Nhóc Con, Anh Ghét Thấy Em Lạnh Lùng

Tại trường Shine…
Cả lớp đang mơ màng trong giấc ngủ với lời ru ngọt ngào của bài lịch sử….
Không khí im lặng, chẳng có tiếng gì ngoài tiếng giảng bài của “Bà chằn lửa”….( Ko khí kỉu này thì ai mà thức cho được…..)
-Ê Khải, cho tôi mượn vở Sử với….- My cố giảm volum hết cỡ vì nếu cô nàng chỉ cần gây tiếng ồn cho dù là nhỏ nhất cũng sẽ bị bà chằn lửa cho vào nồi nước sôi luôn và ngay…..
- Hử? - Khải quay sang My...
- Mình ngủ nãy giờ nên chưa chép bài. Hì hì, bạn Khải tốt bụng cho mình mượn quyển vở với…- Vừa nói vừa cười rạng rỡ hết cỡ, luồng suy nghĩ ngược chiều đang đá nhau trong đầu My:” Trời ơi, ai cho mày cười hả My… Mất mặt…. Đáng nhẽ ra mày phải xông lên cướp vở thằng khỉ đó chứ…. Nhưng mà thế lại bị cho vào luộc ngay… Mà làm cách này lại bị thằng Khải trêu cho coi…. Aishhhh…. Thôi kệ đi, làm thì cũng đã làm rồi, kệ xác nó, chị My ta cứ ung dung mà sống tiếp….” ( Ko biết nói gì hơn…)
- Bà vừa nói gì cơ?- Khải tỏ mặt ngây thơ hết mức hỏi lại My..
“ Hạ hỏa, hạ hỏa đi My ơi, bình tĩnh….”…..- Tôi nói ông cho tôi mượn vở Sử! Tôi ngủ nên chưa chép bài!- Nói rồi My đưa ánh mắt hình viên đạn đến chỗ Khải….
- Trời ơi, mượn vở người khác mà ăn nói như thế à… Nghĩ gì tôi cho mượn….
- Đi, cho tôi mượn đi mà Khải, tôi xin lỗi mà…- My cố tỏ vẻ đáng thương hết cỡ…
- Bà có lỗi đâu mà xin…
- Thế ông cho đưa vở cho tôi mượn ko….- Ánh mắt hình lưỡi kiếm nhìn chằm chằm vào Khải…..
- Bà làm vợ tôi đi tôi cho mượn...- Khải nói nửa thật nửa đùa...
- Ông nói gì đấy? - Làm mặt ngố hết cỡ, My hỏi Khải...
- Thôi đi, đừng tưởng bở! Người vừa xấu, chân vừa ngắn, lại đanh đá như bà thì ai lấy được nhỉ? Haizzzzzzz...... Ko khéo sau này bà ế như chơi ấy nhỉ.. Hề hề... - Khải cười nham hiểm...
- Ông nói gì..... - My vừa nói vừa vo bàn tay ở dưới thành hình nắm đấm....
- Asiiiiiiiiiiii ..... Đau .......Bà định giết người à? Chời ời, con gái gì mà như con trai ấy……Bộ giới tính thứ 3 à………….Ui da...... - Khải kêu lên đau đớn vì bị My giãm chân…..( Giờ ko biết ai giới tính thứ 3 đây….)
- Kêu khẽ thôi kẻo cả hai vào nồi vạc bây giờ….- My nhắc nhỏ…
- Ai bảo bà giãm chân tôi…..
- Có lửa mới có khói…. Ai trêu tôi trước…

- Thế ai biểu bà dọa tôi….
- Ai bảo ông ko cho tôi mượn vở…
- Tại bà ko chú ý chép bài đấy chứ……
- Ông cũng đâu có chú ý đâu...
- Tôi chép xong rồi đó....
- Vậy cho tôi mượn đi...
- Bà giãm chân tôi còn gì....
- Tôi xin lỗi mà! Cho tôi mượn đi...
- Chẳng nhẽ bà giết người xong bà cũng xin lỗi là xong à....
- Thì ông đã chết đâu....
- Tội của bà đây này: Thứ 1: Nặng lời làm cho trái tim mỏng manh 300 gram của tôi đau... Thứ 2: Làm bẩn đôi giày mới của tôi.. Thứ 3: Làm gãy móng chân của tôi.... Đủ để vào tù rồi đấy.....- Khải bức xúc...
- Ông đùa người hả? Trời ơi, Nghĩ gì mà tôi tin, nghĩ chị ngu hả em, mơ nha nhóc!
- Ôi đau tim quá mẹ ơi, cứu con..... - Khải giả bộ, gục đầu xuống bàn, rên rỉ...
- Thôi, tôi xin lỗi, cho tôi mượn đi..... - Dù đã rất bực nhưng My cũng phải hạ giọng để xử lí cái tên lắm chuyện này...... ( Chị My cao thượng quá má ơi... )
- Thôi đi, ai bảo bà phạm tội với tôi.... - Lấy lại vẻ bình thường sau 5 giây chỉ bởi câu nói của My...... ( Anh Khải thấp thượng quá ba ơi.... )
- Đấy mà, ông chỉ trả vờ thôi, cho tôi mượn đi mà... - My năn nỉ
- Tôi ko cho mượn đấy, bà làm gì được tôi..... - Khải thách thức... ( Cứ kiểu này thiên niên kỉ tiếp sau chị My cũng chẳng mượn được vở mất thôi..... )
( Hiện nay phong trào cãi nhau là đỗ lỗi cho nhau các bạn ạ, anh Khải với chị My đang theo phong trào ấy mà….)
Nghe thấy tiếng động lạ, " Bà chằn lửa" đưa đôi mắt hình viên đạn về phía góc lớp, nơi 1 cuộc chiến tranh đang xảy ra quyết liệt...
- Trương Hạ My, Dương Tuấn Khải, lát nữa các em gặp tôi ở văn phòng!- Thôi xong rồi, thảo nào 2 anh chị Khải vs My sẽ mất cả buổi chiều cho coi....
- Dạ, là do bạn Khải mà cô!- My thanh minh
- Cái gì mà do tôi, tại bà đó chứ!- Lại tiếp tục cãi nhau.....
- Các em giữ trật tự! Lát tôi sẽ xử lý chuyện này sau! Cả lớp học bài tiếp!- " Bà trằn lửa" như thét ra lửa, làm bao nhiêu giấc mơ đẹp bị phá giấc... Chắc ko chỉ bị " Bà chằn lửa" hành hạ mà cặp đôi này sẽ bị cả lớp cho thăng thiên luôn mất....
- Này, ông quét cẩn thận vào đi, vào hết người tôi rồi!- Giật cả mình, chị My đáng ghét...
- Bà cũng quét hết vào tôi rồi đấy! Trời ơi, đáng nhẽ ra giờ này đang được ở nhà chơi game.... Vậy mà lại trở thành lao công bất tắc dĩ..... Haizzzz...
- Tại ông còn gì! Ông ko cho tôi mượn vở!
- Bà giãm vào chân tôi còn gì!
- Tại ông ko cho tôi mượn vở mà!
- Mà quên! Bà đang là osin của tôi mà! Ai cho cãi hả! Trừ lương bây giờ!
- Tôi bỏ việc! Ko làm nữa!
- Ai cho bà bỏ! Tôi vẫn giữ hợp đồng đấy nhá!
- Ông....
- Sao vậy bạn My...

