Hắn vẫn dùng bước dài đi ở trên cỏ, chỉ không giống dĩ vãng cúi đầu, thân mình cong xuống, hiện tại hắn ngửa đầu, đối với bầu trời, phát ra......!tiếng khóc thê lương?Tiếng khóc quanh quẩn ở cánh đồng bát ngát, bén nhọn chói tai làm người ta khó có thể chịu đựng, không dám tới gần.Cô chưa từng nghe hắn phát ra âm thanh, đây là lần đầu tiên.
Hóa ra hẳn không thể nói chuyện, lại là có thể phát ra âm thanh.Nhưng vì sao hắn khóc?Vì sao tiếng khóc bén nhọn thống khổ như vậy?Mai Lật cảm giác lỗ tai đau xót, vội kéo một mảng trang trí trên mép váy xuống, Vo thành cục nhét vào lỗ tai, ít nhiều ngăn cách một chút thanh âm chói tai kia.Cô bịt tai, chạy về phía quái vật đầm lây đang đi lại ở mặt cỏ.Lúc cô đuổi theo hắn, nhìn thấy nơi hắn đi qua, Cỏ dại trong chớp mắt bị đầm lấy cắn nuốt, đầm lầy lấy một loại tốc độ nhanh chóng lan tràn sang hai bên, hiển nhiên không bao lâu, một mảnh bên này cũng sẽ trở thành đầm lầy mới.Thật là tốc độ giống ôn dịch lây lan.Mai Lật trong lòng nhảy dựng, tránh đi những đầm lấy đó.“Đáng yêu! Dừng lại --Cô lấy một cái tên "Đáng yêu” cho hắn, mỗi lần gọi hắn, trong lòng đều tràn ngập cảm xúc uyển chuyển nhẹ nhàng phi dương, như bồ công anh lay động một chút, cả trái tim đều bay múa.Nghe cô gọi rồi, hắn sẽ nhìn về phía cô, hơn nữa đưa bàn tay cho cô, ôn thuần đến giống một sủng vật to lớn."Đáng yêu!”Quái vật đầm lầy khóc thút thít vang vọng ở cánh đồng bát ngát, hoàn toàn che đậy thanh âm của cô, hắn không ngừng đi về phía trước, trên người vốn nở rộ hoa tươi đã không còn, đang rơi xuống rất nhiều bùn sền sệt như hòa tan xuống, chính là bùn này rơi xuống mặt đất, làm mặt đất nhanh chóng biến thành đầm lầy.Mai Lật vừa không chú ý, dẫm vào đầm lầy, lao lực mà rút chân ra, giày lại rơi vào nước bùn không kéo ra được, cô cắn răng một cái, cũng mặc kệ giày, chân trần tiếp tục đuổi theo.Có mảnh cỏ sắc bén cắt chân cô, dưới chân ẩn ẩn đau.Mai Lật chịu đựng tai và chân cùng đau, càng chạy càng nhanh, rốt cuộc đuổi kịp quái vật đầm lầy tựa hồ lại cao hơn kia, ném xuống cái đèn trong tay, nhào lên dùng đôi tay gắt gao túm chặt tay hắn.Sức lực của cô quá nhỏ so với quái vật đầm lầy, lúc hắn không ôn thuần, không phối hợp, đương nhiên cô không kéo động được hắn.Hiện giờ hắn giống một người khổng lồ không thể bị lay động, cô ôm lấy cánh tay hắn, không chỉ không thể ngăn cản hẳn, ngược lại bị hắn mang theo đi về phía trước."Đáng yêu, dừng lại! Dừng lại!” Mai Lật lớn tiếng kêu.Dựa vào quá gần, tiếng khóc đầy lực sát thương còn lớn hơn nữa, cô thậm chí cảm giác tai mình giống như chảy máu, nghe cái gì cũng mơ mơ hồ hồ, cho dù là chính miệng cô hô lên, nghe vào tai cũng vỡ thành mảnh nhỏ.Bị kéo về phía trước, giọng nói kêu đến phát đau cũng vẫng không ngừng gọi hắn, không biết qua bao lâu, Mai Lật bỗng nhiên cảm giác trên người truyền đến chấn động dừng lại, tiếng khóc cũng bỗng nhiên dừng lại, bên tại chợt an tĩnh lại tạo thành ù tai.Quái vật đầm lầy dừng tại chỗ, chậm rãi cúi đầu nhìn cô, tựa hồ là thanh tỉnh một chút.Mai Lật ngẩng lên, thấy trên mặt quái vật đầm lầy giống như điêu khắc không hề có cảm xúc lại có hai hàng nước mắt dị thường rõ ràng, miệng lúc trước phát ra tiếng khóc thê lương còn đang mở ra, chậm rãi ngậm lại dưới cái nhìn chăm chú của cô."Lộp độp --" hốc mắt quái vật đầm lầy không ngừng tràn ra giọt nước trong suốt rơi lên mặt cô.