật là không còn cách nào khác a!”
Khang đầu to vừa nói vừa phân tích khiến hai vị trưởng lão tức giận không thôi.
Nói thật, nếu không phải tông chủ mệnh lệnh, đánh chết bọn họ cũng không leo lên tiền tuyến làm cái khỉ khô gì.
Ngoài đó vừa nóng vừa khó chịu, mẹ nó còn phải ngày ngày canh chừng đám Linh tộc tập kích, quả thật là không giảng đạo lý a!
“Hừ, coi như ngươi lợi hại!” Tam trưởng lão hừ lạnh một tiếng, lập tức xoay người rời đi, hắn một giây cũng không muốn nhìn mặt của tên đầu to này!
Tứ trưởng lão cũng không có nói gì, chỉ là thở dài một cái cũng rời khỏi đại điện.
Khang đầu to nhìn lấy hai người rời đi đại điện, trong lòng liền dâng lên một cỗ vui sướng lạ thường, thường ngày hai cái lão già chết tiệt này ăn rồi ngủ, mọi sự việc trong tông môn đều do hắn quản lý, quả thật là người so với người tức chết a!
Đang lúc tâm tình đang thoải mái thời điểm, Khang đầu to liền cảm nhận được một cỗ như có như không áp lực.
Hắn nhíu mày một cái, thân hình biến mất khỏi đại điện, ngay lập tức liền đã xuất hiện bên ngoài sơn môn hai dặm.
Mà giờ khắc này,
Huyết Kỳ Phong đã xuất hiện tại Bách Hoa Tông phụ cận trên bầu trời, hắn nhìn xuống một ngọn sơn phong bên dưới có đầy hoa hoa thảo thảo thì thầm một câu:
“Phía dưới hẳn là Bách Hoa Tông đi?”
Ngay lúc Huyết Kỳ Phong dự định tiến vào bên trong thời điểm, một thân ảnh lam bào trung niên xuất hiện cách hắn một dặm giữa không trung.
Khang đầu to nhìn lấy thân ảnh trung niên mang theo mặt nạ, thân hình phía sau khoác một chiếc áo choàng màu đỏ ngòm tung bay trong gió, hắn khẽ híp hai mắt lại, nhàn nhạt nói:
“Các hạ hẳn là người của Huyết Ma Đường đi, hôm nay tới Bách Hoa Tông chúng ta là có việc gì chỉ giáo?”
Khang đầu to cảm thụ được tu vi của người trước mắt này hoàn toàn không yếu hơn mình chút nào, ẩn ẩn còn có chút nhỉnh hơn bản thân, dù sao thì chính mình cũng vừa mới đột phá Chân Nguyên cảnh hậu kỳ không lâu, nếu so với tên trước mắt này thì mình phải rơi vào hạ phong!
Mặt mũi của mình không thể dễ dàng ném như vậy được, mặt mũi của tông môn thì càng không thể ném!
Biết trước là thua người ta về tu vi, nhưng chí ít là trên phương diện khí thế phải hơn tên này mới được.
“Ồ! Chân Nguyên cảnh hậu kỳ?” Huyết Kỳ Phong có hơi bất ngờ một chút, nhưng sau đó liền khôi phục bình thường, nhàn nhạt nói: “Ta nghe nói Bách Hoa Tông có một vị cường giả không dám ra gặp người, cho nên hôm nay mạo muội tới đây lĩnh giáo một chút thủ đoạn, đạo hữu xem ra không phải là người mà ta cần tìm a?”
“Haha, chỉ bằng ngươi mà cũng muốn lĩnh giáo thủ đoạn của tông chủ ta, e rằng cũng quá coi trọng chính mình.
Đã hôm nay ngươi đến đây lĩnh giáo thì ta cũng không ngại mang ngươi cầm xuống tại đây!”
Khang đầu to cười lạnh một tiếng, nói.
Mà ngay lúc này,
Tam trưởng lão cùng Tứ trưởng lão cũng phát hiện dị thường, ngay lập tức xông ra bên ngoài sơn môn nhìn thấy hai thân ảnh đang đứng đối diện nhau, khí thế hai người đang không ngừng ma sát giữa không trung.
Nhìn xem khí thế từ trên Đại trưởng lão cùng tên đeo mặt nạ phát ra, Tam trưởng lão cùng Tứ trưởng lão hai người sắc mặt lập tức tái nhợt một mảnh!
Cái khí thế này, cũng quá dọa người rồi đi!
Chân Nguyên cảnh hậu kỳ mạnh như vậy sao!
Khí thế hai người va chạm giữa không trung vang lên từng trận cuồng phong quét sạch một mảnh đại địa bên dưới.
Rất may là Đại trưởng lão phát hiện kịp thời, ngăn chặn tên Huyết Ma Đường này ở bên ngoài sơn phong, nếu không thì một khi đánh lên, Bách Hoa Tông phải chịu tổn thất không nhỏ!
Hai người bọn họ dù sao cũng là Chân Nguyên cảnh sơ kỳ, nhưng nếu so với hậu kỳ tu sĩ, vẫn là chênh lệch rất lớn a!
“Tam trưởng lão, chúng ta có nên ra tay giúp đỡ Đại trưởng lão hay không?” Tứ trưởng lão sắc mặt âm trầm nhìn lấy hai người phía trước, nói.
Tam trưởng lão lắc lắc đầu: “Không vội, với tu vi của chúng ta muốn xen vào cuộc chiến này e rằng hơi khó, hai người bọn họ đều có hậu kỳ tu vi, chúng ta vẫn là chờ cơ hội ra tay thì hơn.
”
Nói xong, Tam trưởng lão lấy ra một khối lệnh bài, trong miệng lầm bầm một chút, sau đó từ bên trong khối lệnh bài liền hiển hóa ra một đạo lưu quang hướng thẳng về phương xa bay đi!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...