Nhục Thân Thành Thánh


Chương 131: Sở gia chi chiến (2)
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Tiếng động long trời ngay lập tức đánh thức tất cả dân chúng xung quanh, mọi người đều không biết chuyện gì xảy ra, ngay lập tức cùng nhau chạy ra bên ngoài nhìn về phía thanh âm chấn động.

Mặc dù nhìn thì nhìn, nhưng không có ai dám lại gần Sở gia phạm vi, nếu không, bản thân chết như thế nào cũng không biết!
Bầu không khí dần dần trở nên âm trầm, Thanh trưởng lão chân đạp hư không, thanh y tùy ý phiêu động, gương mặt vô cùng ngưng trọng nhìn về phía hắc y nhân trước mặt.

“Các hạ là ai? Vì sao lại đến Sở gia chúng ta động thủ giết người?” Thanh trưởng lão thanh âm lạnh lùng nhìn hắc y nhân nói.

Ngay vào lúc này, tông gia Sở gia cũng nghe được thanh âm chấn động lập tức cả đám chạy nhanh ra ngoài không biết chuyện gì đang xảy ra.

‘Ai.

.

ai.

.

ai dám đến Sở gia ta nháo sự, muốn.

.


muốn chết phải không?” Sở Thiếu An vừa chạy ra khỏi gian phòng vừa hô to, sắc mặt có chút hoảng hốt y phục trên người còn chưa kịp điều chỉnh.

Ngay khi hắn chạy ra nhìn lên không trung thời điểm, hai người thân hình lơ lửng giữa bầu trời khiến ánh mắt lập tức co rụt lại.

Nửa bước Chân Nguyên cảnh?
Có thể lơ lửng trên không cũng chỉ có nửa bước Chân Nguyên cảnh trở lên mới có thể làm được.

Không lẽ là tên Nhất Minh kia?
Hắn rốt cuộc cũng tìm tới?
Mặc dù không chắc hắc y nhân kia có phải là tên Nhất Minh kia hay không, nhưng tên này đến đây nháo sự ắt hẳn không phải có chuyện tốt gì!
Cả đám người tông gia lúc này cũng lập tức chạy đến bên cạnh Sở Thiếu An ánh mắt ngưng trọng nhìn về không trung.

Nhìn thấy hắc y nhân trước mắt không hề có bất kỳ phản ứng nào, Thanh trưởng lão cảm giác chính mình bị người cho khinh thường đồng dạng, sắc mặt hắn bắt đầu âm trầm xuống.

“Các hạ là ai? Tại sao lại đến Sở gia chúng ta gây sự?” Thanh trưởng lão tiếp tục hỏi lại lần nữa, ngữ khí so với ban đầu còn thêm một chút âm trầm!
Hắc y nhân vẫn không hề lên tiếng đứng nhìn đám người một cái, sau đó quét mắt nhìn về phía trung niên thanh âm trầm thấp vang lên: “Ngươi muốn chiến ở chỗ này?”
Sáu thanh âm vang lên khiến Thanh trưởng lão tầm mắt co rụt lại, hắn tràn đầy nghi hoặc trầm giọng nói: “Chúng ta với các hạ có thù oán gì? Tại sao lại đến Sở gia gây sự như vậy? Các hạ dù sao cũng là tiền bối của bọn họ không nói rõ ràng e rằng không tốt lắm a.


Thanh trưởng lão nhìn ra được tên hắc y nhân này chính là vì tên Sở Thiếu An này mà tới, một chưởng vừa rồi nếu hắn không kịp thời ngăn cản e rằng tên gia chủ đã mệnh tan hoàng tuyền.

Hắn trên danh nghĩa chính là Sở gia khách khanh trưởng lão, cũng không thể để cho tên này làm loạn được, nếu không thì sau này còn mặt mũi nào nữa mà lăn lộn giang hồ.

Hắc y nhân lắc lắc đầu: “Ta cùng Sở gia không có ân oán cái gì, chẳng qua là được người nhờ vả, thiếu người khác nhân tình ta cũng không có cách nào cự tuyệt.



Sở Thiếu An nghe vậy lập tức không vui, hắn cho tới bây giờ cũng không biết mình đắc tội người nào để người ta tìm tới cửa như vậy.