- Đồ con khỉ mặt già.....
- Con khỉ này ít ra còn lắm người theo đuổi hơn con quỷ cái nào đó đấy nha....
- Ông nói ai là quỷ cái hả.....
-Tôi có nói ai đâu, tại ai đó tự nhận mà....
- Ông.... - Vừa nói My vừa vác chổi lên định đánh Khải thì....
- Hai cô cậu kia, có làm việc ko đi hả?- " Ông trằn lửa", bảo vệ của trường đã ngăn chặn cuộc cãi nhau để nó ko phá kỉ lục thế giới...
Đôi bạn trẻ lại tiếp tục lao đầu vào quét tiếp đống lá bự tướng, nếu ko muốn lao công của trường nghỉ thêm mấy tuần nữa....
5 phút sau....
Không chịu được im lặng, rình lúc ông bảo vệ đi mất, My mở lời:
- Thế tối nay tiệc của anh Nguyên thì sao?
- Ừ nhỉ... Chết con rồi má ơi... Ko đến anh ấy giết chết mất...- Khải than thở....
- Làm thế nào bây giờ....
- Thì quét nhanh lên chứ còn gì.....
Im lặng.... im lặng.... im lặng...... Tẻ quá..... -_-
Sự im lặng ko chỉ bao quanh đôi bạn trẻ này, mà còn ở đâu đó...
Tại ngôi biệt màu trắng xinh đẹp....
Trong căn phòng màu trắng lạnh buốt....
Trên chiếc giường màu trắng băng giá....
Là 1 cô gái mặc chiếc váy màu trắng tinh khôi....
Đang nhìn chằm chằm vào chiếc laptop trắng....
( Lạnh buốt người với màu trắng.... )
Nheo nheo con mắt, Linh nhìn vào dòng chữ:
" Công ty Hà Nhân
Chủ tịch : Hà Anh Chí, 45 tuổi

Con trai : Hà Anh Phong, 15 tuổi, là con của chủ tịch và vợ cả Phi Hải Thanh
Con gái : Hà Anh Thy, con gái của chủ tịch và vợ hai Nguyễn Khả Châu
........ "
Đưa con mắt sang tấm hình bên cạnh, Linh nghĩ thầm : " Phong hả, hay rồi đây....."
Tắt máy tính, Vươn vai đi đến tủ quần áo, Linh lấy ra 1 chiếc váy đen rồi đi vào nhà vệ sinh.....
Tại Biệt thự nhà họ Phạm....
Nhìn đồng hồ cũng đã 7 giờ, Lâm nằm bật dậy, tắt điện thoại rồi đi chuẩn bị cho buổi hẹn.....
Tại nhà hàng Black Demon...
- Haizz... Sao lũ này lâu thế nhỉ, đã đến giờ hẹn rồi mà...- Nguyên than thở...
- Lâm ko đến đc đâu, nó đi gặp giám đốc công ty bố tôi rồi, ông hủy suất nó đi....- Vừa gián mắt vào điện thoại, Thiên vừa nói...
- Hả? Ko có Lâm chán lắm...- Tuyết Anh than thở tập 2..
- Này, em yêu nó à... - Biết ngay thảo nào Nguyên cũng ghen mừ.... Hê hê....
- Anh ghen à....- Tuyết Anh hỏi nửa đùa nửa thật...
- Em thấy ai nghe người yêu nói thích người khác mà ko ghen chưa... Hỏi lạ... - Nguyên khó chịu....
- Em có nói là em thích Lâm đâu...... - Tuyết Anh..
Lại chiến tranh rồi các bạn ơi, đi lánh nạn thôi....
Tại quán White Rose.....
Linh bước vào với chiếc váy đen thanh lịch trước con mắt thèm thuồng của bao chàng trai. Ngồi vào chiếc bàn duy nhất còn trống, rút điện thoại ra định gọi cho chủ tịch, 1 giọng nói quen thuộc cất lên:
- Linh..... Linh.... Linh hả.. ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui