Nhỏ Nhút Nhát và Cold Boy Cá Tính
Giờ ra chơi nó đứng trước cửa lớp lặng thinh nhìn theo bóng Kiệt khuất dần cùng mấy nữ sinh hám sắc. Trong nó có chút thất vọng.. Ước gì anh ấy để ý tới mình mộtchút….. Nó buồn bã bỏ lên ban công.
Ban công trường nó rộng, sạch và mát. Gió thi nhau lồng
lộng cả một khoảng trời riêng.. Nó chọn một góc đứng thả hồn theo gió.
-Ai thế nhỉ?- Có tiếng lục đục.. nó quay sang, một cậuhọc sinh ngủ ở góc đối diện, tai đeo phone nên chắc ko biết mình lên.. Cũng đang ngủ n~….
Choang… Ko cẩn thận nó làm vỡ chậu hoa, cậu học sinh chợt tỉnh
-Hì hì…. Xin lỗi.. Bạn cứ ngủ tiếp đi nghen..!- Nó nhe răng cúi xuống nhặt chậu hoa.
-Biến!- Khuôn mặt lạnh băng, ko gợn chút cảm xúc..
-Hả?- Nó khựng lại, ngẩng đầu nhìn lên
-Tôi nói BIẾN!- Cậu ta gằn đáng sợ, nó lí nhí xin lỗi rồi biến ngay xuống..
-Ui da…- Trong lúc vội xuống cầu thang nó va vào một người, ngã bệt xuống nền, kiểu này ê mông chắc rồi huhu
-À tôi xin lỗi.. Em có sao ko?- Kiệt đỡ nó dậy, ngọt ngào xin lỗi.. Nghe mà cứ như rót nguyên hố mật vào tai :”>
-D….dạ em…..em ko sao….- Nó ngập ngừng.. Đẹp traiquá.. Đôi mắt đen buồn này, cái mũi cao dọc dừa, miệng điềm đạm này.. Nụ cười hòa nhã làm bao nữ sinh chết mê chết mệt n~ chứ….. Haizzzzz…. Cỡ này sốt chắc rồi Phương ơi..
Hồn nó lâng lâng mà người nó dưới đất cứ đi mãi thếthôi.. Đầu thì suy nghĩ về anh Kiệt.. Đi đến khi đụng phải bức tường té xỉu luôn.. Chẳng biết trời trăng gì n~
Nó tỉnh, bên cạnh nó là Kiệt đang ngủ ngon lành..What the hell????? Kiệt ư???? Nó có vinh dự lớn quá ông trời ơi… Cúi lạy tạ ông trời h` ông bắt nó hôn đất nó cũng hôn..! Nó ngắm nhìn cậu.. Khẳng định trên đời làm gì có ai đẹp hơn cậu.. Lin dim trong giấc mơ toàn Kiệt.. Thì có giọng nóikéo nó trở về thực tại:
-Nãy h` ngắm anh chán chưa nhóc?- Trời xui đất hỡi…con chỉ mún chui đầu xuống đất thôi… Ôi thôi…
-Dạ…. hì hì…. – Nó đỏ mặt, người đẹp nết cũng đẹp..Thế ko phải hoàn hảo à?
-Đầu em đỡ đau chưa? Sao đi đâu ko đi lại đụng trúng bức tường v.?- Kiệt xuýt xoa hỏi nó
-Dạ ko sao anh ậ… Em còn khỏe lắm..!- Nó cười chữa ngượng
- Thế anh đi nhé.. Nhóc cứ ngủ đi..!- Kiệt ra cửa,cười chào
Nó lắc đầu, đứng xuống giường cười vẫy tay chào lại,xong tự cốc đầu mình sao ko nói là đau lắm cho anh ấy ở lại nhỉ? Trời ơi trời sinh ra con sao lại cho con ngốc thế hả trời????
Bỗng có một vật gì tròn tròn đang bay thẳng vào mặt nó.. Bùm!!! Bóng nước.. Nước lau nhà… Bẩn và hôi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...