Nói chuyện chính là nam nhân đứng ở trên giá xe Voi, hẳn từ trên cao nhìn xuống hỏi: "Chúng ta muốn mua hắn, bao nhiêu tiền?”Bị quý tộc và đại thương nhân nhìn trúng muốn mua, đại bộ phận bình dân đều sẽ vui vẻ đồng ý, đổi một khoảng tiền cả đời mình khả năng không kiếm được.
một bộ phận nhỏ không đồng ý, cuối cùng cũng sẽ bị bắt phải đồng ý.Ba người Abby nhận ra, đây là xe voi của đại thương nhân Guei nổi danh trong thành, bọn họ đồng thời chặn ở phía trước Mellie, "Không khéo, bằng hữu này của chúng ta không thích.”Nam nhân trên xe voi xua xua tay để bọn họ tránh ra, rõ ràng chỉ về phía Muri, "Chủ nhân chúng ta muốn mua người nam nhân này.”Ba người che chở Mellie: "...." Vậy thật không nghĩ tới.Allen quay đầu, dùng một loại ánh mắt hoàn toàn mới đánh giá Muri.
Bọn họ ba người ngay từ đầu đã bị lực lượng của Muri làm cho kinh sợ, bởi vậy hoàn toàn không thể nào để ý dung mạo hắn, hiện giờ bỏ qua một bên kinh ngạc cảm thán với giá trị vũ lực để nhìn kỹ, bộ dáng này của hắn kỳ thật đặc biệt anh tuấn đặc thù, ngay cả Allen người nam nhân này cũng không thể không thừa nhận: Huynh đệ, là ta xem thường anh.Lớn lên đẹp, nhìn qua lại không có thân phận gì, dù nam hay nữ đều dễ dàng bị cướp đi.Trong cung điện xe voi, nữ nhân trung niên châu quang bảo khí, bảo dưỡng thích đáng vén rèm lên, ngữ khí ngạo mạn, "Các ngươi ai là chủ nhân của hắn? Ta nguyện ý dùng một túi đá quý để mua hắn.”Muri kia một thân quần áo rách không chịu thay, nhìn tựa như người nghèo, con gái của đại thương nhân này một chút cũng không nghĩ sẽ bị cự tuyệt.Nhưng bị chặn ở chỗ này tâm tình Muri không tốt, càng không có khái niệm cự tuyệt hay không cự tuyệt.
Với hắn, chỉ cần không mặc trang phục mục sự kỵ sĩ, chủ động đi lên tìm phiền toái thì đều có thể giết.Lúc hắn có bề ngoài ma thú thì hành sự càng như là nhân loại, lúc có bề ngoài nhân loại thì hành sự ngược lại càng có khuynh hướng dã thú.Lúc tất cả mọi người chưa có phản ứng lại, hắn đã nhảy lên lưng voi, một chân đạp cái cung điện trang trí hoa lệ đó xuống, đổ trên mặt đất lăn hai vòng, tiếng thét chói tại thoáng chốc vang vọng đường cái.Trong đám hỗn loạn, Murị thực tự nhiên mà dắt Mellie rời khỏi nơi này.Mellie có thể dự kiến kế tiếp là kết quả bị người ta đuổi giết, nhưng cô cũng không cảm thấy sợ hãi, cũng không phải lần đầu tiên.
Cô chỉ nhớ thương đồ vật muốn mua mà mình còn chưa mua xong."Chúng ta vẫn nên sớm một chút mua xong đồ vật rồi trở về đi.”Ba kỵ sĩ theo kịp, kiến nghị bọn họ: "Không bằng các ngươi tạm thời đi thánh đường chỗ chúng ta tránh đầu sóng ngọn gió? Vừa rồi đại thương nhân đó đặc biệt có tiền, lại vô cùng yêu thương con gái, khẳng định muốn tìm các ngươi tính sổ, nếu các ngươi đi thánh đường, bọn họ sẽ không thể làm gì các ngươi.”Lại một lần bị vô tình cự tuyệt, tổ kỵ sĩ ba người mang theo lo lắng về an toàn sinh mệnh đối với các tay đầm của Guei, đi trở về thánh đường.Bọn họ là đội kỵ sĩ đầu tiên trở về từ vùng địa cực trong năm nay, đội trưởng Abby còn cần đi chỗ lão mục sư kể lại chuyện phát sinh trên đường.Cô ấy cáo biệt hai đồng bạn, một mình đi đến tháp mục sư.
