Chương 121: Quả trứng (3)
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhất Minh nhìn đám người đi vào bên trong, hắn cũng không có vội cái gì, nếu như quả trứng kia thật đi theo đám người kia mà nói, hắn cũng không có khả năng đoạt lại a!
Dù sao thì bốn người kia người nào người nấy đều có tu vi cao hơn hắn.
Hơn nữa, tên thanh niên áo vàng kia lại khiến hắn khắc sâu vô cùng, món nợ lần trước hắn chắc chắn sẽ để tên này trả lại gấp trăm ngàn lần.
Nhất Minh không có chủ động chọc tới ai, nhưng bất kỳ người nào chọc tới hắn thì cũng nên vì bản thân mình làm ra quyết định mà trả giá thật lớn.
Hắn đứng lẫn trong đám người xung quanh nhìn vào gian khách điếm một hồi, sau đó chủ động rời đi.
Việc hắn cần làm lúc này không phải là lấy lại quả trứng mà là nhanh chóng tìm hiểu tin tức của Sở gia một chút, dù sao thì hắn ngồi nửa ngày ở trong khách điếm vẫn không có một tin tức nào hữu dụng.
Bên trong khách điếm.
Thượng Quan Thu Nguyệt đám người bắt đầu đến trước cửa gian phòng.
“Cốc cốc cốc!”
Lưu Đổng lấy tay gõ nhẹ ba cái vào cửa, một thanh âm lão nhân từ bên trong vang lên: “Ai đó?”
Hiển nhiên thanh âm này chính là của lão bản khách điếm chứ còn ai vào đây.
Trong giọng nói của lão bản, Lưu Đổng nghe ra được tâm tình có một chút không vui, hắn dĩ nhiên không biết đây là vì sao.
Tâm tình của lão bản lúc này thật sự là có chút không vui.
Bởi vì lão trước đó đã có ước định với vị khách nhân này, tạm thời dặn dò đám tiểu nhị bên ngoài trông coi cẩn thận không được cho người khác làm phiền.
Thế mà vẫn có người tiến vào gõ cửa mà đám tiểu nhị kia vẫn không có ngăn cản?
Lão bản đôi mày nhíu chặt từ từ bước đến cánh cửa mở ra, ánh mắt không ngừng quét tới quét lui bốn thân ảnh trước mắt.
Lão từ trên người mỗi người quét qua, hiển nhiên là lão không có nhận ra thân phận của bốn vị này, nhưng với cách ăn mặc trên người hẳn là người của tông môn thế gia nào đó.
Ngay lập tức,
Lão bản đứng thẳng người lên, thần sắc cung kính chắp tay một cái: “Tại hạ là lão bản của khách điếm này, chẳng hay bốn vị đây là…”
Nói tới đây, lão bản thanh âm dừng lại, hiển nhiên là chờ bốn người tự giới thiệu chính mình.
Không cần chờ mấy người ở sau lên tiếng, Lưu Đổng đứng trước mở lời: “Tại hạ Lưu Đổng, hôm nay cùng ba vị bằng hữu đến đây xem qua quả trứng thần kỳ mà tin đồn gần đây hay nói tới, không biết quả trứng còn ở bên trong hay không?”
Nghe vây,
Đầu óc lão bản bắt đầu ong ong một mảnh.
Lão nghe được cái gì?
Lưu Đổng?
Chưa từng nghe qua!
Nhưng với kinh nghiệm sống dai của lão hiển nhiên là nhìn thấy bốn người trước mắt không tầm thường, lão cũng không muốn vì một chuyện nhỏ thế này mà đắc tội người ta.
Chính vì thế mà lão liền chắp tay một cái, cười nói: “Thì ra là Lưu công tử, quả trứng hiện tại vẫn chưa được người nào lấy đi, các vị có thể vào bên trong thử một lần, nhưng mà…”
Nói đến đây, khóe miệng của lão cười ngoác đến tận mang tai, đôi bàn tay không ngừng xoa xoa, hiển nhiên là muốn một chút chỗ tốt a!
Lưu Đổng nhìn thấy điều này liền mỉm cười ném ra một khối linh thạch: “Đủ không?”
Lão bản nhìn khối linh thạch trong tay, trong lòng nở hoa miệng không ngừng cười khặc khặc khặc hô: “Đủ rồi!”
Nghe thế, bốn người liền theo lão bản tiến vào bên trong.
Bên trong gian phòng.
Giờ khắc này, một trung niên nam tử đang dùng mọi lực lượng của bản thân mình lôi kéo quả trứng rời khỏi vị trí trên giường.
Sắc mặt của hắn đỏ lên hiển nhiên là do dùng sức quá độ, tiếng gầm gừ từ trong miệng không ngừng nương theo từng nhịp hít thở mà vang lên.
Bốn người nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi lóe lên một tia kinh ngạc thần sắc nhưng rất nhanh liền biến mất không còn tăm hơi.
Bọn họ dù sao cũng được xem là thế hệ này thiên kiêu, bản thân càng là đại diện cho gia tộc của chính mình, làm sao mà ở trước mặt người khác biểu hiện ra thất thố như vậy được!
Nhìn trung niên trước mắt không ngừng gắng sức muốn lôi quả trứng rời khỏi giường, Lưu Đổng tắm tắt lấy làm kỳ lạ!
“Quả thật là quả trứng này thật sự không bình thường, nó dường như là có linh tính một dạng.
” Lưu Đổng phe phẩy thiết phiến trong ngực, ánh mắt lóe lên một vệt dị sắc, nói.