Bỗng dưng hắn nghĩ tới cái gì, mở miệng hỏi: “Xin hỏi tiền bối, có phải hay không là tên Nhất Minh kia nhờ vả?”
“Không phải.

” hắc y nhân nhìn sang Sở Thiếu An lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thanh trưởng lão nói, “Hôm nay ta đến đây chỉ vì giúp người kia xuất thủ một lần, nếu ngươi có thể ngăn được ta thì Sở gia hoàn toàn không có vấn đề gì.


Sở Thiếu An nghe vậy liền trong lòng nhảy một cái!
“Nếu đúng là như vậy thì vị hắc y nhân tiền bối này xuất thủ chỉ nằm mục đích câu dẫn Thanh trưởng lão rời đi, thuận tiện cho người khác làm việc.


“Không lẽ…” nghĩ đến đây, Sở Thiếu An liền hiểu ra cái gì.

Hắn vừa định lên tiếng nói thì thanh âm của Thanh trưởng lão vang lên: “Được, nếu đã như vậy chúng ta ra ngoài đánh một trận, miễn cho ảnh hưởng đến mọi người xung quanh!”
Dứt lời, hai người lập tức ngự không hướng ra ngoài thành bay đi, Sở Thiếu An còn chưa kịp lên tiếng phản ứng lại, hai người đã không thấy bóng dáng.

Sau một lúc liền có kinh thiên tiếng động cùng dư ba liên tiếp truyền tới, khiến đám người không khỏi lau mồ hôi trán một cái!
Nếu hai người này động thủ nơi đây e rằng cả cái Sở gia sẽ biến mất hầu như không còn, hơn nữa xung quanh cũng sẽ nhận ảnh hưởng, đến lúc đó Thiên Minh Vệ đến thì rắc rối to!
“Tất cả mọi người lập tức điều tra xung quanh, nếu có cái gì bất thường lập tức cho ta bắt lại!” Sở Thiếu An phân phó mọi người một tiếng.


“Vâng, gia chủ!” một đám võ giả bắt đầu tứ tán xung quanh dò xét một lần, mấy vị môn khách cũng không có rời đi mà ở lại cạnh bên Sở Thiếu An.

Bốn người đứng bên ngoài không biết đêm nay là có chuyện gì, một trung niên lên tiếng: “Gia chủ, có phải hay không là tên Nhất Minh kia tới?”
Người này thân hình vạm vỡ chính là Đỗ Khang, lần trước tham gia tuyển chọn môn khách được Đại trưởng lão đồng ý cho vào.

“Có phải hắn hay không thì ta cũng không biết, nhưng hiện giờ Thanh trưởng lão bị người cho để mắt tới, e rằng địch nhân đã ở xung quanh Sở gia rồi, chúng ta cần phải nhanh chóng tìm ra bọn hắn trước tiên bắt lại.

” Sở Thiếu An trầm giọng nói.

“Gia chủ… gia chủ…” Sở Thiệu từ xa chạy tới mang theo một đám người, hơi thở có chút gấp mở miệng hỏi, “Đây là có chuyện gì xảy ra? Không lẽ tên Nhất Minh kia tìm tới?”
Sở Thiếu An nhìn lấy Sở Thiệu một chút lắc lắc đầu nói: “Có phải hắn hay không thì ta không biết, nhưng có một người muốn nhằm vào Sở gia chúng ta thậm chí còn mời ra nửa bước Chân Nguyên cảnh cường giả, hiện giờ hắn đang cùng Thanh trưởng lão giao thủ ngoài kia.


Vừa nói, Sở Thiếu An vừa hướng về phía vang lên động tĩnh truyền lại, thanh âm hai người giao thủ phải nói làm kinh động toàn bộ mọi người bên trong Tây thành, mọi người đều không biết chuyện gì xảy ra nhưng đêm nay vô cùng náo nhiệt a!
“Thì ra là vậy!” Sở Thiệu cũng hướng mắt nhìn theo thốt ra bốn tiếng.

Ngay lập tức,
Hắn một chưởng hướng về phía Sở Thiếu An vỗ tới!
Đám người đi theo Sở Thiệu có năm người đều là võ giả bát trọng cũng đồng thời xuất thủ.

Biến cố bất ngờ xảy ra khiến Sở Thiếu An còn chưa kịp phản ứng cái gì đã trúng phải một chưởng, cả thân hình đều bay xa ra ngoài xém chút nữa là ngã nhào trên đất.