Ngày mùa hè thánh đường so với thời điểm khác còn thanh lãnh hơn nhiều, cô ấy xuyên qua trung đình, đi qua được đường phía dưới tháp mục sư.Mấy kỵ sĩ dưỡng thương từ cửa sổ thấy bóng dáng cô ấy, hô to: "Hắc, sớm như vậy đã trở lại, các ngươi lại lười biếng?”Abby chống cánh tay đứng ở ngoài cửa sổ nhìn vào trong, "Không thú vị, đã trở lại trước.
À, các ngươi lần trước nói bên cạnh ma thú hỗn huyết đó, không phải mang theo nữ nhân tóc đỏ mắt xanh sao, ta đã thấy."Kỵ sĩ dưỡng thương bỗng nhiên ngồi dậy: "Cái gì! Ngươi nhìn thấy ma thú hỗn huyết đó!” Bọn họ mẩy kỵ sĩ bị thương này đều bị tên đó gây thương tích, sớm muốn rửa mổi nhục xưa.Abby nhún nhún vai, "Không thấy được ma thú hỗn huyết, nữ nhân bị nó ném lại, hiện giờ đi theo một người nam nhân khác, các ngươi muốn thông qua cô tới tìm ma thủ hỗn huyết đó là không có khả năng.”Nói xong cũng mặc kệ những người này có phản ứng gì, duỗi tay đóng cửa sổ lại, bước chân nhẹ nhàng mà bò lên trên tháp mục sư.Ở nơi này là một vị mục sư tuổi già nhất, nói chuyện làm việc luôn chậm rì rì, có lẽ là tuổi lớn, ở trong một đám mục sư cấp tiển cừu hận ma thú, ông ấy khô được lại là phái bình thản.Abby lắc lư ghế dựa cùng ông ấy tùy ý trò chuyện hành trình săn thú mùa hè lần này, coi như đi ngang qua sân khấu.
Làm xong kỷ lục cô đột nhiên hỏi: "Mục sư Devin, ta nhớ rõ rất nhiều năm trước nghe ông kể chuyện xưa, ông nói có ma thú cấp bậc đặc biệt cao, có thể biến thành người, có phải không?”Mục sư Devin mí mắt gục xuống chậm rãi xốc lên, nhìn cô ấy một cái, lộ ra tươi cười ôn hòa, "Cô cũng nói đó đều là chuyện xưa mà thôi, ma thú sao có thể biến thành người đâu.”"Được rồi." Abby đứng dậy tiêu sái mà đi.Cô đã sớm hoài nghi Muri cũng không phải nhân loại, mà là ma thú hỗn huyết trong miệng những kỵ sĩ đó, nhưng rốt cuộc có phải hay không cũng không quá quan hệ, cô cũng không có để ý như các kỵ sĩ bị tẩy não khác.Mục sư Devin một mình ngồi ở trên tháp, mang mắt kính đọc từng hàng sách.
Đọc đến một hàng, bàn tay khô nhăn bỗng nhiên dừng lại, môi già nua tràn ra một tiếng thở dài thật lâu.Ông nhớ tới con gái của em trai mình, đứa bé Evie đáng thương.
Evie cũng không thích hợp làm kỵ sĩ, lại bị phụ thân yêu cầu mà trở thành kỵ sĩ, tiến vào vùng địa cực săn thú.Cô ấy mất tích mấy năm trở về, sinh hạ một quái vật cả người mọc lông trắng.
Từ khi đó, mục sư Devin liền biết, điển tịch cổ xưa ghi lại, ma thú cao cấp đặc thù có thể biến thành một loại hình thái khác, rất có thể là thật sự.Em trai Drew của ông cả đời chỉ phụng hiến cho chức trách mục sư thần thánh, biết con gái mình dan díu cùng ma thú, vô cùng phẫn nộ, mang đứa bé quái vật đó đi, cũng nói với Evie ông ấy đã đánh chết quái vật vứt đi rồi, kết quả Evie bởi vậy chịu kích thích mà bệnh không dậy nổi.Sau khi Evie chết, Drew ước chừng là hối hận, cuối cùng từ bỏ thân phận mục sự đi vào vùng địa cực, mãi đến chết cũng chưa từng trở về..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...