Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!
– Hả? Anh nói cái gì? Anh nói lại xem?
Tiếng của ông Tấn dưới nhà hét lên thật to khiến hai mẹ con giật cả mình.
– Chuyện gì vậy ông?
Khi mẹ và thằng Tuấn bước xuống nhà thì ba nó đã ngồi phệch xuống ghế, mắt ông trắng dã, trừng trừng nhìn về trước cầm cái điện thoại bất động như trời trồng. Sau vài giây định thần ông lao vào cái điện thoại bàn bấm như điên, miệng ông cứ lẩm bẩm:
– Bắt máy! Mày làm ơn bắt máy cho tao…- Ông! Có chuyện gì vậy?
Ông Tấn không thèm để ý đến lời vợ nói nữa, ông cứ cố gắng gọi cho ai đó trong bất lực thì phải. Bà Tấn quỳ sát bên ông lay cánh tay ông:
– Ông Tấn! Ông bình tĩnh lại xem, nói cho tôi nghe đi có chuyện gì?
Ngoài nhà có tiếng người bước vào, cả ba mẹ con há hốc khi các vị khách bước vào nhà hôm đó mặc đồng phục… công an.
– Dạ cho chúng tôi hỏi có ông Lê Hoàng Tấn ở đây không ạh?
Cả nhà họ run rẫy nhìn nhau:
– Dạ có chuyện gì không anh?- Chúng tôi vừa được tin báo từ phía các ngân hàng và nhà đầu tư về việc bỏ trốn của ông Ngô Thành Phương, vì vậy chúng tôi xin mời ông Tấn về hỗ trợ chúng tôi trong công tác điều tra thôi ạh, gia đình mình đừng quá lo lắng ạh! Dạ xin mời ông!
Bà Tấn quay qua nhìn chồng:
– Chuyện này là sao nữa hả ông?
Ông Tấn im lặng lầm lũi bước theo đám người nọ. Bà Tấn ôm lấy thằng Tuấn và bật khóc:
– Không có gì đâu mẹ, chỉ là người ta mời ba lên hỗ trợ điều tra thôi mà! Ba mình đâu có làm phạm pháp đâu mà mẹ lo!…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...