-Hey các tình êu!-Nguyên chạy đến, phá tan sự u ám đang ngự trị
-Gì thế anh Nguyên?- My
-Ngày mai là tròn 100 ngày anh mua áo mới. Tối mai anh mời cả nhóm đi ăn ha? Chịu ko?
Hảaaaaaaaaa? 100 ngày mua cái áo mới mà cũng khao sao?!? Đúng là đại gia có khác.....
-Áo nào? Sao em ko biết?- Tuyết Anh
-Chẳng nhẽ anh mua 1 cái áo mới cũng phải báo cáo cho em sao?- Nguyên
- Nhỡ cô nào tặng áo cho anh...- Tuyết Anh
- Tuyết Anh lại ghen kìa- Thiên
- Có gì mà ghen-Tuyết Anh
-Haizzz... Yêu em khổ quá cơ nhóc ạ- Nguyên nói, bẹo má Tuyết Anh
- Khổ thì anh chia tay đi!-Tuyết Anh bực dọc
-Em nói đó nha!-Nguyên nói nửa thật nửa đùa....
-Anh.... định chia tay thật à...-Tuyết Anh
- Em muốn thì anh chiều chứ sao?-Nguyên cười nham hiểm
-Được, chia tay thì chia tay-Tuyết Anh
Trước không khí nặng nề này, không ai dám mở lời dù chỉ một câu....( Rất vô cùng cực kỳ căng thẳng....)
- Thôi Tuyết Anh ơi! Cho anh xin lỗi! Anh sai rồi! Tha lỗi cho anh nha!- Cuối cùng người làm lành chỉ có thể là Nguyên
-Không! Ai bảo anh đùa em!-Tuyết Anh
- Anh xin lỗi mà!-Nguyên
- Đây chính thức là lần thứ 1000 hai ông bà xin lỗi nhau từ lúc yêu nhau đến giờ rồi- Thiên( Tính hay quá anh Thiên ơi...)
- Đấy, anh thấy chưa?- Tuyết Anh
- Ê Thiên, chú định phá vỡ gia đình nhà anh à?- Nguyên
- Đâu, em chỉ nói sự thật chưa bộ!- Thiên, ngây thơ, vô (số) tội
- Anh nhớ đây mới là lần thứ 999 mà!- Nguyên
- Làm tròn cho số nó ẹp!- Thiên
- Tóm lại là anh vẫn muốn chia tay chứ gì?- Tuyết Anh
- À ko ko, bấy bề cho anh xin lỗi, nha, nha...
- Ko
- Tha cho anh đi mà!
- Ko
- Đi mà....
... Nó thành 1 vòng luẩn quẩn như trên ấy mấy bạn ạ... Kiểu này chia tay sớm.... Haizzzz....
-Thôi xin 2 ông bà! Tối ăn ở đâu?- Khải
- Quán cũ- Nguyên
-Là quán nào?- My
- Quán BlackDemon! Chắc osin ko biết đâu! Khải
- Xí! Chỗ nào tôi chẳng biết! Bọn em sẽ đến! Chào các anh chị nha!- My vừa nói vừa lôi Linh xềnh xệch vào nhà xe để tránh cái ko khí u ám này....
Đằng sau, ai đó đang theo dõi cái bóng nhỏ bé bị kéo đi, khẽ nhếch môi....Cô gái đứng cạnh không khỏi bực mình, thầm nghĩ"Hết Thiên Di lại Hàn Linh, rồi, ai thì ai, nhưng dám cướp Phong vs anh Thiên ra khỏi tay Thiên Anh này là ko xong đâu.... Cứ chờ đấy, Hàn Băng Linh.... Cô sẽ biết tay tôi....." Thiên Anh tay nắm chặt, nghiến răng kèn kẹt.... My thấy có gì đó u ám, quay lại phía sau thì thấy Thiên Anh đang lườm mình và Linh, muốn cho cô nàng sang Châu Phi sống vs người da đen lắm rồi, nhưng vì anh Thiên, bình tĩnh, bình tĩnh nào Hạ My.....
Tại nhà xe.....
-Linh này!- My mở lời
Linh gật đầu, ý bảo My nói tiếp
- Hay tớ sang nhà cậu sống nhé? Cậu sống một mình ăn uống ko đầy đủ, tớ ko yên tâm.... Tớ sang bên đấy, tớ sẽ nấu ăn cho cậu mỗi bữa nha! Chịu không?
Linh nghe bạn nói, ko cần suy nghĩ mà gật đầu ngay... Ai bảo My nhõng nhẽo xin xỏ làm gì cơ... Vừa có người ở chung nhà vừa vui vừa có đồ ăn, Hehe.....
- Vậy cậu đưa tớ về nhà tớ lấy đồ di cư luôn đi!- My hào hứng
Linh gật đầu rồi nổ máy. Chiếc xe mui trần màu bạch kim khuất dần sau lớp bụi mỏng....
-Con chào bố! Em chào anh Quân!- Xách túi đổ lỉnh kỉnh ra khỏi nhà, My ko quên từ biệt người thân trước khi đi
-Đi thôi Linh!- Chỉnh lại mái tóc rối, My nói.
Nổ máy, chiếc xe phóng thẳng đến ngôi biệt thự toàn màu trắng...
Ngả người trên ghế sofa, Linh mệt mỏi nhắm mắt...
- Cậu cứ lên phòng nghỉ trước đi, tớ nấu cơm xong 2 đứa mình cùng ăn ha!- My nói, cười tít mắt để lộ chiếc răng khểnh xinh dã man....
Linh thì cứ bị tin người, yên tâm lên phòng cho My xử lí đống đồ ăn vừa mua ở siêu thị gần đó....
Linh đi khuất, trên mặt My hiển thị 1 từ: Đơ..... Cô nàng cũng giống như Linh, vụng về, cả đời chưa cầm con dao lần nào, nay lại phải 1 mình đối mặt với 1 đống thức ăn, thậm chí có 1 số loại cô còn chẳng biết tên nó là gì....( Bá đạo thế chị My ơi...)
Thôi, vì cái bụng, My quyết tâm ra trận, đấu vs chúng 1 trận nên trò....
-Cá ơi, xử lí em thế nào bây giờ?!!- Vừa tự hỏi mình vừa lấy con dao to nhất, đặt chú cá đáng thương lên thớt, chuẩn bị xử chảm... Phập! Không thương tiếc, My sử dụng hết vũ lực, chém 1 phát,máu bắn tứ tung, mùi thơm thoang thoảng của chú cá thâm nhập khắp căn biệt thự màu lạnh lẽo.... Thân chú cá tội nghiệp nằm chễm chệ trong thùng rác, còn đầu thì bắn lên chiếc laptop trắng muốt yêu quý của Linh trên bàn phòng khác.... Kiểu này thì toi rồi chị My ơi....
My vội vàng, cầm cái đầu cá chẳng hiểu đáng thương hay đáng ghét, lấy giấy lau vội chiếc latop, mong bớt đi phần nào cái mùi hương nồng nàn ấy....
Trên tầng,đang thiu thiu ngủ vs giai điệu nhẹ nhàng của bản ballad ấy, Linh chợt tỉnh giấc khi nghe tiếng chuông đt..
" CHỦ TỊCH", cái dòng chữ to chả bố hiện ra trên màn hình Iphone 6. Linh mệt nhọc nghe máy. Đưa đt thoại lên tai, âm thanh ấm áp rất đỗi quen thuộc văng vẳng bên tai Linh
- Chào giám đốc Linh! Dạo này cô khỏe chứ?- Đó là tiếng của Thiên Minh, chủ tịch cty Thiên Nhân, tức bố của Thiên
-Chào chủ tịch!- Linh nói( Vs ai thì ai nhưng công việc Linh ko nói là ko đc)-Tôi tưởng tôi đã hoàn thành báo cáo tháng 9 rồi mà, còn đơn xin nghỉ phép tôi đã nộp rồi, hiện tại tôi đang trong năm học...
-Ko ko! Cô đã nộp đầy đủ báo cáo, hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng có 1 chuyện cần nhờ đến cô....
-Chuyện gì vậy chủ tịch?
- Khu đất số 3, cô biết chứ...
-Vâng, chuyện này tôi có biết..
- Cô biết đối thủ đáng gờm nhất của chúng ta trong đợt đấu giá này là ai ko?
-Hà Nhân, 1 trong số các công ty nổi tiếng nhất của họ Hà, hiện tại đang chiếm khá nhiều ưu thế về mặt lợi nhuận...
- Chính xác, nếu tối mai cô ko bận hãy đến công ty, chúng ta sẽ bàn kĩ hơn về công này...
-Tôi sẽ đến, hiện tại tôi đang giữ hồ sơ của công ty này, nhưng vấn đề là....
- Hà Nhân đang giữ 10% cổ phiếu của công ty ta đúng ko? Tôi cũng khá băn khoăn về vấn đề này... Tối mai cô cứ đến, chúng ta sẽ đưa phương án giải quyết..
- Vâng, chào chủ tịch..
- Chào cô..
Cúp máy, Linh lại đắm mình vào bài hát... Sở dĩ cô tham gia vào giới kinh doanh bất động sản rắc rối thế là để khi tìm thấy người mẹ đã bỏ rơi mình 10 năm về trước, cô phải cho bà thấy cô, không còn là cô nhóc mít ướt, lúc nào cũng nhõng nhẽo bám theo mẹ nữa, mà bây giờ, cô- Hàn Băng Linh đang rất thành đại, sống rất tốt... Nhớ lại 10 năm trc, mẹ cô đã để cô lại một mình trc cổng cô nhi viện dưới trời mưa lạnh giá, chỉ vì tiền... Cô hận bà, cô hận bà lắm... Nhắm mắt, cô chìm vào giấc ngủ....
Dưới kia, sau khi đập ko thành công 19 quả trứng, làm hỏng 9 con dao, gẫy đôi chiếc thớt, cháy 3 cái chảo,My đang ung dung ngồi thưởng thức phim hoạt hình( Lớn đầu rồi mà còn xem hoạt hình à chị My...) mà không nhận ra trong bếp đang xảy ra một tai nạn kinh khủng....Bỗng ngửi thấy mùi gì là lạ, My vội chạy vào bếp... Thôi xong rồi....
Lại 1 lần nữa, Linh lại bị đánh thức... Ko phải tiếng chuông đt, mà là tiếng hét thất thanh của My;
- Cháy! Cháy! Cháy rồi mọi người ơi!!! Cứu!! Cháy!! Cháy đen rồi!!
Vội bật dậy, Linh chạy vội xuống nhà, nơi đang xảy ra 1 mớ hỗn độn...
Đập vào mắt Linh lúc này là khung cảnh tuyệt đẹp, có thể làm người ta ngất ngây....
Trong phòng bếp, chiếc chảo vs miếng thịt to đùng bằng 2 cái Iphone đang khét lèn lẹt, tỏa ra mùi hương thơm phức... Trong bồn rửa bh là cái thớt gẫy làm đôi, cả đống dao gẫy lưỡi,.... Cái mùi thơm thoang thoảng của cá sống và trứng sống còn đọng đến tận đáy mũi..... Ngoài kia, chiếc latop yêu quý của cô đang dính thứ nc gì đỏ đục, nhớt nhèm, hình như là.... máu cá..... Linh lườm mắt nhìn xung quanh thì thấy thủ phạm phá nhà cô vẫn còn đang chạy toán loạn, miệng không ngừng kêu cháy.....
P/s: Dạo này vì bận học nên Nấm sẽ không ra chương mới đều đặn, Nấm xin lỗi mọi người nhìu! Mong mọi người ủng hộ Nấm nhìu hơn, tiếp thêm động lực cho nấm vs! Arigatou!!^^
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...