Đám người môn khách của tông gia cũng bị người cho đánh bất ngờ, nhất thời không kịp tránh khỏi, cả ba người đều theo Sở Thiếu An cùng một chỗ bị đánh bay suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi!
Phải biết, võ giả bát trọng cùng võ giả cửu trọng có một chút khoảng cách, nhưng nếu đối phương ra tay xuất kỳ bất ý thì võ giả cửu trọng cũng phải trọng thương chứ chẳng chơi.

Hơn nữa, đám người Sở Thiệu đồng loạt ra tay mới khiến cho bốn người Sở Thiệu An không kịp làm ra ứng đối, một võ giả cửu trọng trong đó phun ra một ngụm máu, ánh mắt tràn đầy xung huyết nhìn về đám người Sở Thiệu tràn đầy sát ý!

Bất ngờ bị người cho đánh một chưởng, Sở Thiếu An lập tức giận dữ, thanh âm quát lớn: “Sở Thiệu! Ngươi đây là đang làm cái gì?”
Hỏi xong câu này hắn cũng phản ứng lại!
Sở Thiếu An giờ khắc này cũng hiểu được rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, thì ra tên hắc y nhân kia là được Sở Thiệu cho mời đến!
Nhưng hắn không hiểu a!
Vì sao tên Sở Thiệu này lại đối với hắn xuất thủ đâu?
“Hừ, tại sao ta lại làm như vậy?” Sở Thiệu hừ lạnh một tiếng, “Ngươi bao năm nay đối với phân gia chúng ta như thế nào, ngươi còn không rõ sao?
Tài nguyên thì cắt xén, thương lộ cũng nắm trong lòng bàn tay một miếng cũng không nhả ra, khiến phân gia chúng ta không lúc nào ngóc đầu lên được, ngươi nói xem ta có nên thay phân gia đám người ngồi lên vị trí gia chủ này hay không?”
“Tốt tốt tốt, nếu ngươi đã không biết chữ chết viết thế nào thì ngày hôm nay ta tuyên bố: Sở gia từ nay không phân gia!” Sở Thiếu An giận quá mà cười, ngữ khí băng lãnh quát to một tiếng.

“Động thủ!”
Dứt lời, tông gia võ giả bên này từ bốn phương tám hướng vọt ra đồng thời rút ra binh khí, phân gia đám người liền trực tiếp bị vây vòng bên trong.

Có người càng là lấy ra một mũi tên hướng thẳng về đám người Sở Thiệu bắn tới!
Bên ngoài Sở gia, Sở Giang mang theo một đám võ giả bao vây toàn bộ các lối ra vào, nghe được thanh âm chiến đấu bên trong, cũng là không nói hai lời lập tức xông vào tông gia gặp người nào chém người đó!
Nhất thời, Sở gia bên trong loạn thành một đoàn, tiếng gào khóc, tiếng la hét, tiếng kêu cứu vang vọng toàn bộ hậu viện tông gia!
Sở Thiếu An nghe thấy tiếng la hét khắp nơi liền nhìn về phía Sở Thiệu hai mắt nổi lên từng tia tơ máu, thanh âm gầm lên từng tiếng: “Sở…Thiệu! tên chó má nhà ngươi hôm nay nhất định phải chết!”
“Tất cả đồng thời giết lên cho ta!”
Theo Sở Thiếu An ra lên một tiếng, một đám võ giả tứ, ngũ, lục trọng đồng thời cầm lấy binh khí vọt tới!
“Một tên trong kia để ta!” Đỗ Khang hai mắt xích hồng xông vào trong đám người hướng về một tên võ giả bát trọng của phân gia nhào tới!
Sở Thiếu An thân hình khẽ động rút ra tự thân binh khí, trường kiếm lập tức hướng về Sở Thiệu một kiếm giết đi qua!
Sở Thiệu nhìn thấy cảnh này muốn rách cả mí mắt!
Hắn không ngờ tên Sở Thiếu An kia còn cho người mai phục xung quanh, đúng là tên cáo già chết tiệt!
Trong lúc nhất thời, phân gia đám người bị vây công thảm liệt không hề có cách nào thoát khỏi vòng vây.

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui