Ngay cả khi cô đã trở thành nữ hoàng, những người anh em cô vẫn luôn căm ghét và tìm mọi cách để nắm lấy quyền lực, duy nhất cô tin tưởng chỉ có một người trong số các anh em, nhưng đó không phải tất cả, cô muốn mang lại vui vẻ cho những người yếu đuối, nhưng hôm nay cô nhìn lại dưới chân mình, những quý tộc và các quan viên, từ đầu đến giờ họ liên tục chất vấn cô về điều cô gặp được khi lên đỉnh ngọn cây kia, cô cảm thấy khó chịu vì những câu hỏi đó.
Từng lời tựa như tra khảo tù nhân một dạng, cung kính? Cung kính bằng cách dạ vâng đầu tiên câu sau chính là hỏi thẳng vấn đề, thậm chí những quý tộc kia có người không dùng tới luôn kính ngữ.
Calca ánh mắt lạnh lùng đảo qua một lần, cuối cùng vẫn là thở dài một hơi giọng nhẹ lại, bắt cô dùng quyền lực mạnh mẽ đè ép cô không làm được... Đó là trong tâm cô.
"Các ngươi nghĩ các ngươi đang làm gì vậy?
Các ngươi muốn biết được kết quả vậy hãy leo lên đó tự nhìn đi, các ngươi sẽ thấy điều các ngươi mong đợi, ta sẽ không nói bất cứ điều gì cả, đó là tất cả, các ngươi có thể lui xuống, ta mệt mỏi."
Calca kết thúc cuộc gặp mặt bằng lệnh đuổi khách, những thứ kia quyền thần tuy có căm tức cùng không cam lòng, nhưng như vậy cũng đành mà thôi, không có cách khác.
Lại quá một ngày, những kia quyền thần bắt đầu tuyển dụng những người tài giỏi nhất chinh phục đỉnh cây, nhưng thời gian qua tất cả dường như nỗ lực về con số 0, nhưng cũng không thể phủ nhận chỗ tốt, Kenji chỉ là nhàm chán tùy ý vung ra những đồ vật thừa thải của Nazarick mà thôi, nhưng dẫu vậy vẫn là khiến cho quá nhiều người vui sướng, nó như là phép lạ, một tạo vật như đấng tối cao ban xuống cho họ vậy.
Quả đến lại tới nửa đêm, một thân ảnh lại xuất hiện trong tầm mắt Kenji. Tất nhiên việc này là do Kenji vứt bỏ quy tắc cho người này mà thôi.
"Vậy, hôm nay không có đặc ân ban cho quà đâu nhé."
"Vâng đã biết, chỉ đến đây cùng ngài nói chuyện mà thôi." Calca hì hì an tĩnh ngồi đối diện Kenji, không biết lấy can đảm đâu cũng tự rót riêng cho mình một chén trà thơm.
"Ngài ở đây không buồn sao?"
"Buồn... Thực sự ta chưa bao giờ buồn quá...ta hình như không có thứ cảm xúc đó... Hoặc có lẽ đã quên."
"..."
"Nghe thật có vẻ cô đơn, a hôm nay pháp quốc nhưng là toàn bộ bị một đội quân ác ma hoàn toàn hủy diệt... Mà chắc ngài cũng không quan tâm đâu ha..."
"A, sớm muộn cũng sẽ, nếu không có gì thay đổi, mục tiêu kế tiếp có thể là đất nước của cô, cô không lo lắng sao?"
"Không, đất nước chúng ta liên tục đã đối đầu với quá nhiều chủng tộc, chúng ta đã quen rồi." Calca cũng không nhận thức được thực lực đối thủ cũng chỉ nghĩ đơn giản bình thường như bao lần mà thôi, tuy nhiên nói là vậy, trong lòng kì thực cũng rất lo lắng, nếu để một đội quân quỷ có tổ chức quy mô, ngay cả pháp quốc còn có thể diệt, huống chi là thánh quốc.
