Nhớ Mãi Lớp Chúng Ta
Lệ Anh bước vào lớp. Dư âm của buổi tiệc sinh nhật hôm qua vẫn còn đọng lại trong đầu nhỏ. Thật sự là các bạn rất quan tâm đến nhỏ làm nhỏ thấy cực kì vui!
Trong lớp, lũ bạn yêu quý đang tụm ba tụm bảy chém gió và đề tài sôi nổi nhất đó chính là : thầy/cô nào dạy môn Âm nhạc.
Chuyện là thế này : hôm nay có tiết Âm nhạc, là một cơ hội để cho các giọng ca vàng của lớp thể hiện khả năng ca hát nên cả lớp ai cũng quan tâm.
Quốc Bảo thở dài, phán :
- Chuyện gì đến sẽ đến!
Cả bọn tròn mắt nhìn cậu, thường ngày Quốc Bảo thích chen vào để tám cơ mà sao hôm nay tỏ vẻ thư sinh, nho nhã quá vậy ta. Lập tức đổi chủ đề :
- Hôm nay, cậu sao vậy? Ốm à!
- Cậu khác quá! Bị đau à? Đã uống thuốc chưa?
- Cậu có chuyện gì à? Cứ nói cho bọn tớ, bọn tớ sẽ tư vấn cho câu!
Thế đấy, đây là những câu hay nhất trong ngày. Quốc Bảo mặt đỏ tía tai, hằm hằm nhìn lũ bạn :
- Nghe-cho-kĩ-đây! Tớ-không-sao-cả! VỚ VẨN.
Quốc Bảo liền chạy ra khỏi lớp chứ ở thêm phút nào nữa chắc cậu phải xin phép nhà trường về nhà nằm quá!
Sắp đến giờ Âm nhạc rồi! Sắp rồi...
Cả bọn hồi hộp, đưa mắt ngó ra hành lang.
Cộp, cộp...
Tiếng giày đang đi đến, rất gần, rất gần...
Một thầy giáo bước vào lớp...
Cả lớp vẫn đang mải mê ngó ngoài hành lang mà chẳng để ý gì đến cái cửa vào lớp thứ hai mà cả lũ vẫn quen gọi là cửa căn cứ 2.
Linh Chi giật mình, đứng dậy hét toáng lên :
- CẢ LỚP ĐỨNG!
Mấy đứa khác hoảng hồn, vội bật dậy rồi nói :
- CHÚNG EM CHÀO THẦY Ạ!
- Được rồi! Thầy ra kí hiệu cho bọn nó ngồi.
Cả lớp lén lau những giọt mồ hôi trên trán (vì giật mình quá đó mà). Linh Chi nặn ra một nụ cười tươi tắn, thông báo :
- Thưa thầy lớp 10A, sĩ số 40 học sinh, vắng 0, báo cáo hết!
Thầy cười rồi tự giới thiệu :
- Thầy tên là Tiến, từ nay thầy sẽ dạy môn Âm nhạc ở lớp ta!
BỘP, BỘP...
Tiếng vỗ tay vang lên, thầy nói tiếp :
- Thầy được biết ở lớp ta có rất nhiều bạn hát hay, vậy bạn nào xung phong lên đây biểu diễn một bài cho cả lớp và thầy nghe?
Một cánh tay giơ cao, giơ thật cao...
Cả lớp mặt mày tái mét, sao sao...
Sao MẠNH HÙNG LẠI GIƠ TAY???
Thầy vui vẻ liền mời Mạnh Hùng lên...
Cả lớp lật đật mở cặp ra và lấy một bì bông gòn, vo lại thành cục rồi nhét vào tai. OK, mọi thứ đã chuẩn bị xong, cả áo khoác nữa....
Mạnh Hùng hớn hở, sau đây em xin hát tặng thầy và các bạn bài hát Đón ánh mặt trời.
Mở tung cửa sổ đón ánh mặt TRỜI
Lại 1 ngày mới lại đã ghé thăm TÔI
Hãy ghé lại nào kìa bày chim ƠI
Hãy nở nụ cười nụ hoa ƠI
Thật đáng cuộc Đời
ĐK:
Có khó khăn gì vì tôi đã có bạn BÈ.
Sợ hiểm nguy nào vì tôi đã có bạn BÈ.
Sẽ đi bên nhau đi khắp thế GIAN.
Thôi rồi cái màng nhĩ của tôi ơi!
Mạnh Hùng cứ thế mà gào lên, cả lớp lấy hết áo trùm lên đầu, người không người run lẩy bẩy. Đấy giọng hát của Mạnh Hùng hay thế đấy!
- Em xin hết! Mạnh Hùng cười tươi rói.
Bộp, bộp...
Mấy đứa gắng sức vỗ lộp bộp vài cái, rồi tiếng vỗ tay đồng loạt tắt. Mạnh Hùng hướng đôi mắt về thầy Tiến...
Thầy Tiến sững người, mặt tái đi, nói :
- Em có thể về chỗ rồi đó!
Mạnh Hùng chột dạ nhưng cũng ngoan ngoãn nghe lời! Cũng phải mất 15 phút để thầy trò bình tĩnh lại sau màn hát vừa rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...