Một tiếng súng khác vang lên cùng lúc đó, một viên đạn không biết từ đâu bay ra đánh bật viên đạn của tên võ sĩ kia, người đàn ông đó do hoảng sợ mà ngã xuống đất!
Mọi người ơi đây không hiểu chuyện gì vừa xảy ra cả, trừ Mumei!
Do đứng bên cạnh Yozora nên nàng thấy hết diễn biến của sự việc.
Ngay khi tên võ sĩ kia bóp cò súng thì người thanh niên bên cạnh nàng đã dùng một tốc độ không một con người bình thường nào có thể làm được, rút một khẩu súng từ bên hông ra và bắn lệch viên đạn!
Mumei ngơ ngát nhìn Yozora, đó không phải là thứ mà người bình thường có thể làm được!
Kể cả một Kabaneri như nàng cũng phải tập trung một cách cao độ, hơn nữa phải biết được quỹ đạo của đạn thì khó khăn lắm mới có thể né được đạn ở cự ly này! Chứ đừng nói bắn trật một viên đạn như Yozora!
Nhìn gương mặt nhẹ nhàng của Yozora, Mumei thầm nghĩ:
“Chả lẽ việc này đối với Yozora rất là đơn giản?”
Càng nghĩ, Mumei càng tò mò hơn về người thanh niên mình vừa quen này.
Trong lúc Mumei đang thất thần thì một giọng nói nhẹ nhàng vang lên:
“Mumei, ngươi ở đây một chút.
Ta ra đằng kia xử lý rắc rối rồi sẽ về.”
Giật mình tỉnh hồn lại, nhìn thấy Yozora đang mỉm cười nhìn mình, Mumei vội gật đầu, nhưng mặt của nàng lại mau chóng đỏ lên.
Mumei ơi là Mumei! Ngươi đang bị gì thế này!
Chắc là do con bé nghĩ việc nhìn chằm chằm vào mặt người khác là thất lễ! Yozora nghĩ trong lòng, giơ tay lên sờ đầu Mumei nói:
“Không sao đâu.” Sau đó đi về phía Ikoma.
Hắn không chú ý rằng sau khi hắn sờ đầu của Mumei, mặt của nàng lại đỏ hơn nữa!
Lấy tay vuốt chỗ Yozora vừa sờ, Mumei thầm nghĩ:
“Tay của Yozora ấm quá!”
Sau đó lại đỏ mặt, lắc lắc đầu.
Dạo gần đây mình bị gì thế này! Mumei hoang mang, nàng chưa bao giờ cảm nhận được những cảm xúc này trước đây, không biết phải làm gì.
… — QUẢNG CÁO —
“Này, cậu tên là gì?” Trong lúc mọi người đang hoang mang không biết chuyện gì vừa xảy ra thì một giọng nói vang lên, theo hướng giọng nói nhìn lại, chỉ thấy một cậu thanh niên đang đi tới, mục tiêu là Ikoma.
Vâng, mọi người lại lần nữa sững sờ, lần này là do dung mạo của người đi tới.
Bình thường Yozora luôn dùng tâm lí ám chỉ để mọi người bỏ qua dung mạo của mình, nhưng lần này do hắn chủ động thu hút ánh nhìn của mọi người nên tâm lí ám chỉ đã mất hiệu lực, khiến cho dung mạo của hắn không còn bị che dấu nữa!
“Uy! Đang hỏi cậu đấy!” Nhìn thấy Ikoma không trả lời mình, Yozora hỏi lại lần nữa.
Lúc này Ikoma mới tỉnh hồn lại, theo bản năng trả lời:
“A...Ta tên Ikoma.”
“OK! Ta tên Yozora, khi nãy ngươi nói những thứ kia là dùng để thí nghiệm, có thể cho ta biết đang thí nghiệm gì không?”
Lúc này, Yozora đã đi tới trước mặt của Ikoma, ngồi xuống mỉm cười.
“À! Những thứ này…”
“Tên kia! Ngươi là ai!”
Mấy tên võ sĩ kia lúc này mới kịp phản ứng lại, nhìn xem Yozora dễ dàng vượt qua vòng vây của mình mà tiếp cận Ikoma, bọn hắn giận dữ hét lên.
Yozora nghe vậy liền nhíu mày, nói:
“Uy! Lỗ tai các ngươi có bị gì không? Khi nãy ta đã giới thiệu rồi mà!”
“Nghe cho kĩ này! Ta tên là Yozora!”
Yozora nói với một bộ dạng như đang phải giao tiếp với mấy kẻ ngu vậy! À không! Nhìn cái mặt khinh bỉ của hắn thì rõ ràng Yozora đang xem mấy tên võ sĩ kia là đồ ngu rồi!
“Ngươi…”
“Câm!”
Ngay khi một tên võ sĩ định mở miệng ra thì Yozora ngay lập tức cắt đứt! Hơn nữa hắn còn dùng linh hồn lực vào giọng nói khiến cho mấy tên võ sĩ kia bị chấn choáng, tạo thành cảnh tượng Yozora vừa mới ra lệnh thì mấy tên võ sĩ lập tức tuân theo! — QUẢNG CÁO —
Xử lý xong võ sĩ, Yozora quay lại nhìn Ikoma, thần sắc khinh bỉ đã biến mất, thay vào đó là nụ cười ôm hoà thân thiện.
