Trong Thiên Hồ Lâm quá đỗi vắng vẻ, duy nhất tồn tại chính là Kenji cùng Fenrir. Lại nhìn đến cái kia khổng lồ hình thể đang lười biếng nằm một chỗ Kenji cũng không có buồn đi đánh thức nó.
Ngồi xổm khẽ xòe nhẹ bàn chân trước, phù ảo trên đó là một tầng vật chất màu đỏ huyền ảo, đây chính là hủy diệt lực lượng, Kenji ngoài nắm giữ 7 tính chất, Phong, Lôi, Hỏa, Thủy, Thổ, Âm, Dương thì còn có rất nhiều loại biến hóa kết hợp, ngoài ra trước đó còn có Hủy Diệt, Hắc Ám nhiều loại ma pháp khác nữa, tuy nhiên giới hạn sử dụng cũng chỉ là cấp thấp kĩ năng mà thôi, nếu để sử dụng hủy diệt cao cấp kĩ năng e rằng một chiêu thế giới này liền chơi hỏng.
Lại tiếp tục nâng lên chân nữa, một tầng vật chất đen kịt lại xuất hiện trong tầm mắt, đây là hắc ám lực lượng, trước đó quán thâu lên Hana, bản thân cũng chính là tự học thành công.
Hiện tại bản thân e rằng cũng đã không thiếu gì rồi, với hiện tại sức mạnh e rằng đi đến đâu cũng vẫn có thể đi ngang, trừ mấy cái kia như là Tenchi Muyo nháy mắt hủy đi toàn bộ vũ trụ hay đa vũ trụ gì đó thì chịu.
"Bụp!!!"
Ngay tại đang trầm tư suy nghĩ, bên cạnh Fenrir không hề có chút dấu hiệu nào biến mất tại chỗ, có chăng còn lại chỉ một làn khói trắng.
"Là bị Naori triệu hồi sao...tại sao lại ngay bây giờ cần đến?"
Lắc đầu một cái, hiện tại Toàn tri tuy có thể tiên đoán nhưng chí ít phải có vật dẫn, ví dụ như ngôi sao, bộ bài hay đại loại thế.
Hiện tại không cần thiết quan tâm chuyện này, có Fenrir chắc chắn Naori không sao, hơn tất cả Kenji không nhìn thấy tử vong bên cạnh Naori.
Đắm chìm bên trong thôi diễn, hiện tại Kenji ánh mắt chính đang tập chung về viên Chakra cửu vĩ này, Toàn tri cho phép nhìn thấu bản chất, cấu thành... Kenji là muốn như trong nguyên tác Uzumaki Menma làm, đó là tách 9 đuôi thành các phần sức mạnh riêng biệt là: Sei, Byaku, Shu, Gen, Kū, Nan, Hoku, San, Gyoku.
Tách cái này cũng không quá mức khó khăn, bởi lẽ trước đây Thập vĩ chính là cũng bị Hagoromo tương tự tách thành 9 vĩ thú, cái mà Menma trong nguyên tác làm chỉ đơn giản dựa theo mà thôi, thôi diễn cách thức hoàn tất vẫn là chờ Naori sau khi ăn nó rồi sẽ dạy cách sử dụng.
Sắc trời không còn sớm.
『Nghịch đảo triệu hồi.』
Nhẹ giọng lẩm bẩm, bên cạnh đó một vết rách tựa như mạng nhện đen kịt. Kêu "BỤP" một tiếng, xuất hiện lần nữa chính là hai thân ảnh một sói một người, bên cạnh đó Fenrir miệng vẫn còn ngậm một cái xác, bên cạnh đó Naori quần áo nhiệm chút bụi bẩn hẳn vừa trải qua chiến đấu.
"Đây là..."
Xuất hiện một khắc, đầu tiên là ngẩn ngơ vẫn là kinh ngạc, bởi lẽ cô cùng Fenrir vẫn đang chiến đấu, nhưng ngay lập tức xuất hiện ở đây rồi. Lại nói ở đây, cô dám chắc rằng cả đời cô chưa bao giờ đến nơi xinh đẹp như này.
