Như Nguyệt Như Thu

Đêm tịch mịch, ánh trăng xuyên qua khung cửa sổ tạo thành nhửng mảnh sáng nhàn nhạt, làm cho căn phòng yên tĩnh tăng thêm vài phần sáng sủa cùng ấp áp. Trên chiếc giường đôi rộng lớn, một thân ảnh nho nhỏ lăn qua lộn lại, khó có thể đi vào giấc ngủ. Nguyệt Thu Triệt vẫn rất tỉnh táo, không biết vì sao mình không ngủ được, rõ ràng trước kia đều một mình ngủ ở giả sơn, chính là hiện tại có thể ngủ ở giường thoải mái lại không có lấy một cảm giác buồn ngủ.

Đối với Nguyệt Thu Triệt mà nói, hết thảy những điều này giống như nằm mơ, hắn sợ mộng sẽ tỉnh, hắn sẽ phải trở lại như trước, chỉ có một mình cô độc, không có phụ thân. Hắn cảm thấy hiên tại mình là người hạnh phúc nhất, có thể giống như tiểu hài tử làm nũng với phụ thân, có thể trong lòng phụ thân mà khóc, hơn nữa mọi người đều nói phụ thân rất lợi hại, trên giang hồ không ai không biết tên, hơn nữa phụ thân lại đẹp như vậy, rất nhiều người đều thích phụ thân. Phụ thân cũng thích bọn họ sao? Nghĩ vậy, Nguyệt Thu Triệt liền nhảy xuống giường, chân hướng phòng Nguyệt Như Tuyết đi đến.

Đến trước cửa phòng Nguyệt Như Tuyết, thấy bên trong tối om, nghĩ thầm phụ thân đã đi ngủ, không muốn đánh thức, vì thế hắn về phòng cầm chiếc gối sau đó quay lại trước phòng Nguyệt Như Tuyết ngồi.

Nguyệt Như Tuyết mới từ Thủy Các trở về, hắn vốn dĩ chỉ ở đó trong chốc lát, đối với Nguyệt Như Tuyết, đám cơ thiếp kia chỉ là nơi hắn phát tiết dục vọng của mình mà thôi, vô luận là ai hắn đều buộc uống thuốc tránh thai, đương nhiên là ngoại trừ ba nam sủng kia. Cho nên mỗi lần xong việc, hắn đều gọi Nguyệt Trúc cùng Nguyệt Tinh chuẩn bị tốt dục trì để tắm rửa, hắn cũng không qua đêm ở nơi đó, mà Tuyết Triệt của hắn trừ bỏ mấy lâu chủ, đường chủ, cùng mấy nha hoàn, Nguyệt Trúc, Nguyệt Tinh, những người khác đều không thể tiến vào.

Xuân Thủy Các gồm có bảy thị thiếp và ba nam sủng, cũng vì Liên Cơ mà giờ tất cả đều ở tại Thủy Các, trong đó được sủng ái nhất chính là thị thiếp Yến Liễu và nam sủng Lục Tiêu.


Chính là vừa rồi hoan ái, nghĩ đến Triệt nhi phải ngủ một mình, không biết có cảm lạnh hay không, trong lòng lo lắng, liền vận khởi kinh công quay trở về.

“Triệt nhi, tại sao lại ở đây?” Thấy Nguyệt Thu Triệt ngồi dưới đất, lại ăn mặc phong phanh, không khỏi nhíu mày, đem hắn ôm lên, đẩy cửa tiến vào phòng mình.

“Phụ thân.” Nguyệt Thu Triệt vừa nở nụ cười sáng lạng vừa ôm cổ Nguyệt Như Tuyết.

“Triệt nhi, ngươi xem, tay ngươi đều lạnh như vậy, nếu bệnh sẽ khiến phụ thân đau lòng!” Nguyệt Như Tuyết dùng tay của mình ôm lấy đôi tay nhỏ bé của Nguyệt Thu Triệt.

“Phụ thân, Triệt nhi có thể ngủ ở đây cùng phụ thân được không? Một mình Triệt nhi không ngủ  được.”  Nguyệt Thu Triệt ngẩng đầu lên lộ ra bộ dáng đáng thương.


“Ngươi a!” Nguyệt Như Tuyết sủng nịnh nhéo nhéo cái mũi, cởi áo khoác của mình, ôm Nguyệt Thu Triệt nằm vào chăn.

“Phụ thân, về sau Triệt nhi cùng phụ thân ngủ có được không?” Nguyệt Thu Triệt lại lộ ra bộ dáng đáng thương như trước.

Nguyệt Như Tuyết với loại biểu cảm này không thể kháng cự được, chỉ có thể sủng nịnh, lại ôn nhu gật đầu đáp ứng.

“Phụ thân, ngươi có thể hay không luôn luôn thích Triệt nhi?”

“Đương nhiên, Triệt nhi vĩnh viễn là bảo bối của phụ thân, là bảo bối duy nhất. Hiện tại bảo bối của ta hẳn là phải đi ngủ a.”

“Phụ thân hảo ấm nga, chúc phụ thân ngủ ngon!” Nguyệt Thu Triệt dùng hai má nhẹ nhàng cọ cọ trên ngực Nguyệt Như Tuyết, sau đó ôm sát, dần dần đi vào giấc ngủ.

“Chúc ngủ ngon, tiểu bảo bối của ta.” Nguyệt Như Tuyết cũng nhẹ nhàng hôn lên trán Nguyệt Thu Triệt, sau đó  nhắm hai mắt lại


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui