Chương 102: Sở gia môn khách
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Đông Phương trấn một trận chiến không mất bao lâu thời gian liền đã lan truyền khắp Thương Minh Thành, một số tán tu, gia tộc đều biết được tiểu ma đầu Nhất Minh lợi hại thế nào.
Một mình đối chiến mấy chục võ giả vây công vẫn có thể toàn mạng trở ra, hơn nữa, bọn hắn còn biết có một người nửa bước Chân Nguyên cảnh cường giả ở bên cạnh Nhất Minh bảo hộ.
Cho nên, trong lúc nhất thời không ai có lá gan đi tìm Nhất Minh gây phiền phức, thậm chí, Sở gia còn lệnh người trong gia tộc mau chóng trở về, các đoàn thương đội trong thời gian này đều tạm dừng vận chuyển, không vì lý do gì khác, chính là sợ tên Nhất Minh kia nửa đường chặn đánh.
Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng!
Bọn hắn bị tên ôn thần Nhất Minh chặn cướp một lần, tuyệt đối sẽ không thể xảy ra lần thứ hai.
Từ lần Sở Thiếu An nhận được tin tức thương đội nhà mình bị chặn đánh, hắn trong tâm thấp thỏm không thôi, sợ món đồ kia bị Nhất Minh cho đoạt đi, nếu thật xảy ra chuyện đó, hắn không cần nghĩ cũng biết bản thân mình sẽ bị người bế đi “phi thăng” ngay lập tức!
Điều này khiến hắn lo lắng không thôi, cứ tưởng rằng kiếp này sẽ phải hẹo sớm ở tuổi trung niên, không ngờ, ông trời vẫn là có mắt ah!
Món đồ vẫn được Lý lão an toàn mang về, điều này khiến Sở Thiếu An mừng rớt nước mắt.
Sau đó, Sở Thiếu An dường như nghĩ tới điều gì, lập tức cho người cáo tri những tán tu võ giả trong thành, Sở gia sẽ chính thức chiêu mộ khách khanh trưởng lão, bọn họ dùng số tiền lớn để mào chào môn khách.
Chỉ cần là võ giả tu vi cửu trọng trở lên, đều có thể tham gia báo danh, nếu có tu sĩ nửa bước Chân Nguyên cảnh tới đây, Sở gia thậm chí nguyện ý xuất ra bảo vật mời bọn họ gia nhập.
Tin tức này vừa ra, lập tức thu hút không ít tán tu tụ tập về Sở gia bên này, nhất thời cũng thu hút không ít tông môn tử đệ báo danh tham gia.
Có không ít người ở bên ngoài nhìn vào liền thấy được môn đạo trong này, chỉ sợ Sở gia đây là chuẩn bị cùng Nhất Minh tên kia sống mái với nhau a.
Theo bọn họ thấy, Sở gia cùng Nhất Minh ban đầu cũng không có thâm cừu đại hận gì, nhưng bọn họ không hiểu sao Nhất Minh lại xen vào chuyện của người khác, giết chết Sở Thiếu An nhi tử, điều này khiến ân oán của bọn họ càng là không chết không thôi cục diện.
Sở gia có số lượng cửu trọng võ giả không có bao nhiêu, thậm chí mà nói, ngoài đại trưởng lão ra, chỉ có một người chính là Sở Thiếu An hắn.
Gia tộc chủ yếu hành thương, cho nên cũng không cần quá nhiều võ giả, mỗi lần có chuyến thương thì chỉ cần mời tiêu cục hộ tống là được.
Nhưng lần này không giống,
Tin tức Nhất Minh đại chiến mấy chục tên võ giả vẫn còn sống sót khiến Sở Thiếu An trong lòng thấp thỏm không thôi, nếu như hắn đoán không lầm, sắp tới người phải “phi thăng” chính là hắn!
Chính vì vậy mà Sở gia mới chiêu mộ môn khách như thế này, điều này không khác gì uống rượu độc giải khát cả.
Nếu như không diệt trừ tên Nhất Minh này thì Sở gia sẽ không có ngày nào yên ổn, phù chiếu cũng đã ban bố thành công, nhưng kết quả lại khiến cho người không rét mà run.
Cho nên,
Lần này Sở gia còn nguyện ý xuất ra bảo vật mời chào nửa bước Chân Nguyên cảnh cường giả, nhất thời, đã kích thích toàn bộ võ giả đến đây xem náo nhiệt.
Có những võ giả dưới cửu trọng cũng ôm hi vọng trở thành môn khách của Sở gia để hưởng thụ đãi ngộ, nhưng đa phần đều bị cự tuyệt ngay từ cửa vào, chỉ có cửu trọng võ giả trở lên mới có cơ hội báo danh trở thành môn khách.
Thậm chí, có tin đồn ra ngoài rằng, chỉ cần là cửu trọng võ giả được Sở gia chấp thuận, đãi ngộ liền từ 20 đến 30 khối linh thạch mỗi tháng, điều này khiến rất nhiều võ giả thèm chảy nước dãi không thôi.
Phải biết, bọn họ tán tu mỗi tháng cũng chỉ kiếm được khoảng 10 khối linh thạch mà thôi, muốn nhiều hơn thì đành phải đi thêm con đường khác tỉ như tham gia cá cược chẳng hạn, nhưng điều này hiển nhiên là con dao hai lưỡi, khiến túi của bọn họ rách càng thêm rách.
Vào lúc này,
Sở gia xét duyệt môn khách cũng là cẩn trọng vô cùng, xuất thân, tâm tính, cùng một vài yêu cầu khác,!