"Chủ nhân..."
"Khoan đã... Chủ nhân.." Naori ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Fenrir sau đó ánh mắt lại đảo qua trước mặt, tuy nhiên đập vào mắt lại là một thân ảnh nhỏ nhắn có phần cute hồ ly chín đuôi.
"..."
"Kinh ngạc đúng không? Hẳn ngươi có thật nhiều điều muốn hỏi đi, ngươi từ từ hỏi, ta giải đáp hết là được, nhưng trước tiên nói chuyện đang sảy ra đi, vì sao ngươi bị thương?"
Tựa như ông cụ non bộ dáng Kenji đứng hai chân sau đi về phía trước hai chân trước khoanh trước ngực đến một phiến đá nhỏ ngồi xuống. Bên cạnh đó Fenrir cũng đi theo ngồi bộp một bên.
"Tốt quen thuộc giọng nói..." nghi hoặc thoáng chốc cuối cùng vẫn là mở miệng:
"Là Uchiha nhánh kia theo chủ nghĩa cuồng chiến, bọn hắn dùng mạnh mẽ thủ đoạn uy hiếp ta, tất cả chỉ có vậy."
"A ra vậy, Susano"o ngươi đâu? Ta nghĩ không đến mức để cho bị thương đi, dù sao hiện tại thực lực ngươi so với bọn chúng phải mạnh hơn nhiều lắm."
Nghe Kenji nói tuy có chút kinh ngạc vì biết nhiều như vậy, nhưng lại nghĩ đến Fenrir cùng mình 7 năm qua hẳn không thiếu việc gì là không biết đi.
"Không có, nếu còn tiếp tục sử dụng nhãn lực e rằng không sớm thì muộn đôi mắt ta cũng sẽ mù."
"Tốt, đại khái ta đã hiểu tình hình, vậy ngươi có gì muốn hỏi có thể hỏi."
khung cảnh biến đổi cuối cùng xuất hiện là tại một đình viện nhỏ giữa hồ. Nhẹ nâng ly trà phân biệt đưa qua bên đó cho Naori. Bên cạnh đó Naori lại nhìn Kenji chân nhỏ nhắn nâng ly chà có chút buồn cười lại kì lạ, ly trà tựa như bám dính vậy cũng không rơi xuống, nhưng vẫn không dám cười lấy, vẻ mặt khẽ nín có chút khó coi.
Bình tĩnh một lúc, Naori mới bắt đầu mở miệng hỏi lấy.
"Đây là đâu..."
"Nơi này là Thiên Hồ Lâm."
"Thiên Hồ Lâm... Là một trong bốn thánh địa Thiên Hồ Lâm kia?"
- "Phải."
"Ra vậy, đây chính là nơi ngài đệ nhất từng theo học một trong, như vậy ngài hẳn là chủ nhân nơi đây...có thể hay không nói ta biết vì sao trước kia cho Fenrir bảo vệ ta sao..."
Những chuyện này quá li kì, đã rõ ràng người đứng sau Fenrir, vậy tại sao lại cho bảo vệ mình đâu, là mình có cái gì đặc biệt sao? Thật khó hiểu nhưng cũng thật may mắn.
"Lẽ ra ngươi đã chết cách đây khá lâu, ta chỉ không nỡ nhìn ngươi chết mà thôi, còn vì sao không nỡ, rồi sau này ngươi tự khắc sẽ biết."
"Đã hiểu...vậy bây giờ."
Không có dài dòng hội thoại, Naori vẫn như cũ kiệm lời, cái cô cần biết là hiện tại thế nào không phải hỏi những cái kia xa xôi quá khứ.
"Giờ sao? Giờ ngươi ở lại đây đi, ta tin tưởng ngươi cũng không muốn lún vào cái kia Uchiha vòng xoáy đúng không."
"Ở lại đây? Vậy còn người kia..." Naori cũng muốn ở lại, thứ nhất ở đây bản thân sẽ mạnh mẽ lên, thứ hai chính là tránh được những cái kia ngổn ngang, nhưng nghĩ lại Kenji vẫn còn ở đó, tuy bức thư ghi rõ rời đi một vài ngày nhưng biết đâu được Uchiha không tìm ra bắt lại, huống chi Kenji chỉ là người bình thường. Lắc đầu một cái Naori lập tức từ chối rồi.
"Không được, ta còn một người bạn đang ở Làng lá, nếu ta ở lại đây chắc chắn hắn sẽ gặp nguy hiểm, ta cần phải trở lại, mong ngài giúp đỡ."
"Oh, thông qua Fenrir ta biết được thanh niên kia tồn tại, vậy quan hệ các ngươi là gì? Là quan trọng người sao?"
"Không phải như vậy, hắn là một người bạn của ta, ta sợ hắn sẽ bị Uchiha người bắt đi, dù sao bọn họ vẫn đang hiểu lầm quan hệ chúng ta, ta không thể để hắn liên lụy được."
Mang theo cầu khẩn ánh mắt, Naori hi vọng hiện tại trước mặt tiểu hồ ly có thể cho phép bản thân trở lại, trở lại ngay lập tức, bởi lẽ cô sợ hiện tại Kenji rất có thể không may đã bị Uchiha người cho bắt mang đi.
"Ah, có đúng chỉ là bình thường quan hệ, nếu chỉ bình thường tại sao phải như vậy đâu." Mang theo trêu tức ý cười, Kenji đăm chiêu ánh mắt nhìn lấy Naori, ánh mắt huyền tựa như có ma lực một dạng không khỏi khiến bên cạnh đó Naori bối rối.
"Bình thường sao...đúng vậy, có đúng là bình thường không? Bản thân mình tự hỏi có phải hay không bình thường...nhưng có điều ở chung với hắn cuộc sống giản dị yên bình đến lạ thường..." Tự độc thoại trong lòng, lại như nghĩ lại trước đây chuyện, Kenji không có cùng cô chiến đấu hay tạo bất kì ấn tượng gì đáng nhớ cả, nhưng những điều giản dị kia lại khó quên nhất.
"Hắn rất quan trọng."
"Hoh, yên tâm đi, hắn sẽ không sao." Hài lòng câu trả lời, Kenji khóe miệng khẽ cong lên, chí ít bản thân cũng có một chỗ đứng nha, còn là quan trọng đấy. Không biết nếu giờ tạo một vụ chết giả thì thế nào nhỉ...lắc đầu phủ quyết, cái này chả vui gì đùa.
"Thật không chuyện gì?"
"Thật, yên tâm đi. Ta đảm bảo hắn đủ khỏe mạnh cùng ngươi sinh con."
"..."
Cầm lấy trên tay viên kia Chakra đưa qua cho Naori, viên Chakra xuất hiện một khắc không khí xung quanh run nhè nhẹ tựa như hưởng ứng theo nó vậy, từng sợi gợn sóng nhẹ lay, chứng tỏ độ nồng nặc trong đó rất lớn, nếu bình thường Naori ăn nó chắc chắn sẽ nổ tung mà chết bởi lẽ sức chứa cơ thể không đủ nhưng có Kenji ở đây nên chắc chắn không sao. Naori thể chất cũng không phải Senju hay là Uzumaki. Nếu bình thường ép vĩ thú vào cơ thể không sao, nhưng đây là trực tiếp biến Chakra thành của mình, nói cách khác Naori chính là biến thành tương tự vĩ thú, giống như anh em Gin-Kin nhưng còn khủng bố hơn vì Kenji động tay chân trong đó.
"Đây là?"
"Nó là Chakra cửu vĩ, ăn vào ngươi sẽ đạt được Chakra khổng lồ của nó mà không có hiệu quả phụ." đưa qua đến tay Naori.
"Ăn xong đạt được Chakra mà không có hậu quả? Còn có thứ tốt như vậy?"
"Đích xác là ăn xong sẽ đạt được Chakra mà không gây hậu quả gì?"
"Phải, ăn nó vào đi."
"Không! Nếu vậy ta nghĩ để lại nó, Chakra ta đã đủ, có người cần thứ này hơn ta."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...