Đem cảm xúc u buồn và bị thương cũng truyền lại cho cô." Anh làm sao vậy? Sao lại khóc thành dạng này?” Mai Lật kéo hai miếng vải bịt tai ra, duỗi dài cánh tay với hắn.Quái vật đầm lấy liền cúi đầu, hai cánh tay thật dài giao nhau ở phía sau cô, vòng lấy cô, cơ hồ bao vây cô ở dưới bóng mình.Mai Lật phía sau lưng để ở trên cánh tay hắn, ở trong không gian nhỏ hẹp không thể lui ra phía sau, chỉ cảm thấy nước mắt quái vật đầm lầy càng rơi càng nhanh, như là mưa to đổ ập xuống rớt trên mặt, trên người cô.Nước mắt của hắn không giống nước mắt nhân loại, có một hương vị cỏ xanh ngâm nước mưa, Mai Lật liền cảm thấy hiện tại mình đang ngồi ở trong bụi cỏ thì gặp mưa."....!Tôi sắp bị nước mắt của anh làm chết đuối.”"A, anh trước đừng khóc a......!Tóc tôi đều ướt, quần áo cũng ướt......""Phốc –– khụ khụ ––" sặc nước.Đôi tay Mai Lật sờ soạng gương mặt quái vật đầm lầy, che lại hai cái "vòi nước” trên mặt hắn.Nước mưa trong suốt lại từ khe hở ngón tay cô tràn ra.Tuy rằng Mai Lật cũng rất muốn chờ hắn bình phục cảm xúc một chút rồi lại tính toán tiếp.
Có vấn đề gì mọi người chậm rãi giao lưu hiểu biết rõ ràng, nhưng mà tình huống hiện tại là bên cạnh hai người đây có một khối đầm lầy mới đang hình thành, cẳng chân cô từ đầu gối trở xuống đã sắp hoàn toàn rơi vào bùn.Quái vật đầm lầy còn đang "Trời mưa”, chờ hắn khôi phục lại, khả năng cô đã bị đầm lầy hắn chế tạo ra chôn luôn rồi.Đây quả thực là thảm kịch đi?Cô chỉ có thể túm lấy quái vật đầm lầy vẫn không nhúc nhích, nỗ lực rút chân mình từ bùn ra, đạp lên cánh tay hắn.Mạnh mẽ nâng cao vị trí của mình rồi, Mai Lật nâng tay áo lên lau một lúc ở trên mặt quái vật đầm lầy.“Đừng khóc nữa, Đáng yêu, lại khóc thì bạn gái anh cũng không còn.""Đầm lầy thu lại một chút, nước mắt cũng thu lại một chút.”"Anh chịu ủy khuất gì?”"Bị khi dễ? Ai dám khi dễ anh nha?”Cũng không biết hắn nghe hiểu những câu dong dài đó không, nhưng hắn tốt xấu đã có phản ứng khác -- một phen bể Mai Lật lên, đi về phía trước.Mai Lật ngồi ở trên cánh tay hắn, vẫn nhịn không được nhìn mặt hắn, nước mắt hắn không nhiều như vừa rồi, nhưng vẫn róc rách chảy xuống thành hàng.
Cô hoài nghi trên mặt hắn có hai vệt nước mắt chính là bị nước mắt cọ rửa nhiều mà hình thành.Nếu về sau không tiêu được, chẳng phải là biến thành giống như liệp báo tự mang nước mắt?Thậm chí nhịn không được với tay đến trên cằm hắn hứng nước mắt rửa sạch cái tay.Quái vật đầm lầy ôm cô đi một đường, tay áo Mai Lật đều bởi vì lau nước mắt cho hắn mà hút no nước rồi." Anh muốn mang tôi đi đâu?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...