"Nhị thiếu, trên muôi xào có nước, đừng bỏ vào trong dầu, dầu sẽ bắn văng ra ngoài." Dì Lý luống cuống tay chân cướp muôi xào trong tay Nguyên Dịch, vặn tắt lửa, không thể nói thẳng không cho Nguyên Dịch lăn qua lăn lại trong bếp nữa, chỉ có thể thay đổi cách nói uyển chuyển hơn, "Đều đã trễ thế này rồi, cậu nên đi ngủ rồi."
Nguyên Dịch nhìn cái bàn bên cạnh đầy đĩa thức ăn bị mình nấu cháy, chùi sạch vết dầu dính trên mu bàn tay, thở dài nói: "Sao nấu ăn mà lại còn khó hơn cả lập trình vậy chứ?"
"Nhị thiếu, cậu đang nói giỡn tôi sao." Dì Lý lấy khăn lau sạch vết dầu trên bàn, "Xào rau bất quá là kỹ năng trong cuộc sống, rất nhiều người đều đã làm, nhưng lập trình cũng không phải ai cũng biết, có thể so sánh chung được sao?"
Trong cảm nhận của dì Lý, Nguyên Dịch là người có năng lực, mới đại học mà đã bắt đầu gây dựng sự nghiệp, hiện tại sản nghiệp nhiều như vậy, còn có thể theo đuổi được cô Nhan, thật sự là không thể hơn được nữa.
Nguyên Dịch thở dài, hiện tại anh lại không thể dựa vào việc lập trình mà lấy lòng ba vợ được.
"Ngày mai, ngày mai lại tiếp tục luyện." Dì Lý thấy Nguyên Dịch tựa hồ vẫn không cam lòng, không dám để anh ở lại trong bếp nữa, sợ anh phá hỏng cả căn bếp này mất. Qua năm mới, nếu xảy ra hoả hoạn cháy nổ gì gì đó, là điềm xấu.
Đi ra phòng bếp, Nguyên Dịch nghe có chuông di động vang lên, tiếng chuông này là cài riêng cho Nhan Tiểu Khê, là bạn gái của anh, nhất định phải có tiếng chuông độc nhất vô nhị.
"Tiểu Khê?" Chẳng lẽ cô ấy gọi nói cho mình, đêm ba mươi không thể đến nhà cô ăn cơm sao?
Điện thoại bên này Nhan Khê quay đầu nhìn cơn giận còn sót lại chưa tiêu của Tống Hải: "Em nói chuyện tối ba mươi anh qua ăn cơm cho ba..."
"Thế nào?!" Vẻ mặt Nguyên Dịch có chút kích động, "Bác trai chắc là sẽ không đồng ý hả?"
"Nghĩ cái gì vậy, ba em nói anh qua sớm một chút, cơm trưa cũng qua ăn bên nhà em luôn." Nhan Khê lại nhìn Tống Hải, thấy ông gật đầu lại tiếp tục nói, "Nhiều người thêm náo nhiệt hơn, trong nhà chỉ có em và ba hai người, cũng nhàm chán."
Tống Hải nghĩ thầm: Không, kỳ thật ba một chút cũng không nhàm chán.
"Được được được, em và bác trai cứ lên danh sách món ăn, thiếu cái gì cũng đừng đi mua, đến lúc đó anh mang qua là được." Nguyên Dịch nghĩ nghĩ, "Anh sẽ mua chút pháo hoa, câu đối xuân gì gì đó, qua năm mới nên náo nhiệt một chút."
Nhan Khê nghe Nguyên Dịch đùng đùng trong điện thoại nói một tràng, nhịn không được nở nụ cười, đây là vui mừng đến u mê sao? Nhưng khi cười xong, lại cảm thấy có chút chua xót, rốt cuộc Nguyên Tiểu Nhị trải qua được bao nhiêu cái tết âm lịch bình thường đây?
Không phải đi theo anh mình đến nhà ngoại, cũng không phải đi đến nhà họ hàng, mà là cùng trải qua buổi tối với người nhà, ngồi vây quanh trước bàn cơm ăn một bữa cơm?
Hay là do cô suy nghĩ nhiều, Nguyên Tiểu Nhị chỉ là đơn giản muốn cùng cô đón năm mới? Nghĩ như vậy, trong lòng tựa hồ tốt hơn một chút, ít nhất chứng minh anh ấy cực kỳ để ý đến cô, cô rất có sức quyến rũ.
Sau khi Nguyên dịch cúp điện thoại, mang lại tạp dề đã tháo xuống: "Dì Lý, dì đi ngủ đi, con luyện thêm một chút."
Dì Lý mới dọn xong phòng bếp nghe vậy thì đã nói không ra lời: "Đây là làm sao vậy?" Dieenddanleequuydonn.
"Bác Tống mời con trưa ngày mốt qua ăn cơm, cho nên con muốn nắm chặt thời gian luyện tập thêm, nếu không sẽ không kịp." Nguyên Dịch đặt nồi lên bếp, "Muốn bắt được tim của một người đàn ông, nhất định phải bắt được dạ dày của họ, ba vợ tương lai cái gì cũng không thiếu, con chỉ có thể dựa vào cái này để lấy lòng ông ấy thôi."
Dì Lý rất muốn hỏi Nguyên Dịch, cậu tin vậy hả? Nhưng thấy dáng vẻ Nguyên Dịch quyết tâm mười phần, đã biết vấn đề này không cần hỏi lại nữa. Người trẻ tuổi đắm chìm trong tình yêu, luôn luôn ngây ngô đến đáng yêu, tỷ như dùng khuyết điểm của mình đến lấy lòng người khác.
Nhị thiếu là một người nhiều kiêu ngạo, hiện giờ vì cô Nhan, đều đã nguyện ý rửa tay nấu canh rồi, nói ra người nào sẽ tin chứ?
Dì Lý cười cười: "Nhị thiếu, vẫn là để tôi dạy cậu vậy."
Người lớn tuổi, nguyện ý cùng người trẻ tuổi làm chuyện ngớ ngẩn, như vậy tựa hồ ngay cả suy nghĩ cũng có thể trẻ lại.
Một đêm qua đi, Nguyên Dịch luyện tập trù nghệ đến khuya còn chưa từ trong mộng tỉnh lại, nhưng chuyện anh đưa Nhan Khê đến gặp ba mẹ, đã tràn ngập khắp nơi. Mấy tờ báo lớn giống như đã hẹn trước, nhao nhao đưa tin người Từ gia có bao nhiêu vừa ý với Nhan Khê, ngay cả vợ chồng Nguyên Á Sâm theo như lời đồn đãi không thích Nhan Khê, cũng cố ý chạy tới Từ gia gặp người con dâu tương lai này, toàn bộ người trong nhà cùng ngồi chung ăn cơm trưa.
Có phóng viên ngồi canh bên ngoài Từ gia chụp được, ăn cơm trưa xong, Nguyên Dịch và Nhan Khê vừa nói vừa cười rời Từ gia, những người phụ nữ ở Từ gia đối với Nhan Khê hết sức ân cần, có thể thấy được Nhan Khê ở Từ gia đã có địa vị cháu ngoại dâu. Có phóng viên gan lớn, còn đi phỏng vấn anh trai Nguyên Dịch, Nguyên Bác, quan điểm của anh về người em dâu này, hơn nữa còn đăng video clip phỏng vấn lên internet.
Trong Video clip vẻ mặt Nguyên Bác đứng đắn lại nghiêm túc, lúc phóng viên hỏi Nguyên gia có bất mãn với Nhan Khê không, Nguyên Bác lập tức phủ định chuyện này, không chỉ có nhiều lần khen ngợi Nhan Khê, lại còn nói thẳng, tất cả mọi người cực kỳ thích Nhan Khê, em trai có được người bạn gái này, là phúc của em ấy. Kiểu hành vi khen ngợi con gái nhà người ta, hạ thấp người nhà mình này, rất có hương vị của quyền huynh thế phụ, nhưng đoạn video clip vừa đăng, quả thật làm cho vô số người qua đường tin là, chuyện ba mẹ Nguyên gia bất mãn với Nhan Khê chỉ là lời đồn, Nguyên Dịch rời khỏi cấp quản lý Trường Phong, cũng chỉ là bởi vì anh muốn dựa vào năng lực của mình để gây dựng sự nghiệp.
Những suy đoán mới này về sau, có bạn trên mạng nhịn không được nói đùa, Nguyên gia đây là hận không thể dùng kiệu lớn tám người nâng đón Nhan Khê vào cửa. Nguyên bản còn tưởng rằng đây là chuyện cổ tích cô bé lọ lem gả vào nhà giàu, không ngờ lại là chuyện hào môn cầu hôn nữ thần.
Nhan Khê sau khi thức dậy thì lên weibo, phát hiện có không ít người nói về mình, còn nói cô là cái gì mà nữ thần truyền cảm hứng. Nhấn vào xem, thì ra là nói cô được các trưởng bối Từ gia Nguyên gia yêu thích.
MC Nhan Khê: Mọi người khen tôi dẫn chương trình hay, nói tôi là nữ thần truyền cảm hứng, tôi sẽ càng vui hơn.
Nguyên Dịch vào weibo Nhan Khê, cũng bình luận: Thích em là bình thường, mặc kệ là công việc hay là phương diện khác.
Bạn trên mạng 1: Lại đáng yêu lại ngọt, chén thức ăn này tôi sẽ ăn hết, mọi người tùy ý. Dieenddanleequuydonn.
Bạn trên mạng 2: Ha ha ha ha, anti trước kia cười nhạo Nhan Khê là ôm đùi nhà giàu đâu bước ra hai bước, này rốt cuộc là ai ôm đùi ai?
Bạn trên mạng 3: Nguyên tổng, tôi nhấn thích cho anh, anh sẽ tặng bảo vật trong trò chơi cho tôi chứ?
Bạn trên mạng 4: Tôi cảm thấy Nhan Khê nói rất đúng, tình yêu cũng không phải là toàn bộ của một cô gái, nhà trai thích cô ấy là đúng, nếu không thì làm gì có kết với chả hôn. Mọi người bởi vì chút việc nhỏ này, đã khen cô ấy là nữ thần truyền cảm hứng, tôi cảm thấy đây là vũ nhục năng lực của cô ấy.
Bạn trên mạng 5: Bạn lầu trên thật là, chuyện gì cũng có thể nói một đống lớn đạo lý, sống như vậy, có thấy mệt không?
Bạn trên mạng rảnh rỗi nhàm chán, luôn sẽ vì một chút chuyện lông gà vỏ tỏi này mà gây gổ, Nhan Khê là đương sự cuối cùng chỉ có thể lựa chọn làm như không thấy.
Cô mặc đồ thật dày, đi trong thời tiết lạnh lẽo, bởi vì ba cô nói trong nhà thiếu đèn lồng đỏ treo trước cửa, cho nên cô phải ra ngoài mua.
"Nhan Khê." Mới vừa đến cửa hàng, một cô gái ăn mặc thời thượng đi tới phía cô, không nói hai lời, đưa tay lên muốn đánh cô.
Nhan Khê đưa tay túm chặt cổ tay cô ta, không chút khách khí mắng: "Xem phim đến u mê rồi hả, ở chỗ đông người còn muốn ra tay đánh người, có phải đầu óc có vấn đề không?"
Cô gái này cô chưa từng gặp, nhưng cô đã từng thấy trong bức ảnh trên bài báo viết về mấy anh em họ của Tống gia.
Tống Thi, em họ của Tống Triều và Tống Từ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...