"Giấc mơ ta cấy cho các ngươi, chính là binh đoàn quỷ này,thức dậy rồi...thế giới này sẽ chìm trong hắc ám sớm thôi." Kenji cười khẽ không nói lại nhấc lên trà nhìn Calca biểu cảm.
"Ra ngài đã sớm biết, vậy ngài sẽ thế nào nếu họ tiến công vào đất nước này, ngài sẽ trợ giúp tín đồ mình chứ, dạo gần đây rất nhiều người đã tế bái chiếc cây này, ắt hẳn ngài biết."
"Ha ha, bọn chúng rất mạnh...bọn chúng so những cái kia anh hùng hay là thần thánh gì trước kia tồn sùng mạnh mẽ nhiều lắm, ta nói thẳng ra thì một người cấp thủ lĩnh trong đó đều có sức mạnh tiêu diệt toàn bộ anh hùng, cô tin không?"
Calca tất nhiên lắc đầu không tin rồi, nếu như tin tưởng mới là chuyện lạ đấy, nếu như nói người trước mặt này có sức đánh tất cả có lẽ cô tin, bởi cô tận mắt nhìn thấy người này thủ đoạn, chính là chân chính sáng tạo ra sinh mạng, thần tồn tại, mà cái này tiểu thiên thần vẫn đang nằm trên vai cô ngủ đây.
"Không tin cũng đúng, dù sao cô chưa chứng kiến đỉnh cao của thực lực bao giờ, có lẽ loài người giới hạn ma pháp chính là cấp 6 cực hạn, vậy ta có thể nói rằng bọn họ sử dụng cấp 9,cấp 10 là chuyện quá bình thường, thậm chí cấp 11(siêu cấp ma pháp)"
"... Nói dối...làm sao có thể đạt đến cấp 9,cấp 10...ngài đang đùa có đúng không..."
Calca giờ này cũng chấn kinh đến, Kenji lời nói hoàn toàn vượt qua nhận thức của cô,cô chỉ sở hữu cấp 4 ma pháp, đó đã được cho là thiên tài khi cô hiện tại chỉ mới 25 tuổi.
"Những lời ta nói không hề có một câu là giả, cô hiện tại biết Pháp quốc đang trong tình trạng gì không?"
"Tình trạng..?"
"Ta cho cô thấy, đi theo ta." Kenji không có nói nhảm, một vết nứt không gian bị xé rách ra, bước vào trong nhìn Calca có vẻ chần chờ Kenji lập tức nắm lại tay cô kéo đi vào.
Calca mặt đỏ như gấc cúi gằm đầu xuống, tuy nhiên không có ý đẩy ra, chỉ thuận tiện đi theo Kenji, nhưng cũng không có kéo dài bao lâu, chính là đến nơi rồi, Calca cũng không thể sử dụng ma thuật bay, nhưng hai người hiện tại chính là đang đứng trên không trung, Calca càng là gắt gao bắt lại tay Kenji chặt hơn, "đây là thần thủ đoạn sao... Phút trước còn ở Roble hiện tại đã ở một nơi không gian xa lạ, còn là trên không trung nữa."
Bỗng cô cảm thấy như có gì không đúng, đúng vậy, là rất nhiều thứ không đúng, đó chính là không khí không đúng, đây không phải do hoàn cảnh ban đêm, đây là do ma pháp tạo đến.
"Đó chính là pháp quốc, cô cảm thấy ma pháp biến toàn bộ quốc gia này chìm trong bóng tối là khoảng cấp bao nhiêu...đừng nói cấp 6 hay cấp 7 nhé, ngay tại cấp 8,9 cũng không làm đến đâu, đây là ma pháp cấp 10,giờ cô hiểu rồi chứ."
"Nếu vậy...nếu chúng tấn công Roble chẳng phải giống như pháp quốc đều diệt vong sao..."
"Cái này với ta không quan hệ rồi, chở lại thôi, ở lâu bị phát hiện cũng không vui nha."
Kenji cười khẽ một cái, hai người lại biến mất trở về bên trên ngọn cây không gian.
"Đây...nếu vậy, ngài có thể cứu giúp đất nước này sao?" Calca cắn răng, ánh mắt trong suốt nhìn Kenji, nếu hiện tại ai có thể cứu đất nước này, duy nhất chỉ có trước mặt này. Cô không phải người cổ hủ, nếu đã thấy hiện thực tàn khốc liền không chấp nhận được nó, vậy làm sao có thể trải qua nó.
"Ta ở đây bọn chúng sẽ không đến, nhưng ta là người truyền đạo nha..."
"Chỉ cần ngài chịu giúp đỡ, chúng ta thánh quốc sẽ xây dựng và truyền bá tín ngưỡng của ngài..." Calca cứng rắn nói, cô nào không biết Kenji là đang muốn truyền giáo đạo mình ra ngoài, nhưng chỉ cần như vậy mà bảo vệ được đất nước này, như vậy cũng đáng.
"Thông minh, vậy không còn sớm nữa, cũng nên tạm biệt tại đây a." truyền tống Calca trở lại Kenji lặng yên gõ bàn lấy.
"Demiurge!!!"
Tựa như lời nói vừa xong, Demiurge từ trên bầu trời Roble bay lên ngọn cây đứng ngoài điện cúi đầu lấy.
"Việc giao ra sử lý đến đâu rồi."
"Vâng, dựa theo ngài nói cùng với lục đạo Kage trợ giúp hiện tại đã thu phục được phần lớn, ngày mai lại tiếp tục công việc chinh phạt."
"Hiểu rồi, ta tin tưởng ngươi sẽ sớm hoàn thành thôi."
"Thần vô cùng cảm kích khi nhận được sự khích lệ của ngài, vậy thứ cho thuộc hạ ngu muội, Kenji-sama hiện tại đối quốc gia này có hứng thú sao?"
"Ta muốn tạo ra tôn giáo riêng cho loài người thờ phụng, chúng ta cũng không nên chiếm toàn bộ thế giới, ta có ý hay hơn là để lại cái này thánh quốc, nơi đây sau này sẽ là quốc thổ của loài người, nhưng chúng sẽ tôn thờ ta như vị thánh vậy."
"Ohh quả là một cách thống trị mới mẻ, có lẽ thuộc hạ nên ghi lại, Kenji-sama ngài là muốn chúng ta chiếm phần lớn lãnh thổ, để lại một vùng nhỏ cho loài người, nhưng chúng lại tôn thờ chúng ta, một trong những đấng tối cao...nhưng nào biết rằng chúng đang bị chăn nuôi sao..."
"A...quả nhiên là trí tuệ top trong Nazarick, ngươi rất thông minh Demiurge." [Không ngươi nghĩ quá rồi, ta chỉ đang làm nhiệm vụ thôi...]
"Kenji-sama ngài quá khen, so với trí tuệ của ngài, thần còn phải học hỏi rất nhiều."
"Được rồi Demiurge, ngươi tiếp tục công việc đi, đồng thời chuyển lời cho Momonga tất cả chi tiết cuộc hội thoại của ta và ngươi. "
"Vâng thuộc hạ rõ ràng,vậy nếu ngàu không có gì phân phó nữa thuộc hạ xin cáo lui trước."
_________...
(Kì thực a, ta thật sự rất khó để viết bộ này, bởi lẽ thông tin của nó quá ít, trong khi LN miêu tả quá nhiều về nhân vật phụ, đến nỗi ta không thể nhớ nổi tên, nhiều người kì thực rất ghét Calca, thuộc top 3 bị ghét nhất WebNovel thì phải, cá nhân ta thì thấy cũng không như vậy ghét a... Mọi người kì thật khó nói lắm, có lẽ ta thu Calca vớ vẩn lại tụt View cũng không chừng...)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...