Editor: Hy
"Sếp?" Trợ lý thấy Nguyên Dịch bống nhiên nhìn chằm chằm điện thoại đến xuất thần, trên mặt lại không thấy khó chịu chút nào, mới nhỏ giọng nói: "Đây là thư mời của tổ phim mà ngài đã đầu tư, bên kia hi vọng ngài có thể đến dự buổi họp báo về phim ngày mai."
Cái thiếp mời này vô cùng tinh xảo, trên mặt bìa còn có dấu chữ vàng, nhưng Nguyên Dịch đối với vòng giải trí này không có hứng thú, "Tôi là thương nhân, không có hứng thú với nghệ thuật."
Thương nhân trọng lợi nhuận, đối với chuyện của người khác thì không có hứng thú.
Trợ lý lập tức hiểu ý của ánh, đem thiếp mời trả lại. Thấy sếp vẫn nhìn chằm chằm điện thoại, liền im lặng lui ra ngoài.
Nguyên Dịch không hiểu sao Nhan Khê bỗng dưng gửi cho anh cái tin "Cảm ơn", anh nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng nghĩ có phải đối phương gửi nhầm hay không. Nếu cái này không phải gửi nhầm, thì đầu óc của đối phương chắc chắn có vấn đề.
Nhan Khê không ngờ chính mình chỉ muốn biểu đạt cảm ơn, lại làm cho người khác hiểu lầm.
Cô tựa vào ghế, chọn một tư thế ngồi thoải mái nhất, gọi điện cho Nguyên Dịch.
Nguyên Dịch nhìn màn hình 5 giây, mới nhận điện thoại: "Lúc làm việc mà cô còn rảnh rỗi gọi điện thoại à?"
"Chúng tôi là kênh tivi nhỏ, công việc của người dẫn chương trình ít," Hôm nay tâm tình Nhan Khê rất tốt, không thèm để ý tới đối phương không quá vui mừng khi nói chuyện, "Tiết mục lần này rất thành công, được rất nhiều người xem."
Nghe thấy thanh âm Nhan Khê vui mừng, Nguyên Dịch dùy trì khí phái lạnh lùng của nhà giàu: "Ừ, tiết mục gì vậy?"
"Chính là cái mà anh nhận phỏng vấn đấy, liên quan tới nhân viên phòng cháy, phản ứng rất tốt," Nhan Khê cũng biết, thân phận như Nguyên Dịch chỉ sợ bình thường rất ít xem tivi, càng không xem loại tiết mục nhỏ như của cô, "Lúc trước trong đài cảm thấy tôi kiên trì làm tiết mục này là phí công vô ích lại không được cảm ơn, sau khi thấy tôi phỏng vấn được người cao cấp của Trường Phong, chính là anh đó, mới đồng ý cho tiết mục này qua."
"Lần trước cô đã cảm ơn rồi," Nguyên Dịch từ ghế đứng dậy, đi đến cửa sổ nhìn phong cảnh bên ngoài, tâm tình bỗng nhiên vô cùng tốt, "Những nhân viên phòng cháy kia cũng rất giỏi, khen bọn là đúng. Về phần chương trình của cô... Tôi sẽ bỏ ít thời gian ra xem."
Bình thưởng thỉnh thoảng nhắm vào một hai mắt, cái kia không tính là xem, chỉ là đúng dịp nhìn thấy.
"Không xem cũng không sao," Nhan Khê bật cười, "Dù sao ở trong đài đều nói, tôi chủ trì chương trình này là sư cô sát thủ, chỉ có bà lão mới thích xem."
Nguyên Dịch:...
"Không sao, tôi mở tivi, coi như là tăng thêm ratting."
"Cảm ơn," Nhan Khê nói đùa, "Nhà nhiều tivi, có thể mở nhiều kênh."
Nguyên Dịch hơi khó xử mà nhăn lông mày, nhà bọn họ không thích xem tivi, cho nên trừ cái tivi ở phòng khách, thì không còn cái nào cả. Anh im lặng một lát rồi nói, "Được."
Nếu như người già thích xem chương trình này, anh có thể giới thiệu cho trưởng bối trong nhà mình, còn có những tivi của nhà bạn bè cũng không phải là vô ích, giúp Nhan Khê tăng ratting không phải là khó.
Không phải anh có ý tứ gì với Nhan Khê, chỉ là... chỉ là không muốn tiết mục hay mà bị vùi lấp thôi.
Sau khi chương trình về những nhân viên phòng cháy hot, rất nhiều người khác thừa dịp còn đang nóng, đào lại những video trước kia của "Những câu chuyện bên mình". Dân mạng lúc này mới phát hiện, hóa ra chương trình về Tiểu Tùng bị ngược đãi trước kia là do kênh này phát.
Netizen 1: Nội dung của chương trình này rất có lương tâm, tiết mục cũng rất xuất sắc, chương trình tốt như vậy, tại sao bây giờ mới hot?
Netizen 2: Bởi vì đây là chương trình của kênh nhỏ, không phải đài vệ tinh, cũng không có trang web nào mua lại để phát. Hơn nữa, loại chương trình này không có nghệ sĩ nổi tiếng, mọi người nhất thời đều không có hứng thú, chờ khi hết hot thì ai còn quan tâm nữa?
Netizen 3: Bạn phía trên mặc dù nói có đạo lý, nhưng tôi cảm thấy chương trình này có thể hot ở trên mạng, ngọn nguồn đều là do nội dung của nó đặc sắc, mặc dù toàn bộ hành trình đều mất sức, nhưng lại không có cảm giác giáo điều cũ kĩ, bản lĩnh của người dẫn chương trình cũng rất tốt, nếu như làm ở một chương trình lớn hơn, nhất định sẽ rất nổi tiếng.
Netizen 4: Đại khái chỉ còn tôi còn nhớ rõ, người dẫn chương trình này chân trần đuổi theo bố của Tiểu Tùng, dùng giày cao gót ném hắn ta...
Netizen 5: Tôi cũng còn nhớ kỹ, mặt nhu nhược nhưng lại có phi phạm của một nữ hiệp, cô gái này rất mạnh.
Là người dẫn chương trình của cái video đang hot kia, Nhan Khê được các cư dân mạng khen nức nở, cô biết họ rất dễ quên, chỉ cần cô còn làm ở kênh nhỏ này, không đầy vài ngày họ sẽ quên cô, bắt đầu đi tìm một sự kiện hot khác. Cho nên đối với loại náo nhiệt ngắn ngủi này, cô rất hiểu rõ, ngược lại bên trong đài bởi vì sự kiện này mà tổng lãnh đạo đã khen ngợi một phen, người dẫn chương trình nhỏ bé như cô được lộ diện trước mặt lãnh đạo, mặc dù cô cảm thấy không đầy hai ngày, vị lãnh đạo này sẽ quên cô có hình dạng như nào, nhưng cái kinh nghiệm này cũng làm người khác hâm mộ không thôi.
Vốn cô có quan hệ không tệ với người dẫn chương trình của kênh 9, nhưng nhìn ánh mắt cô ta lại có chút không hợp lí. Nhan Khê biết rõ mình là người mới là lại có được thành tích như này, chắc chắn nhiều tiền bối sẽ không vui, cho nên mấy ngày nay cô rất thức thời không đi cạnh đối phương, chờ khi độ hot giảm dần, cô mới đem quả và đồ ăn vặt chia cho mọi người.
Đồ ăn vĩnh viễn là một thủ đoạn hay nhất trong các cách để kéo gần quan hệ, tính Nhan Khê tốt, nói chuyện lại chừng mực, cộng thêm cô có bối cảnh, mặc dù mọi người vẫn còn vài phần ghen ghét với cô, nhưng là ăn thịt người mềm miệng, qua lại lâu thì tâm cũng phai nhật đi, chỉ có người dẫn chương trình của kênh 9 không thân cận với cô như ngày xưa.
"Tiểu Nhan" Kim đài trưởng cầm một tờ thông bào đi vào, "Người dẫn chương trình của "Tin tức buổi trưa" có thai, bên trên quyết định tạm thời thay cô ấy. Trải qua một trận bàn bạc, định để cho cháu thay tiểu Trần, cháu có vấn đề gì không?"
"Tin tức buổi trưa" là phát trực tiếp, cho nên mặc dù chỉ là kênh nhỏ, cũng cần phải tìm người dẫn chương trình có kinh nghiệm. Tin chị Trần có thai, đầu tuần Nhan Khê mới nghe, đứa bé này chị Trần đã đợi rất lâu, cho nên chị ấy ngoài 35 vì giữ thai, đã quyết định tạm thời nghỉ việc. Sau khi tin tức này truyền đến, Nhan Khê còn tưởng sẽ có người có kinh nghiệm của kênh khác chuyển qua đây, không ngờ vận may lại rơi xuống người cô.
"Cám ơn đài trưởng, cháu nhất định quý trọng dịp này, học tập kinh nghiệm của anh Trương thật tốt," Trương Hạo là nam dẫn chương trình của Tin tức buổi trưa, làm việc cùng chị Trần đã lâu.
Kim đài trưởng vui thích cười ha ha, hài lòng nói, "Ta tin tưởng năng lực của cháu."
Tiểu Trần không thương lượng cùng với bên trên, nói tạm nghỉ là tạm nghỉ, mọi người mặc dù không nói gì, nhưng trong lòng cũng không vui, ông ta không phải là người không nói lí, nếu như Tiểu Trần nói trước cùng ông ta, muốn dưỡng thai, phối hợp an bài công tác xong, việc này liền trôi qua, nhưng hết lần này đến lần khác chị ta tiền trảm hậu tấu, nói đi là đi. Đối phương là phụ nữ lớn tuổi có thai, ngay cả ý kiến phản đối ông cũng không tiện nói, nhỡ may thai có vấn đề gì, đời này ông sẽ không yên.
Dù tính tình của Kim đài trưởng tốt, cũng không phải là cục đất, Nhan Khê là người ông mang vào đây, nhân dịp này an bài cho Nhan Khê, là tâm tư tự nhiên của bản thân.
Chỉ cần Nhan Khê biểu hiện tốt, vậy thì người dẫn chương trình của Tin tức buổi trưa chính là của cô ấy, Tiểu Trần dù có về, vị trí này cũng không đổi nữa.
Hai ngày nay "Tin tức buổi trưa" là do một mình Trương Hạo chủ trì, cho nên Kim đài trưởng thấy Nhan Khê đã đồng ý, nhân tiện nói: "Vậy cháu chuẩn bị đi, ngày mai sẽ cùng dẫn với Tiểu Trương."
Nhan Khê:...
Vậy có phải quá nhanh không? Không để cô quen thuộc quá trình à?
Kim đài trưởng có lòng tin với cô, chính cô cũng không thể tự tin lớn như vậy.
Tan sở về nhà, Nhan Khê đem chuyện này nói cho Tống Hải, Tống Hải vui mừng làm một bàn ăn lớn. Sau khi hai bố con cô ăn xong, Tống Hải lại gọi điện cho mấy người bạn, dùng thái độ "không cẩn thận nói lỡ lời", thông báo cho bọn họ là con gái của ông được làm người dẫn chương trình của tin tức trực tiếp.
Nhan Khê ngả vào lan can ở lầu hai, nghe thấy bố vui thích khoe khoang cô, cảm thấy hai má mình hơi nóng. Bố mẹ trong thiên hạ, có phải đều điểm tô hào quang cho con mình vậy không?
Trở lại phòng, cô đem ảnh chụp bữa ăn tối nay post lên.
Nhan cẩu độc thân: Bố nghe tôi nói ngày mai tôi làm người dẫn chương trình của "Tin tức buổi trưa", vui vẻ làm cho tôi một bàn đầy đồ ăn, yêu bố [kèm ảnh]
Nhìn tin tức trong vòng bạn bè, Nguyên Dịch mở 9 tấm ảnh ra, công bằng mà nói, đồ ăn này chỉ là đồ ăn nhà làm bình thường, nhưng từ đây anh có thể nhìn thấy Nhan cẩu độc thân đang vui vẻ.
Anh gõ hai chữ chúc mừng nhưng lại thong thả xóa đi.
Kể từ khi quen Nhan Khê, anh cảm thấy mình càng lúc càng khác.
Chẳng lẽ đây là gần mực thì đen sao?
Mở wechat của bạn tốt Trương Vọng ra, anh gửi một câu.
[Vọng Tử, ngày mai tôi đến bệnh viện nhà cậu kiểm tra.]
Trương Vọng trả lời rất nhanh: "Cậu làm sao?"
Nguyê Dịch: "Trái tim và đại não hình như có vấn đề, tôi muốn đi kiểm tra một lần mới xác định được."
Trương Vọng: "Nói một ít bệnh trạng với tôi xem nào, ngày mai tôi đi cùng cậu."
Nguyên Dịch: "Thỉnh thoảng trái tim sẽ khó thở, tim đập nhanh, vừa chua xót lại tê dại, đầu óc..."
Nguyên Dịch ngừng tay, cảm thấy loại cảm giác này không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả, cơ thể không nghe đại não sai bảo, rốt cuộc là đại não có vấn đề, hay là thân thể có vấn đề, hoặc là cả hai đều có vấn đề?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...