Như Ảnh Tùy Hình


Khi Ngôn Cách tắm xong đã gần mười giờ khuya, cô lấy máy sấy có sẵn đứng trước bàn trang điểm, vừa sấy vừa liếc mắt nhìn sang người đàn ông đang nằm trên giường lươt điện thoại, hắn chỉ mặc một cái áo thun cộc tay màu trắng ôm sát cơ thể, quần lửng màu đen thoải mái, quả đầu húi cua làm lộ ra vầng trán, sống mũi cao thẳng tắp, hai bờ môi không dày cũng không mỏng hơi mím lại, quả thật là hiện tại hắn tràn ngập hương vị đàn ông a~!
Cố Dư cả nhận được ánh nhìn, liền ngước mắt lên nhìn, khó hiểu hỏi: “ hửm? Sao vậy?”
Ngôn Cách lập tức trở mặt nhìn hắn, cười hèn hạ: “ Nhìn chú ngon miệng quá!” Nói xong còn lộ ra vẻ mặt như đang khao khát lắm.

Cố Dư nheo mắt phượng, đôi mắt đen như xoáy vào cô gái, giọng hắn bỗng dưng tà tà mị hoặc: “ Muốn sờ không?”
Ngôn Cách hai mắt sáng bừng: “ Được ư???”
“ Sau đó đừng hối hận là được.

.

” Cố Dư cong môi nhìn cô.

“…”
Thành công làm cô im miệng, hắn mới hài lòng tiếp tục cầm điện thoại trả lời tin nhắn, đúng là lỳ đòn, ở riêng với đàn ông còn dám nói chuyện nóng như vậy, đúng là không hù một chút thì con nhóc này không biết trời cao đất dày.

………
Hai người nằm trên giường, đặt một chiếc gối chắn ở giữa, thật ra Ngôn Cách thấy không chắn cũng bình thường nhưng thôi, cô đang tán người ta, nên tỏ ra e lệ một chút mới phải, lúc chiều Tô Man Tử nói đúng, cô nên thay đổi thái độ của mình, đàn ông con trai ai cũng thích con gái dịu dàng e thẹn, haiz, đúng là lần này cô phải trả cái giá rất đắc a! Cảm giác không gian im lặng có chút không quen.

“ Nhóc bảo bố mẹ đi đâu?” Cố Dư bỗng lúc này lên tiếng, trong đêm tối tĩnh lặng, giọng nói trở nên sắc nét trầm ấm.

Ngôn Cách nhìn trần nhà, đắc ý trả lời: “ Tôi bảo là đi dã ngoại với Man Tử.



Cố Dư có vẻ cũng ngạc nhiên, hắn nghĩ với cái tính cách này của cô, cha mẹ cô đã buông thả thì sẽ không quản nhiều, cô đi chơi cũng dễ dàng hơn không nghĩ tới là cô cũng phải lừa gạt mới đi được.

“ Vậy tính ra cha mẹ nhóc cũng không đến nỗi bỏ bê nhóc.


Ngôn Cách quay đầu trợn mắt trừng hắn một cái, cô quệt miệng: “ Tất nhiên rồi, tôi là con cưng của họ, họ nỡ bỏ bê được tôi à.


“ ồ, vậy vì sao nhóc ….

quậy phá như vậy họ vẫn không làm gì?”
“ nhảm nhí, họ có thể làm gì tôi chứ, tính tôi vốn dĩ không dễ thuận theo ý người khác.

” Không phải ba mẹ không ngăn, mà là ngăn không được, cô mà dễ nghe lời thì làm gì có cô ngày hôm nay được, chẳng qua cô phân biệt cái nào nghe cái nào không nghe, những gì thuộc tự do của mình, cô nhất định sẽ làm cho bằng được, không vì miệng lưỡi người ngoài mà thuận theo.

Cố Dư hơi cười, hắn cong mắt quay sang nhìn, giọng điệu thản nhiên: “ Vì sao?”
Ngôn Cách biết hắn đang hỏi vấn đề gì, cô im lặng một lúc rồi mới tìm từ ngữ nói: “ Bởi vì khi đó không phải là tôi nữa, nếu tôi nghe lần một, thì sẽ có những lần sau, đến lúc đó không phải là tôi trở thành cái dạng bọn họ muốn sao? Tôi muốn tôi là một cá thể độc lập và hoàn chỉnh theo ý mình, không phải là đất sét được người khác đắp nặn thành.


Cố Dư không đáp lại, chỉ trầm ngâm nhìn bức tường, sau đó mới mỉm cười: “ Vậy bây giờ nhóc hẳn rất hài lòng với bản thân.


“ Tất nhiên rồi, tôi là người rất yêu và tôn trọng bản thân nha, còn chú thì sao?” Ngôn Cách xoay người nằm nghiêng lại, hai mắt tỏa sáng trong đêm, long lanh nhìn người đàn ông.

“ Tôi? Tôi chẳng thấy thế nào cả, chỉ thấy bản thân cao, to, đẹp trai, hết.