“Được rồi, tiếp tục chủ đề lúc nãy! Ngươi định nghiên cứu thứ gì?”
Ikoma dù hơi bất ngờ, nhưng vẫn trả lời:
“Ta dùng những bào quan này làm vật thí nghiệm lực công phá của vũ khí mới.”
“Ồ! Thế có lí do gì để ngươi làm vậy không? Dù gì ngươi chỉ là một kỹ sư hơi nước thôi mà, việc chiến đấu phải để cho võ sĩ lo chứ?”
Yozora nhẹ nhàng hỏi.
Dù vậy khi Ikoma nghe được thì hắn lại cảm thấy một sự an tâm khó hiểu bao lấy hắn, thúc đẩy hắn nói ra lí do.
Đương nhiên không phải do mị lực của Yozora đã đạt tới cấp độ nam nữ thông sát rồi, hắn chỉ sử dụng tâm lý ám chỉ để thúc đẩy Ikoma nói ra nguyện vọng của mình mà thôi!
“Ta muốn mạnh hơn.” Ikoma nói, đôi mắt đang hồi ức lại quá khứ!
Không chờ Yozora hỏi, hắn đã chủ động nói tiếp:
“Ta từng có một người em gái, nhưng nó đã mất trong một cuộc tấn công của kabane! Nếu như lúc đó ta mạnh mẽ hơn, không bị sợ hãi chi phối mà bỏ chạy thì có lẽ ta đã có thể cứu được em gái mình!”
“Thế à!” Nghe xong, Yozora không nói gì, chỉ cảm thán hai chữ.
“Xin lỗi! Bắt ngươi phải nghe câu chuyện của ta.”
Có lẽ hắn sẽ chán ghét mình cũng nên, một kỹ sư hơi nước mà lại nói mấy thứ như vậy.
Ikoma cười khổ, khi trước hắn cũng đã từng thử nói những thứ này cho người khác, nhưng đổi lại chỉ là những cái nhìn vô cảm, thậm chí có người còn cười nữa chứ!
Với một người mạnh như Yozora thì có lẽ lí do của mình cũng nực cười lắm đây!
“Từ tận đáy lòng của mình, ta thấy ngươi rất tuyệt vời đấy!”
Hả? Mình vừa nghe thấy gì?
Ikoma hoang mang, có phải hắn vừa nghe được từ “tuyệt vời” không? — QUẢNG CÁO —
Ngẩng đầu lên, trước mặt Ikoma không phải là nụ cười giễu cợt thường thấy lúc trước, mà là một nụ cười tán thưởng, hài lòng.
“Dù cho đã từng phạm phải sai lầm trong quá khứ, nhưng ngươi không từ bỏ mà vẫn tiếp tục đứng lên, cố gắng để không phải phạm phải sai lầm đó nữa.”
“Trong khi mọi người để nỗi sợ chi phối thì ngươi lại cố gắng chống lại nó, một ý chí mạnh mẽ!”
“Trong cái thế giới đen tối này mà ngươi vẫn có giữ vững được cái tâm thiện lương! Điều đó không tuyệt vời sao?”
Ikoma cảm động, đây là lần đầu tiên hắn được người khác khen ngợi như vậy!
Quét sạch ý nghĩ từ bỏ trong đầu, cho dù có thất bại thì hắn vẫn sẽ bước tiếp, bởi vì hắn biết vẫn còn người tin tưởng vào hắn!
“Cảm ơn!” Ikoma nói, không biết đó là lời cảm ơn cho sự khen ngợi hay cho sự tin tưởng nữa, cũng có thể là cả hai chăng?
“Không có gì! Tính ra thì ta cũng là tiền bối của ngươi, nhiệm vụ của tiền bối là dẫn dắt hậu bối của mình mà!”
Đây là sự thật! Tuy nhìn bề ngoài thì Yozora và Ikoma đều sàng sàng tuổi nhau nhưng thực chất nếu tính thời gian mà Yozora dành ra trong hai cái không gian khốn nạn kia thì hắn đủ tuổi để làm tổ tiên của Ikoma rồi!
Mà kể cả có không tính thì bây giờ Yozora cũng đã hai mươi tuổi rồi! Chỉ là bề ngoài nhìn như mười bảy tuổi thôi!
Không nói tới vấn đề tuổi tác, chỉ tính tới kỹ năng của Yozora thì từ bất kì phương diện nào hắn đều là tiền bối của Ikoma rồi!
“Tiền bối?” Ikoma không hiểu tại sau thiếu niên nhìn không lớn hơn mình là mấy này lại tự nhận là tiền bối của mình.
Ngay lúc hắn định hỏi thì…
“Này! Có chuyện gì đang xảy ra vậy?” Một giọng nam hét lên, cùng lúc đó thì đám đông hoảng hốt dật ra hai bên, tránh đường cho một đoàn người đi tới!
Trong đoàn người đó thì nổi bật nhất là một thiếu niên, một cô gái cùng với một người đàn ông trung niên..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...