Thiết Ngôn đứng bên cạnh cũng đồng tình gật đầu: “Quả thật như thế, xem ra chỉ dựa vào man lực là không thể để nó nguyện ý rời đi.
”
“Nếu như quả trứng này chính là một quả trứng linh thú thì phải có đặc thù phương pháp mới có thể để nó nguyện ý đi theo a?” Thượng Quan Thu Nguyệt ánh mắt nhìn về phía trước, thanh âm thoang thoảng hỏi.
Thương Minh Lang nghe vậy cũng gật đầu, nhàn nhạt nói: “Theo như ta được biết, muốn thu phục linh thú cần phải tinh thông Ngự Thú Quyết, mà pháp quyết này không phải bình thường nhân vật có thể học tập, nhưng đó là đối với linh thú đã trưởng thành.
Chưa nói đến, hiện tại trên Thiên Long giới của chúng ta, truyền thuyết về Huyền Vũ đảo xa xưa được lưu truyền đến nay đã không có người nào tìm thấy, nó tự nhiên biến mất đồng dạng.
Cho nên, Ngự Thú Quyết cũng vì đó mà không còn ai tu luyện nữa, Tiên Vũ Lâu bên kia chính là trường hợp duy nhất có người sử dụng Ngự Thú Quyết điều khiển Anh Vũ mà ta biết.
Còn với quả trứng này, bản thân nó còn chưa nở ra mà đã có tự thân ý thức như thế này thì ta lần đầu gặp phải.
”
Ba người nghe vậy liền gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
“Nếu nói như vậy, quả trứng này muốn thu phục nó hẳn không phải là việc dễ dàng, chúng ta có thể thử câu thông với nó xem sao, biết đâu nó lại đổi ý muốn theo một trong bốn người chúng ta thì sao.
” Thượng Quan Thu Nguyệt đôi mi chớp động vài cái, nói.
“Thượng Quan cô nương nói có lý, dù sao quả trứng này cũng vừa khai sinh linh trí không lâu, nếu nó biết được tiềm lực của chúng ta hẳn là có thể theo chúng ta rời đi a.
” Lưu Đổng cười cười nói.
Giờ khắc này,
Trung niên nam tử gần như đã dùng mọi thủ đoạn lên quả trứng này, nhưng hoàn toàn không có mảy may phản ứng, điều này khiến hắn không khỏi lắc lắc đầu đứng sang một bên, một bộ “đến lượt các ngươi” bộ dáng.
Lưu Đổng thấy vậy liền nhìn sang ba người mỉm cười nói: “Các vị có ai muốn lên thử sức trước không?”
Ba người nghe vậy liền nhìn nhau, hiển nhiên là không có ai muốn lên trước làm gì, bọn họ đều đánh chủ ý trong lòng muốn trước tiên quan sát tình huống, sau đó mới lập kế sách thu phục quả trứng này cũng không muộn.
Dù sao thì cũng có không ít người tiến vào nơi này rồi, bây giờ thêm một người cũng không có gì phải lo lắng.
Lưu Đổng thấy đám người hai mắt nhìn nhau, hắn liền trước tiên lên tiếng: “Nếu các vị đã không muốn lên trước thì để ta đến vậy!”
Dứt lời,
Lưu Đổng hướng về quả trứng trên giường đi đến.
Đến bên cạnh,
Lưu Đổng quan sát quả trứng một vòng có vẻ trầm ngâm suy nghĩ.
Hắn bắt đầu thả ra linh lực bên trong cơ thể mình hướng về quả trứng bao phủ mà tới.
Ngay khi linh lực va chạm với quả trứng một sát na, một cỗ ý chí tinh thuần sức mạnh bao phủ xung quanh lập tức mang linh lực của Lưu Đổng toàn bộ đánh tan.
Nhìn thấy cảnh này, Lưu Đổng cùng đám người không khỏi con ngươi co rút lại!
Hiển nhiên là một cỗ năng lượng vừa rồi khiến trái tim bọn họ có cảm giác tựa như bị người cho nắm chặt đồng dạng, khiến bọn họ toàn thân không khỏi lông tơ dựng đứng!
Mặc dù nó chỉ là lóe lên một cái mà thôi, nhưng cái cảm giác áp bách đó thật sự không phải là ảo giác.
Trái tim bọn họ giờ khắc này còn đang nhảy lên kịch liệt bên trong, cảm nhận được điều này Lưu Đổng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt!
“Đây…đây là lực lượng gì đây!, vẻn vẹn một tia khí tức thả ra liền khiến ta tựa như đối mặt với tử thần đồng dạng!” Lưu Đổng sắc mặt trắng bệch trong lòng thầm nghĩ.
Cũng may là hắn quay người vào bên trong, nếu không để ba người kia nhìn thấy bản thân hoảng hốt thế này, hắn không biết phải trốn vào đâu cho phải!
“Lưu huynh, hay là đừng thả ra linh lực, huynh thử câu thông với nó xem, nó có tự thân ý thức thế này hẳn là có thể nghe hiểu những gì chúng ta nói.
” Thương Minh Lang đứng một bên lên tiếng nói.
Lưu Đổng nghe vậy liền gật gật đầu.
Hiển nhiên là hắn cũng không muốn trực diện loại uy áp vừa nảy thêm lần nào nữa, quả trứng này chỉ vẻn vẹn một tia ý chí đã khiến nửa bước Chân Nguyên cảnh bọn hắn toàn thân không rét mà run.
Nếu như nó sinh ra đời mà nói, chẳng phải càng so với bọn hắn càng thêm cường đại hay sao?
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...