Nhỏ Nhút Nhát và Cold Boy Cá Tính
Kun dầm mưa cho nhẹ lòng, tiếng mưa như hòa cùng với nỗi lòng ảm đạm của anh.. Anh thú thật chẳng yêu nó gì.. Nhưng lòng lại thấy đau khi nó bên người khác không phải anh.. Vì anh không làm cho nó vui giống người bên cạnh nó đc.. Anh sai rồi.. Sai hoàn toàn..!
Kun ngồi bệt xuống vỉa hè suy ngẫm mặc cho hạt mưa hất vào mặt anh khó chịu.. Phải chăng số anh là khổ như vậy hay chỉ là một trạm dừng ột hạnh phúc mới..!? Liệu anh sẽ sống như thế nào trong những ngày sắp tới? Anh có đc gặp nó.. Tất cả chỉ là suy tính..không có cái nào là sự chắc chắn và tin tưởng.. Kun ôm trán.. Những giọt nước mưa lẫn cùng thứ nước mặn chát lăn trên bờ môi anh, nhẹ nhàng thấm sâu vào nỗi đau.. Rát..
Anh giật mình trở về thực tại khi nghe thấy tiếng khóc khe khẽ trong ngõ.. Hình như là một cô gái đang gặp rắc rối gì ấy nhỉ?
-Cô có sao không!?- Anh che lấy đôi mắt để mưa không tạt vào cốt để nhìn thấy cô gái kia..
-Ah~… Anh là ai thế nhỉ?-Cô gái kia loay hoay dưới đất rồi nhìn anh khó hiểu
-Không quan trọng.. Cô ngã à?-Anh đến gần cô
-Ưm.. Không đau lắm nhưng tôi không đứng dậy đc..-Cô gái kia cười ngượng
-Tôi giúp cô đứng dậy nhé!-Anh cầm lấy đôi tay cô
-Ah~… thôi… cảm ơn anh..-Cô gái rụt tay sợ sệt..
-Không sao… Vả lại trời cũng đang mưa lớn.. không nhanh là cảm lạnh đó!-Anh nháy mắt nhìn cô rồi kéo nhanh cô dậy.. Cô gái chẳng kịp trở tay đứng dậy mất thăng bằng suýt ngã.. Anh vội đỡ lấy cô
-Cô.. không sao chứ!?
-Ah.. ưm.. Cám ơn…-Cô gái lí nhí đỏ mặt.. qua màn mưa Kun vẫn có thể nhận thấy cô gái này.. đỏ mặt rất đáng yêu.. Thân quen quá.. Giống nó quá..!
-Cô đi đc không?
-Ưm.. Tôi nghĩ là… Á…-Cô gái định bước nhưng lại khuỵu xuống..Một lần nữa Kun phải đỡ cô
-Thế này thì làm sao mà đi đc.. Cô chỉ nhà đi!-Kun giở giọng trách móc
-Ơh… Nhà tôi ở..
-----------------------------
Nó và hắn về nhà yên bình dù cả hai ướt như chuột lột..! Nằm vật ra giường nó khoan khoái trong chiếc váy ngủ mỏng tanh.. Lăn qua lăn lại làm chăn gối nhăn hết trơn nó hí hoáy nhắn tin cho Sica
“Mày rãnh không? Mai đi Công Viên Nước vs tao!”-Sica
“Đi!!! Đi liền!!!!!”-Nó [ Ham dzui dễ sợ ]
“Hehe.. Không đi mới lạ à nhou~… Tkoy đỗi ý rầu ko ày đi n~..”-Sica [ Thông cảm tại đang nhắn tin nên cho ngôn từ chat hơi nhìu M.ncho Trum thứ lỗi ]
“Tkoy mà… Van lạy mày đó.. Híc…híc…”-Nó
“Hehe… Đúng 7h ngày mai không có cái mặt cóc mặt vượn của mày tới trước cổng nhà tao thì bỏ gang chịu à nhou~…”-Sica
“Đến!! Sẽ đến đúng giờ mà :”>”-Nó
-----End cuộc nói chịn---- -Ê biến thái! Mai đi Công Viên Nước không?
-Nó xuống nhà nghênh mặt nói với hắn đang nghe nhạc dưới sofa..
-Ờ ờ..-Hắn chẳng thèm để ý.. Lại nghe nhạc tiếp.. Chẳng thèm để ý không có nghĩa là không nghe nó nói đók nha
-Nhã ah~ mai đi Công Viên Nước không?-Hắn nói vọng vào trong nhà.. cũng chẳng thèm để ý bên trong phòng tắm Nhã đang í ới hét “Có” đến nỗi khàn cả họng..
Nhã nhắn tin rủ Kiệt.. Anh cũng chẳng thèm rep lại.. Nhã buồn..Cô nhắn cho anh..
“Anh mà ko rep tức là đồng ý rùi nhá! Mai 7h :”>”
“Ơ…. Nhã..”
“Không đi là em giận đó.. Anh đã từng hứa dẫn em đi chơi rồi mà!"
“Ừm..”
Nhã gập điện thoại hí hửng lấy chai dầu tắm trút nguyên một lốc bự lên người kì cọ.. Còn hát líu lo nữa chứ..! Rõ ràng là cô rất mong tới ngày mai.. và no cũng thế.. Trên lầu nó chẳng khác gì Nhã.. Chỉ khác là dùng có nửa lốc thôi Nó rũ mái tóc xơ xác xuống bả vai.. Cố nhớ lại ngày hôm đó ai đã làmviệc này.. Nhưng tất cả chỉ là một khoảng không trống rỗng..!
-Chậc.. Chuyện cũng qua rồi..-Nó xả trôi đi những bẩn trên mái tóc rồi xả dầu.. Bước ra ngoài phòng tắm dường như là một thiên thần cánh trắng với khăn tắm cuốn lấy nửa người.. Mái tóc thả dài thơm mượt.. Khuôn mặt thơ ngây còn dính nước.. Thanh khiết.. Dịu dàng.. Quyến rũ..
-À mà này… Mai tập trung lúc…..-Hắn mở cửa đi vào.. Chưa nói hết câu thì mồm nó đã ngoác rộng tới chân.. Tay hắn rịn mồ hôi.. Trước mặt hắn.. Là người..hay tiên? Cặp đùi trắng nõn.. Đôi vai mịn màng.. Mái tóc bồng bềnh.. Làn môi hấp lực.. Đôi mắt đen thẳm.. Hắn như bị cuốn hút vào đó không lối thoát..
-Huh?-Nó nhìn hắn khó hiểu
-Ah… Ơh…. Chút nữa tôi quay lại.. em… cứ tự nhiên..-Hắn đóng mạnh cánh cửa thở hồng hộc.. Vừa rồi là hắn đã kiềm chế mãi nhưng không đc.. Nếu giọng nói thanh nhẹ ấy lại một lần nữa vút cao.. Chắc hắn sẽ không chịu đc..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...