Nhóc Con, Anh Ghét Thấy Em Lạnh Lùng

Trước tiên, nấm vô cùng xin lỗi vì đã để mọi người chờ lâu... Hix ..... Mọi người đừng trách nấm ác, cái này là do nấm bận học, lúc rảnh thì lại đến phiên văn nghệ lên thay.... Có trách thì mang gậy đến trường nấm nha, nấm vô can..... Thôi, lải nhải đủ rùi, mời mọi người đọc tiếp truyện còn ủng hộ cho nấm! ^_^
- Linh.... Linh... Linh.... Linh hả...?
Quay mặt lại, Linh thấy 1 dáng người cao to, khuôn mặt anh tú trông ngơ ngác ngờ ngệch như người nguyên thủy trông thấy máy bay..... Đứng dậy, đưa tay ra, Linh nhẹ nhàng cất giọng:
- Xin chào. Tôi là Hàn Băng Linh, giám đốc công ty Thiên Nhân. Mời anh ngồi....- Nói rồi cười nhẹ 1 cái, Linh đi sang chiếc ghế đối diện ngồi xuống, để mặc cho anh Phong của chúng ta đanh ngơ ngác ko hiểu cái khỉ gì đang diễn ra.....
- Lũ khỉ.... Chúng mày biết bao nhiêu giờ rồi ko mà ko thèm đến hả.... Đã thế mai bố mày cho thăng thiên luôn nha con..... - Nguyên vừa nhìn vào đồng hồ, miệng vừa chửi rủa 1 số đứa nào đó.....
- Anh Nguyên.............. Em ĐÓI!- Tuyết Anh thở dài vì đã 15 phút chưa được ăn..... ( Chị Tuyết Anh ăn ít vậy thảo nào người thon thả thế... )
- Đói thì tự lấy mà ăn... Bao nhiêu tuổi rồi..... -Nói với giọng hầm hực bực mình, Nguyên đã làm tan nát trái tim ai kia....
Gục đầu xuống bàn, Tuyết Anh buồn, buồn lắm, buồn vì Nguyên quan tâm đến lũ nặng gần 100 kg mà ko quan tâm đến cái dạ dày nhỏ bé mấy trăm gram của cô, phần vì đói...... ( Nhưng chủ yếu là đói ...... )
- Ê Nguyên tôi cũng đói rồi, ăn gì trước đi... Kệ xác 2 đứa điên kia.... Chúng nó làm gì mà lâu đến nỗi tôi sạc điện thoại 3 lần rồi mà vẫn chưa vác mặt tới....- Thiên vừa nói vừa 2 tay hai cái đùi gà..... ( Cẩn thận mắc nghẹn chết nha anh Thiên.... )
- Ông.... Ông... Ông.... - Nguyên nói mà mi mặt cứ giật giật....
-Sao... Sao... Em lại ở đây.....- Câu hỏi rất chi là ngu của anh Lâm...
- Công việc....
Lấy lại bình tĩnh, Lâm ngồi xuống ghế:
- Đúng là 1 người con gái hoàn hảo. Vừa xinh vừa giỏi..... Ko hiểu sao em vẫn chưa có bạn trai nhỉ....- Tán tỉnh nhau hả anh Lâm...
- Hoàn hảo mà vẫn có người vứt bỏ.....- Linh vừa nói vừa cười cay đắng....
- Hả? Là sao?- Mặt Lâm ngơ ngác tập hai như người nguyên thủy nhìn thấy ô tô....
- Ko có gì... Bây giờ chúng ta vào công việc chứ....
- Hả.... À.... Ừ...... - Thật ko đáng mặt nữ.... nhầm nam nhi mà.... Chán anh Lâm quá.....

- Anh đã biết những gì về Hà Nhân rồi?- Linh vừa giở cuốn tài liệu vừa nói...
- Biết.... Biết chút xíu.....
- Chút xíu là bao nhiêu.....
- Là là 1 xíu..... - Bó tay........
- Muộn rồi..... Muộn rồi.... Má ơi con muộn rồi....- My vừa chạy vừa kêu như người nguyên thủy bị xe đạp đuổi..... ( Xin lỗi mọi người, nấm vừa xen phim về người nguyên thủy nên hơi nhiễm.... )
Sự tình như sau......
Hóa ra Linh đưa My đến nhầm nhà hàng... Hết....
Quay về hiện thực phũ phàng....
-Ê con lợn đi nhờ xe ko?
'' Tiếng ai thế nhỉ? Nghe quen lắm... Hình như ngày nào mình cũng nghe là đằng khác ấy'' ...... Quay mặt ra, Á Á Á Á Á , làm chị My hết hồn, anh hùng cứu Mỹ nhân đây rồi....
- Khải? Tôi tưởng ông đến rồi cơ mà....
- Thì tôi mệt quá... Về ngủ quên nên bây giờ mới dậy..... Hề hề....- Khải nói rồi nở nụ cười làm say lòng bao nhiêu cô gái... - Thế bà có lên xe ko thì bảo?
- Ko, Tôi thà đi bộ còn hơn- Vừa nói My vừa tăng tốc thật nhanh...
- Bà có chắc ko?
- Chắc!
- Vậy bai bai! Tôi đi trước!-Nói rồi Khải tăng tốc để lại 1 đống khói bụi cùng My đang ho khù khụ...
- Ê! Con khỉ! Đứng lại cho tôi! Đứng lại!- My vừa đứng đằng sau vừa hét như.... thôi ko so sánh nữa.....
- Đó là tất cả những ý kiến của tôi... Anh nghĩ thế nào?- Sau 1 bài tường trình dài dằng dặc mà nấm cắt bỏ còn 14 dòng, Linh hỏi Lâm còn đang ngẩn ngơ...
- Hả.... À... Ừ - Chán anh Lâm quá....
Nhìn Lâm bằng ánh mắt khó hiểu, Linh cố che dấu nụ cười tủm tỉm trên môi....
- Hello everybody!- Khải cười thân thiện nhưng cậu đâu biết rằng trong đó là 1 bầu ko khí u ám đang chờ đón cậu...
- Thằng khỉ! Mày biết anh chờ mày bao lâu ko?- Nguyên vừa chạy ra cầm tay Khải như người vợ thấy chồng về....
- Hì hì ... Em ngủ quên ấy mà.....
- Chào mọi người em đén muộn!- My vừa nói vừa thở như bị ma đuổi...
- Chào My... Anh có quà tặng cho em vs Khải đây... - Nguyên vừa nói vừa cười nham hiểm....
- Quà gì ạ? - Khải và My đồng thanh..
- Lát về nhà anh cọ toilet hộ anh nha 2 đứa!
- Dạ???
... Khổ thân 2 anh chị... Chiều thì quét sân, tối thì cọ toilet....
.....1 ngày sau...
Tại trường Shine......
Ở cantin...

- Sao trông anh như vừa đi bộ từ đây đến Cà Mau về thế?- Vy hỏi thăm anh trai số nhọ....
- Hôm qua thằng Nguyên hổ báo thế nào mà anh chỉ đến muộn có 20 phút mà nó bắt anh cọ toilet.... Đau hết lưng rồi.....- Khải than thở....
- Ông tưởng mình ông phải cọ chắc..... Tôi gẫy lưng rồi.... Hic.....- My Than phiền...
- Ai bảo bà ko lên xe tôi mà ngồi....
- Tôi lên thì cả 2 cùng đến muộn có khác gì đâu.....
- Nhưng ít ra ko phải chạy....
- Tôi thà chạy còn hơn lên xe của ông đi......
- Mà anh Khải ơi... Hôm qua anh về muộn bố mẹ bực lắm đó... - Vy nhắc nhở...
- Anh biết rồi.... Hiccc.... Sao số tôi nhọ thế này....- Khải than thở tập 2....
- Ở ác thì gặp ác thôi.......- My thanh thản nói.....
- Cái gì......
- Mà sao hôm qua sao Vy ko đi thế?- My quay sang hỏi Vy để lánh nạn.....
- À là vì ......
- Con nhỏ kia, mày định làm gì anh Hoàng của tao hả?- Tiếng hét to kinh hoàng khiến cả lũ phải quay lại....
Trong góc tối của phía bên kia cantin là 1 nhóm khoảng mấy chục người....Hả kia là Thiên Anh mà.... Còn cô gái đang túm tóc Thiên Anh là ai kia..... Lại còn cả lũ cầm gậy đứng xung quanh kia nữa.... Là sao....
- Lê Bạch Tường! Em làm gì vậy? Mau thả Thiên Anh ra đi!- Anh chàng nào đó đang vừa chạy đến vừa nói, đó là Y Thái Hoàng, người gây ra vụ cãi lộn này....
- Sao anh lại bênh con nhỏ này, hay anh bỏ em để anh đến với nó hả?- Tường bỏ tóc Thiên Anh, ra vẻ đáng thương mắt đẫm nước....
- Đâu có, sao em cứ nghĩ vậy nhỉ? Anh vs Thiên Anh chỉ là bạn thôi mà.....
- Đâu có ư.... Hôm trước anh chẳng nắm tay nó đi dạo quanh phố còn gì....
- Thôi nào, anh vs em ra kia nói chuyện....- Nói rồi Hoàng nắm tay cô nàng lắm chuyện ra ngoài.....
- Thiên Anh! Thiên Anh! Cậu có sao ko?- My chạy đến ôm lấy Thiên Anh, Người bê bết máu....- Sao lại ra nông nỗi thế này chứ... ( Bị nó cầm gậy đánh thế ko chết là may rồi...)
- Gọi cấp cứu đi!

Bíp bo bíp bo.... Tiếng xe cấp cứu vang lên thật não nề.....
Phòng cấp cứu....
- Xin lỗi, ai là người nhà của nạn nhân....- 1 vị bác sĩ bước ra...
- Dạ là tôi...- Thiên trả lời....
- Nạn nhân bị mất quá nhiều máu.... Mời anh vào lấy máu....
- Vâng ạ... - Thiên lê bước trên nền gạch trắng lạnh lẽo....
Sau 10 phút, Thiên bước ra vs vẻ mặt thẫn thờ.....
- Sao vậy Thiên, có đủ máu ko?- Nguyên lo lắng hỏi han...
- Nhóm máu ko đúng.... - Thiên vẻ mặt thẫn thờ nói.....
- Hả?- Cả lũ đồng thanh trừ Linh....
- Bỏ qua vấn đề này đi, bây giờ mọi người vào thử máu đi!- Khải nói rồi vào phòng thử máu.....
Từng người vào thử máu, đến Linh thì máu trùng hợp......
- Linh uống sữa đi, hiến gần 300 cc máu rồi....- Lâm lo lắng.....
- Linh này..... Cảm ơn em nhé...- Thiên nói...
Ngước lên, nhìn vào Thiên , Linh chỉ biết gật đầu....
Chuyện gì đang xảy ra vậy......
Bye bye mọi người.... Nấm lên mặt trời chơi đây.... Hôm nào có đủ kinh phí xuống trái đất nấm lại xuống viết tiếp nha! Bái bai! Chúc Nấm thượng lộ bình an! ( Nấm chúc hộ mọi người ấy mừ.... )


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui