Thế giới 1 : Thanh xuân vườn trường
《Ông nội cùng mẹ chồng tác hợp, cầu hôn, nhiệm vụ thành công》
Chỉ đăng tại wp @camanvan
Không đọc web reup khác, kiếm tiền bất hợp pháp.
Thời gian Tú Chiêu bên Lục Quân ngày càng dài thêm, mắt thấy đã đến năm cuối. Tú Chiêu ăn no tinh trùng của người yêu. Thỏa mãn đến mức quên mất mình còn có nhiệm vụ. Lục Quân cũng hưởng thụ hương vị da thịt, mĩ mãn qua ngày, tạm thời chưa có ý định gì ngoài Tú Chiêu.
Đôi trẻ không gấp gáp hưởng thụ tình yêu, người già trong nhà đã lo đến bạc tóc. Từ khi hủy hôn với Thi Ân, sau lần cáo trạng của cháu dâu Lục Vân đã cho người điều tra. Kết quả phát hiện cậu thật sự bị bắt nạt, đồng thời còn biết thêm những người đã bị Thi Ân hại. Gia đình của những nạn nhân hoặc là chuyển nhà, hoặc là ngậm đắng nuốt cay im miệng, đều bị cha Thi vận dụng quen biết đè chặt miệng. Cha mẹ của cậu thanh niên bị đánh nhập viện ngày đó luôn tìm công bằng cho con trai, sau lần bị đánh dã man kia đã bị di chứng, liệt nửa người trái. Nỗi đau con trai phải chịu khiến cha mẹ đau lòng xót xa, luôn viết đơn tố cáo hành vi của Thi Ân, nhưng lần nào cũng bị trả về. Khi Lục Vân đích thân đến hỏi chuyện, đôi cha mẹ kia khóc lóc quỳ xuống, van xin ông trả lại công bằng, tình cảnh y hệt lúc Lục Quân nhìn thấy trong bệnh viện.
Việc này vốn là chuyện lớn, lại cố tình liên quan đến cháu dâu. Lục Vân lập tức đáp ứng, động viên cậu thanh niên ngồi trên xe lăn kia, nghe được nguyện vọng muốn học tiếp của anh, liền động viên và hứa sẽ lo toàn bộ chi phí. Cả nhà đều vui mừng khôn xiếc, Lục Vân hỏi anh ta vài câu về Tú Chiêu:
"Ta nghe nói cháu học cùng lớp với Tú Chiêu và Lục Quân, không biết cháu thấy Tú Chiêu như thế nào? Lúc trước bị bắt nạt có tốt không?"
Cậu thanh niên kia sửng sốt, anh ta vẫn biết Tú Chiêu. Người này học rất giỏi, tuy rằng luôn đứng sau Lục Quân. Tính cách cậu ấy trước đây rất nội tâm, lầm lì ít nói, ngoại hình thì khá âm u, tuy rằng trong lớp không ai nói chuyện cùng cũng không nói chuyện với ai. Nếu không có Thi Ân, chắc chắn mọi người sẽ mạnh dạng thử kết bạn với cậu. Thời đi học ai mà không thích những người học giỏi? Có bạn học giỏi vừa ngầu vừa tiện, không những học tập được bí quyết của người ta, còn được chỉ bài cho, hãnh diện biết bao nhiêu? Anh ta vốn là người ham học, Tú Chiêu là mẫu người anh rất tôn trọng, vì vậy lời lẽ về Tú Chiêu ẩn ẩn có chút kính nể. Tuy anh không biết bây giờ Tú Chiêu lột xác như thế nào, nhưng trước đây ngoài bị bạo lực học đường ra, chỗ nào Tú Chiêu cũng rất tốt.
Lục Vân nghe được những lời khen ngợi cháu dâu, cũng tự hào đôi chút. Quả nhiên cháu trai mình không chọn sai, nó hạnh phúc thì ông cũng bớt đau đầu. Ủng hộ Lục Quân trong chuyện tình cảm cũng chính là bàn đạp để ông dễ dàng nói chuyện thừa kế với Lục Quân. Trước đây anh rất kiên quyết, muốn học tập anh họ Lục Thành tự lập sản nghiệp riêng. Lục Vân hao tốn tâm tư dạy dỗ anh, không thể để anh lại chạy đi như Lục Thành được, nhưng anh lại quá cứng rắn, chỉ một lòng muốn học tập tiến lên bằng sức mình. Ông một đời xây dựng Lục thị, chỉ tin tưởng những đứa cháu này của mình, sao có thể để lọt vào tay người khác? Bây giờ cháu trai đã có người yêu, chỉ cần ông ủng hộ rồi khuyên cháu dâu vài câu, không phải là không sợ nó từ chối nữa hay sao? Lục Vân đau đầu vấn đề này bấy lâu, bây giờ coi như đã có cách giải quyết.
Tú Chiêu không ngờ mình chỉ là giải quyết chuyện thay đổi hôn sự, bây giờ còn phải gánh luôn tương lai của nam chủ. Cái tên biến thái này trong đầu nghĩ gì vậy không biết? Ông nội dạy dỗ kinh nghiệm cho anh, muốn anh thừa kế Lục thị, chuyện tốt như vậy mà cũng từ chối, còn muốn vất vả kiếm tiền tự lập. Tú Chiêu không thích những người tự bỏ qua cơ hội và tài nguyên của mình, tự rải gai trên đường, tự mình bước đi. Lục Vân khuyên cháu dâu, kết quả như ý nguyện, đêm đó tiểu mĩ nhân khóc lóc không cho người yêu đụ mình, cũng không thèm bú cặc dù cho nó có câu dẫn mình bao nhiêu đi chăng nữa. Lục Quân hết cách, bắt đầu khó chịu rạo rực, thèm đụ đến ngứa cả đầu, ôm cả người bé cưng lên hỏi cho rõ. Anh vừa bóp mông vừa nút núm nghe cậu nói. Tú Chiêu ưỡn ẹo trên người anh, bắt anh mau thay ông nội quản lí Lục thị, không cho phép anh chịu khổ tự lập nữa.
Lục Quân ngạc nhiên, tuy biết rằng chuyện này do ông nội an bài, nhưng dùng Tú Chiêu để khuyên anh, con cờ này đúng là chí mạng. Tú Chiêu liên tục từ chối cặc bự trên môi, bắt anh phải đồng ý mới chịu thôi. Lục Quân vừa nứng vừa thương, vội vàng dỗ dành nước mắt sắp chảy ra của bé cưng nhà mình, miệng liên tục bảo đảm sẽ nhận, sẽ thừa kế Lục thị, cho em lên làm phu nhân, sống trong nhung lụa.
Có lời bảo đảm của anh, Tú Chiêu mới ngoan ngoãn mở chân, chịu bú cặc cho Lục Quân, lồn non cũng dịu ngoan nhả nước dâm vui mừng. Lục Quân thở dài sung sướng, nhanh chóng hưởng thụ, tự lập con mẹ gì chứ? Nhanh chóng cưới vợ thừa kế gia sản, sinh vài đứa con chẳng phải sướng hơn sao? Lục Quân càng nghĩ càng thấy đúng, vừa yêu lồn vừa cảm động bé cưng biết lo lắng cho anh.
Vì để chúc mừng Lục Quân chịu theo chân ông nội, Lục Vân và mẹ Lục bàn nhau cưới cháu dâu về cửa. Hai đứa nó công khai đến tai phụ huynh rồi, nếu không mau đón về nhà, sợ xung quanh sẽ có lời bàn tán. Lục phu nhân không ngờ Tú Chiêu có thể thuyết phục được con trai mình đổi ý, dù sao ngay từ thời còn học trung học bà đã khuyên đến cạn lời mà anh vẫn y như cũ. Gia đình bà cũng chỉ có mỗi Lục Quân, bố không yên tâm thì bà cũng không yên tâm giao cho người khác, Tú Chiêu khuyên được anh, tất nhiên bà rất vui mừng, thưởng cho cậu rất nhiều vàng bạc kim cương, tiền tiêu vặt vô số, liên tục ép con trai về nhà, mang theo con dâu vui vẻ sắm đồ, hoàn toàn quên luôn trước đây mẹ chồng con dâu gay gắt.
Lục phu nhân biết Tú Chiêu không thích khoa trương, nói thầm cho Lục Quân cách trang trí lễ cầu hôn. Bà đã chuẩn bị toàn là hoa hồng nhạt, màu chủ đạo đều là loại tươi sáng đáng yêu, không gian được tổ chức sang trọng thanh lịch, hoàn toàn hợp với con người truyền thống của bà. Tú Chiêu ngoan ngoãn đáng yêu, bà thích cái gì cậu cũng ưng ý, mua cho cái gì cũng không chê, đồ bà mua cho cậu mặc lên người càng thêm quý phái. Bà đắc ý không thôi, vẻ xinh đẹp quý phái kia được đắp từ tiền riêng của bà, giống hệt như được có thêm một đứa con điệu đà, đi đâu cũng muốn sắm sửa mang về đồ đẹp tặng cho.
Sự tiêu xài xa hoa của Lục phu nhân lên người Tú Chiêu khiến ai cũng ghen tị đỏ mắt, mỗi phụ kiện trên người cậu đều có giá trị liên thành đắt đỏ, tôn lên vẻ đẹp yêu kiều, quý phái. Điều này đã từng thuộc về Thi Ân, nhưng giờ đây cậu ta đã đánh mất nó. Sau sự kiện hủy hôn, gia đình đã hoàn toàn trở mặt, Thi gia nháy mắt lộ ra xương trắng, bên trong đã thối rữa suy tàn, toàn bộ mặt tối được phơi bày, trên bờ vực bị lụi tàn. Cậu ta không tránh được những đơn tố cáo kia, phải chịu sự trừng trị của pháp luật, ăn cơm tù với tội danh của mình. Mẹ Thi thăm tù cậu ta đều sẽ nói cho cậu ta biết Tú Chiêu đang hạnh phúc như thế nào, Lục gia đang phát triển bao nhiêu, Thi Ân chai sạn cảm xúc, điên cuồng đã trở nên tê dại. Cậu ta sống mà không có linh hồn, thành thật chịu sự trừng phạt của mình.
Tin tức Lục Quân cầu hôn Tú Chiêu đã lan ra khắp thủ đô, được đưa lên truyền hình báo đài ngày càng nhiều. Sau khi được cậu hạnh phúc đồng ý, Lục Quân liền gấp rúc tổ chức đám cưới, không muốn chậm trễ cưới vợ một ngày nào. Lục Vân cùng con dâu bận rộn chuẩn bị, sắp xếp cho con trai một hôn lễ siêu hoành tráng. Đồ cưới được cô dâu tùy ý chọn lựa, tuy mẹ Lục thích con dâu mặc váy công chúa hơn, như vậy càng lung linh chói mắt. Nhưng xét đến cậu vẫn là một bé trai, cho nên để cho cậu chọn lựa mặt vest hay váy, không hề bắt ép con dâu làm điều mình không muốn. Tú Chiêu cảm động, thật ra cậu cảm thấy mặc vest ngầu hơn rất nhiều, cậu cũng sẽ không bị thua kém Lục Quân.
Sau khi tỉ mỉ chọn lựa, ngày thành hôn cũng đã diễn ra viên mãn. Tú Chiêu được đưa đến lễ đường, thực hiện nghi thức thiêng liêng để nên đôi cùng Lục Quân, hai mắt lấp la lấp lánh, tình yêu tràn ra ngoài, quan khách ai cũng cảm nhận được. Lục Quân biết vợ yêu mình, sung sướng trao nhẫn cưới, hôn môi sau cái ôm ngọt ngào. Cặp đôi mới cưới cũng có một đêm tân hôn ngọt ngào hồng phấn, chú rể thèm thuồng vợ yêu mới cưới, nhanh chóng thực hiện nghi thức. Tú Chiêu ôm mặt chồng , đỏ mặt cho anh bú vú, chiều chuộng chồng như ông trời con.
Sau những ngày tân hôn ngọt ngào, lồn lúc nào cũng ủ tinh bên trong, thức dậy trong những buổi sáng ngậm cặc to. Tú Chiêu cũng đã viên mãn hoàn thành nhiệm vụ.
"Hệ thống 247 chúc mừng chủ nhân Tú Chiêu hoàn thành nhiệm vụ. Hệ thống tiến hành phân tích thế giới, phát hiện chủ nhân thay đổi hoàn toàn kết cục, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ phụ tuyến giúp nam chủ thừa kế tài sản. Phần thưởng của chủ nhân sẽ tiến hành được thưởng vào không gian,xin chủ nhân đón nhận~"
Tú Chiêu vui mừng mở quà, là một bình thuốc hồi phục sinh lực, có thể dùng cho người hấp hối thành khỏe mạnh, công dụng quả thật rất trâu bò. 500 điểm tích lũy kinh nghiệm, có thể dùng để mua đồ dùng hữu dụng, điều khiển một vài điều nhỏ trong lúc làm nhiệm vụ. Cậu nhìn thành quả của mình, quả thật cảm thấy có chút đáng giá, niềm vui sống lại cũng tăng lên, hạnh phúc chưa từng có.
"Mời chủ nhân Tú Chiêu nhận nhiệm vụ mới, thế giới này sẽ tiến hành khép lại, mọi hoạt động sẽ bị dòng chảy thời gian ngưng đọng, chủ nhân sẽ có quyền định đoạt lại thế giới nếu hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ. Đồng thời có thể lựa chọn ở lại một thời gian hoặc nhận trực tiếp nhiệm vụ mới."
Tú Chiêu không nỡ xa Lục Quân, nhanh chóng lựa chọn ở lại thêm một chút. Muốn bù đắp cho anh trước khi đi.
"Chủ nhân không nỡ sao? Hệ thống đảm bảo sẽ không khiến chủ nhân thất vọng. Đã biết tình cảm dễ nảy sinh cho nên trước khi nhận nhiệm vụ mới sẽ tạm thời đóng băng kí ức về nhiệm vụ trước, để chủ nhân yên tâm hoàn thành. Sau khi hoàn thành toàn bộ, kí ức sẽ được mở khóa, đồng thời chủ nhân cũng sẽ có quyền quyết định ở lại thế giới nào, không hề gò bó."
Tú Chiêu yên tâm nghe hệ thống nói, cậu còn đang sợ mình sẽ không làm tốt vì nhớ Lục Quân, nhưng như vậy cũng được rồi, cậu vui vẻ offline, cùng chồng yêu sung sướng sinh hoạt.
*vốn muốn viết xong thì ngâm luôn, nhưng vì lượt view tăng nhanh quá ngứa tay đăng luôn.
Đây là lần đầu mình viết truyện cho nên có rất nhiều lỗi sai chính tả, các bé yêu phải nhắc để mình sửa liền nếu không đọc sẽ bị tụt mood :3
Thế giới 1 đã kết thúc viên mãn,còn 1 chương ngoại truyện nữa là chúng ta chia tay Lục Quân nha.
Lục Quân biến thái cấp nai tơ thôi, mấy anh sau mình sẽ cho biến thái cấp cáo già luôn^^
Mình không yêu cầu gì nhiều, thấy hay hoặc muốn hóng truyện thì hãy cmt hối mình dữ dội lên, không có ai cmt là mình lười á.
Thế giới sau mình sẽ viết bối cảnh cổ đại, có thể là biến thái lợi dụng quyền cao công× ngây thơ dâm đãng thụ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...