” Cố Dư gác một tay sau đầu , nở nụ cười vô cùng vô sỉ, không hề biết xấu hổ mà khen ngợi bản thân, thuở thiếu niên hắn cũng nghĩ như cô, bản thân muốn làm gì liền làm thế đó, căn bản không quan tâm đến người khác nói gì, nhưng sau vụ việc của ông già, hắn nhận ra không phải ai cũng có thể tự tung tự tác theo ý mình, như cô gái trước mặt này, cô tùy ý làm bậy, bởi vì cha mẹ, hoàn cảnh của cô đều cho phép, còn hắn – thì không ai cả!
“ Da mặt của chú đúng là không phải dày bình thường, trước đây tôi đã xem nhẹ chú rồi a!!!!” Ngôn Cách nhịn không được trợn mắt, tựa hồ rất coi thường người này không biết xấu hồ mà tự khen mình.

“ Nếu không làm sao nói lại nhóc.

” Cố Dư cười thành tiếng, âm thanh quanh quẩn trong căn phòng càng rõ rệt.

“ Trước đây….

.

chú từng yêu ai chưa?”
Cố Dư còn đang cười bỗng dưng nghe cô gái nhỏ hỏi, vẻ mặt ngay lập tức cứng đờ, ho khan hai tiếng, nhíu nhíu mày hỏi: “ Nhóc hỏi làm gì?”
“ Tò mò chứ sao…” Ngôn Cách thấy hắn nhìn mình cũng có chút ngượng ngùng, cô chỉ tò mò thật đó!

Cố Dư vuốt vuốt cằm, suy nghĩ chốc lát rồi ung dung mở miệng: “ Hmm….

tôi lớn thế này rồi tất nhiên cũng từng quen vài người.


Ngoại trừ người đầu tiên ra, những người sau này đều là tùy hứng quen ít lâu liền mỗi người một ngã, sau đó hắn nhận thấy bản thân không cảm thấy hứng thú với yêu đương nữa, liền không quan tâm đến, dù có người tới tán tỉnh yêu cầu tình một đêm hay gì gì đó hắn đều từ chối hết.

Ngôn Cách bỗng dững chống đầu, cười hì hì: “ Chú Cố, tôi còn chưa biết tuổi của chú.


Cố Dư hỏi: “ Nhóc cảm thấy tôi bao nhiêu tuổi?” Hỏi xong hắn có chút hối hận, bởi vì…
“ Tôi cảm giác từ linh hồn chú 35 tuổi.

” Ngôn Cách cười ha hả.

Quả nhiên, biết ngay với cái tính nết tệ hại này của cô sẽ không nói được câu nào hay mà, bản thân hắn điên rồi mới muốn chơi trò đoán tuổi cùng cô.

Cố Dư hừ lạnh một tiếng, mỉm cười: “ Sai rồi, tôi 53 tuổi, thế nào, còn muốn gặm không?”
Ngôn Cách: “….

.


Ngôn Cách hít một hơi sâu: “ Chú Cố, tôi giỡn đó, chú nói chú bao nhiêu tuổi rồi đi.


“ hai mươi sáu tuổi, được chưa, lo ngủ đi mai còn dậy sớm.


” Cố Dư ném một câu cho cô, vươn tay ấn cái đầu đang ngóc lên chuyện nhiều của cô, sau đó nằm xuống đắp chăn lên bụng nhắm mắt ngủ.

Ngôn Cách: “ Chú Cố, chú ngủ chưa?”
Im lặng…
Ngôn Cách: “ Chú Cố, 26 tuổi vậy chú….

có từng ấy ấy chưa?”
Im lặng….

Ngôn Cách vẫn mở mắt nhìn lảm nhảm: “ Chắc là rồi hả?”
Im lặng kèm theo tiếng thở nặng nề bên cạnh.

Ngôn Cách vẫn không chịu thua: “ Cảm giác thế ….

.

ưm ưm!!!”
Chữ “ nào” vẫn còn chưa ra khỏi miệng, Ngôn Cách đã bị một bàn tay vươn tới bịt miệng lại, cô hoảng hốt vùng vẫy, sau đó còn nghe được một tiếng như rít qua kẻ răng.

“ Ngậm, miệng, lại, ngủ!!!!”
Ngôn Cách vội vàng gật đầu lia lịa, má ơi, ra tay nhanh quá làm cô hoảng sợ thật đó!!!!!! Cảm nhận bàn tay to không còn trên miệng, cô mới hít sâu vài ngụm khôgng khí, cảm giác tê tê trên môi vẫn còn, cô xoay lưng về phía hắn tay sờ sờ lên bờ môi mình, mặt không nhịn đươc nóng lên, mùi hương sữa tắm vẫn còn vương vít trên mũi, hình ảnh bàn tay hoàn mỹ của hắ lại hiện lên, cô vùi đầu vào gối, ư a ư a, thật đã a!!!!!!
Cố Dư hừ lạnh một tiếng, nằm trở về chỗ, trong đầu vẫn còn mấy câu nói của cô, bỗng dưng cảm thấy bản thân còn suy nghĩ miên man nữa khẳng định sẽ giở trò cầm thú bèn vội dừng suy nghĩ lại, nhắm mắt thanh tịnh, trong lòng thì không ngừng nghiến răng nghiến lợi kiềm nén cảm xúc muốn đánh con nhóc nằm bên cạnh, hắn không biết cô ngu thiệt hay ngu giả nữa!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận