Ảo não một hồi, xấu hổ một hồi Khánh My cố gắng ngồi dậy làm việc. Đến gần trưa, Khánh My quên đi chuyện đó, vung vai đứng dậy đi lấy cho bản thân một ly nước cam đúng lúc gặp trợ lý của Duật Luân ở đây.
- Thật đúng lúc, anh có chuyện cần em cầu cứu._ Minh Thành cầu cứu Khánh My.
Khánh My không hiểu nhìn Minh Thành. Minh Thành đưa cho Khánh My một cái khay, trên khay là một tách trà. Ann ta nói hôm nay công ty lại mở cuộc họp vì dự án sắp tới nhưng không biết nguyên nhân gì mà sách lược về dự án sắp tới mà mọi người đưa ra lại không hợp ý Duật Luân, quan trọng hơn là hai ngày nữa dự án đó sẽ tiến hành nhưng vẫn chưa tìm ra sách lượt hợp với dự án nên Duật Luân tâm trạng cực kì không tốt, cả Duật Minh và Duật Vĩ cũng bị Duật Luân la. Tình hình hết sức nghẹt thở, e là chỉ có Khánh My mới cứu được. Trước giờ dù tức giận ra sao, Duật Luân thấy cô sẽ ôn hoà lại ngay nên bây giờ chỉ có thể nhờ Khánh My cứu vãn. Thấy thế Khánh My cũng đồng ý.
Khánh My mở cửa bước vào phòng họp. Bởi cô chỉ là trưởng phòng nho nhỏ nên chưa bao giờ bước vào đây được, nơi đây chỉ dành cho cấp trên của cô.
Vừa bước vào phòng, tình trạng trong đây tệ hơn lời của Minh Thành nói. Mọi thứ dường như đóng băng, cả tiếng hít thở mọi người phải cố gắng điều chỉnh.
- Căng thẳng như thế không bằng uống một tách trà. Như vậy đầu óc sẽ thư giãn hơn, công việc cũng sẽ tốt hơn._ Khánh My đi tới chỗ Duật Luân đặt tách trà xuống, dịu dàng mỉm cười.
Chân mày đang chau lên trên.gương mặt yêu nghiệt của Duật Luân nghe giọng nói dịu dàng đó cũng dãn ra, gương mặt cũng ôn hoà hơn. Các nhân viên cấp cao cũng khẽ thờ phào nhẹ nhõm khi thấy vị cứu tinh xuất hiện. Ai ai trong công ty cũng biết mối quan hệ của Duật Luân và Khánh My tốt đến cỡ nào. Trước giờ họ đều biết Duật Luân cực kì cưng chìu Khánh My. Nếu Khánh My muốn mua một hành tinh khác e là Duật Luân cũng sẽ mua cho cô thật. Người con gái nhỏ bé này lại có sức ảnh hưởng không hề nhỏ trong công ty.
Khánh My đưa trà vào xong rồi rời đi, trước khi đi cô bắt gặp ánh mắt cảm kích của Duật Minh và Duật Vĩ. Nhưng Khánh My vừa đi nét lạnh trên gương mặt của Duật Luân cũng xuất hiện trở lại.
- Tôi muốn thấy một sách lược mới thật hoàn mỹ cho dự án sắp tới vào ngày mai. Nếu không có, các người nên thu dọn đồ rời khỏi nơi này._ Duật Luân chiếu chỉ.
Ngay tức thì mọi người âm thầm, đau khổ nhìn nhau.
Duật Vĩ định mở miệng xin thêm thời gian thì Duật Luân lại lạnh lùng nói tiếp.
- Được không?
Ngay tức thì các nhân viên cấp cao liên tục gập đầu đồng ý. Dù sao đây cũng không phải là lần đầu trí tuệ họ phải hoạt động hết công suất như thế bởi nếu đã nhận mức lương hậu hĩnh và quyền lợi được hưởng từ công ty lớn thì phải bỏ ra công sức như thế.
- Cuộc họp tới đây kết thúc._ Duật Luân đứng dậy đi ra khỏi phòng họp.
Về phòng, Duật Luân vừa mở cửa vào liền thấy người con gái nhỏ bé đó ngồi ngay ngắn trên sô pha đợi anh. Gương mặt lạnh lẽo như băng ngàn năm thoáng chốc trở nên nhu hoà. Anh đi tới, ngồi xuống, không kìm được kéo cô ôm vào lòng. Đây là điều anh muốn làm nhất mỗi khi anh mệt mỗi. Dự án về công trình khu đô thị mới ở mảnh đất phía nam ngoại thành thành phố dường như rút cạn sức lực của anh. Dự án đó là một dự án lớn, lại có tương lai đem lại lợi nhuận rất lớn nếu thành công giành được quyền đầu tư vào dự án đó những dự án lớn sau sẽ dễ dàng lọt vào tay công ty Thiên Hà nhưng nếu thất bại, e là sẽ là một chuyện gay go, là cơ hội tốt cho công ty Toàn Cầu phản đòn.
Khánh My tuy chỉ là một nhân viên nhỏ của công ty nên không thể tiếp quản dự án này. Dù vậy Khánh My cũng hiểu dự án này quan trọng với công ty Thiên Hà như thế nào. Một dự án đến nổi cả chủ tịch cũng ra mặt họp, nếu bình thường chỉ cần có mặt CEO như Duật Vĩ cũng đã đủ, hôm nay dường như các nhân viên lớn cao cấp trong công ty đều tụ lại họp. Nhìn Duật Luân mệt mỏi ôm lấy mình, Khánh My thầm ước bản thân có bàn tay vàng để giúp đỡ Duật Luân vào lúc này nhưng đáng tiếc. Do kiếp trước cô học làm biên kịch và đạo diễn nên kiếp này kinh nghiệm về thương trường của cô không nhiều. Cô lại mới ra trường nên không dám nhúng tay vào dự án này. Cả người dày dặn kinh nghiệm như Duật Luân còn mệt mỏi, vậy con nhóc như cô làm được gì?
Khánh My không muốn mở miệng bàn về công việc để Duật Luân áp lực nữa, cô nghĩ ra chuyện khác.
- Nhìn anh lúc nãy trong cuộc họp em chợt nghĩ đến một người.
- Người nào?_ Duật Luân ngạc nhiên hỏi.
Khánh My thành công di chuyển sự tập trung của Duật Luân sang chủ đề khác.
- Lan Lăng Vương.
Nghe suy nghĩ Khánh My nói ra từ miệng Duật Luân không khỏi bật cười, sự mệt mỏi cũng dần tan biến.
- Tại sao hửm?_ Duật Luân áp mặt vào mặt Khánh My. Tò mò muốn biết tại sao vợ anh lại nghĩ anh giống Lan Lăng Vương.
Khánh My gỡ tay Duật Luân ra, xoay mặt lại đối diện với Duật Luân, ngón tay chạm vào từng đường nét trên mặt anh.
- Mang gương mặt tà mị hết sức yêu nghiệt ở ngoài đời nhưng trên chiến trường lại giống một chiến thần dũng mãnh, lạnh lùng.
Nghĩ đến nhan sắc Duật Luân, Khánh My lại cảm thấy khó hiểu. Duật Luân mang một gương mặt yêu nghiệt, quyến rũ mọi người nhưng lại không tham gia vào showbiz làm idol, tính cách thì cực kì nam tính. Còn Duật Thiên thì mang gương mặt nam tính hợp với nơi thương trường, thâm sâu như thế này lại tham gia vào showbiz làm ảnh đến tính cách thì ngược lại vẻ mặt. Nhưng mà như vậy cũng tốt, Duật Luân vốn đã ưu tú lại còn tài giỏi, không ít thu thút ánh mắt nhiều phái nữ có ý đồ với anh. Nếu anh mà tham gia showbiz như vậy, đóng mấy cảnh ôm ấp, hôn hít chẳng phải là quá lợi cho kẻ khác hay sao?
Nghĩ tới đây Khánh My nhận ra một điều không những đi ngoài đường mà cả trong công ty các nhân viên cũng có ý đồ với Duật Luân. Khánh My từng nghe Duật Minh kể cô nghe một chuyện, khi đó cô mới năm tư đại học, bận học bù đầu chuẩn bị cho tốt nghiệp nên không tới công ty Thiên Hà gặp Duật Luân thường xuyên như trước nên không hề biết việc kinh thiên động địa này. Là vào một ngày nọ, khi Duật Luân ở lại công ty làm khuya và nghỉ ngơi tại phòng nghỉ trong công ty. Khi anh chuẩn bị đi ngủ thì thấy trên giường có thêm một người, bật đèn lên thấy một cô gái mặc một chiếc đầm ngủ mỏng manh, chiếc đầm ấy mỏng đến nổi có thể nhìn thấy hết bên trong của cô ta. Mà bên trong cô ta chẳng mặc gì. Cường độ làm việc quá cao Duật Luân vốn mệt mỏi, thấy thêm cảnh này Duật Luân tức giận đến đen mặt. Không thương hoa tiếc ngọc, lạnh lùng đuổi thẳng cô gái đó ra khỏi phòng. Duật Minh và Duật Vĩ đem thức ăn khuya lại cho anh bắt gặp cảnh ấy. Hôm sau cô gái đó bị đuổi việc, chức vị cô ta tạm thời để trống đó một năm sau thì có người vào thế tức là Khánh My bây giờ. Khánh My còn nhớ lúc cô nhận chức này còn bị Duật Minh trêu rằng người cũ có vóc người đầy đặn, bốc lửa dụ dỗ Duật Luân còn bị đuổi mà người có thân hình như học sinh lớp mười như Khánh My thì tốt nhất đừng làm việc đó. Khánh My nhớ rõ lúc ấy cô đã đánh và mắng Duật Minh một trận tơi bời. Nghĩ lại việc đó Khánh My không khỏi rùng mình nhưng khi nghe Duật Luân phát ra tiếng cười ôn hoà Khánh My ý thức được nãy giờ cô đang lạc đề.
- Nhưng mà... Anh còn bộ mặt nữa mà em chưa thấy đấy.
Có sao? Bộ mặt gì cơ?
Khánh My chớp chớp mắt nhìn Duật Luân như không hiểu.
- Muốn biết không?_Duật Luân dùng giọng tà mị quyến rũ Khánh My.
Khánh My như bị trúng yêu thuật của Duật Luân, gật đầu muốn biết.
Duật Luân cong môi đầy tà mị đưa mặt đến gần Khánh My, môi áp lên môi Khánh My, dịu dàng hôn lấy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...