Nếu không cẩn thận mà nói, không chừng có một số thế lực khác nhân lúc trà trộn vào bên trong, gây bất lợi cho Sở gia thì được không đủ bù mất.
Nhưng bây giờ là thời khắc nguy cơ, Sở Thiếu An cũng không biết khi nào thì tên Nhất Minh đó sẽ quay lại trả thù, hắn cũng không có suy nghĩ quá nhiều, chỉ cần có thực lực và xuất thân không có vấn đề là được.
Rất nhiều võ giả trong lòng kích động không thôi.
Mặc dù biết, một khi gia nhập làm môn khách của Sở gia sẽ phải đối mặt với tên tiểu ma đầu Nhất Minh kia, nhưng đứng trước hai ba chục khối linh thạch lấp la lấp lánh thì ai mà chống cự cho nỗi!
Cho nên, có không ít võ giả cửu trọng đứng ra:
“Tại hạ muốn gia nhập Sở gia và trở thành môn khách, xin nhờ hai vị canh cửa đại ca thông báo một tiếng cho gia chủ.
”
Hai tên thủ cửa đại ca nhìn thấy là một trung niên bộ dáng, da dày thịt béo liền gật đầu hòa ái nói:
“Được, mời vị tráng sĩ này đi theo ta thử thân thủ một chút.
”
Nói xong,
Một tên canh cửa đại ca liền bước vào bên trong, tên trung niên da dày cũng không có chần chờ cái gì, cũng bước đi theo sau.
“Trưởng lão, vị này muốn báo danh trở thành môn khách!” nói, canh cửa đại ca liền đứng sang một bên hướng tay về phía trung niên biểu thị giới thiệu một cái.
Trưởng lão Sở gia liếc nhìn trung niên một lúc, sau đó bật người đứng dậy chắp tay nói:
“Tại hạ Sở Mặc, là Đại trưởng lão của Sở gia, không biết các hạ tôn tính đại danh?”
“Haha, nguyên lại là Đại trưởng lão, tại hạ Đỗ Khang thất kính thất kính!”
Đỗ Khang cười cười chắp tay nói.
“Nếu Đỗ đạo hữu đã muốn trở thành môn khách của Sở gia, vậy thì do ta đến thử thân pháp của đạo hữu đi.
” Đại trưởng lão cười cười, nói.
“Dễ nói, dễ nói.
” Đỗ Khang cũng không có e ngại cái gì, lấy năng lực của hắn muốn trở thành môn khách của Sở gia hoàn toàn không có vấn đề.
Thân hình của Đỗ Khang nhìn vào tựa như một tên hung thần ác sát bộ dáng, nhưng không ngờ hắn lại dùng kiếm ah, kiếm pháp phiêu nhiên linh động, một vòng múa kiếm nhìn ra hình ra dáng, nên rất không tồi.
Đại trưởng lão thì thường ở trong Sở gia, đã rất lâu rồi không trải qua chiến đấu cái gì, thỉnh thoảng có một số chuyến thương quan trọng hắn mới xuất ngoại hộ tống thương đoàn mà thôi.
Hai người chiến đấu mấy chục chiêu qua đi, Đại trưởng lão thở dài một cái, ở trước mặt các hậu bối và nhiều võ giả đang vây xem như vậy, sắc mặt của hắn quả thật không tốt chút nào, nhưng cũng không có thẹn quá hóa giận.
Đại trưởng lão không ngờ rằng, mình cũng là cửu trọng võ giả mà lại chênh lệch với trung niên này lớn như thế, quả thật là già rồi a!
“Đỗ đạo hữu kiếm pháp linh thông tuyệt diệu, lão phu tự thẹn không bằng.
”
Đại trưởng lão chắp tay một cái, nói.
Đỗ Khang cũng biết đây là Đại trưởng lão không có xuất ra toàn lực, dù sao cũng chỉ là thử năng lực chiến đấu một chút mà thôi, cũng không phải sinh tử đấu cái gì, cho nên hắn cũng cười cười khách khí nói:
“Không dám, không dám! Đại trưởng lão còn chưa xuất toàn lực, nếu không, người bại chính là tại hạ.
”
Đám võ giả bên ngoài cùng các hậu bối Sở gia nghe vậy liền bừng tỉnh đại ngộ!
“Thì ra Đại trưởng lão không có xuất toàn lực a…”
Đại trưởng lão cũng không có phản bác cái gì, hắn lập tức cười cười tự thân đánh giá một chút, người này thực lực không tệ, lại khiêm tốn thông hiểu đạo lý, là nhân tuyển không tệ.
Hắn gật gật đầu nói: “ Mời Đỗ đạo hữu đi theo ta qua bên kia đăng ký, về sau, ngươi chính là thành viên Sở gia, bộ xương già này cùng Sở gia còn phải nhờ Đỗ đạo hữu trông nom nhiều hơn!”
“Đa tạ trưởng lão!” Đỗ Khang vội vàng chắp tay một cái, nói.
Những người khác thấy thế, liên tục châu đầu ghé tai nghị luận ầm ĩ, vừa thấy tên kia chỉ cần múa vài đường liền có thể trở thành môn khách, điều này khiến bọn hắn tâm động không thôi.
Cuộc chiêu mộ môn khách cũng kéo dài tới ba ngày sau đó, chỉ có ba người cửu trọng võ giả phù hợp trở thành môn khách Sở gia, những người còn lại đa phần đều do tu vi không đủ hoặc là thân phận còn chưa được minh xác rõ ràng.
Mà những chuyện xảy ra ở Sở gia, Nhất Minh vẫn không hề hay biết cái gì, hắn giờ khắc này vẫn còn đang ở trong khách điếm khôi phục tự thân thương thế…
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...