Nhị Thứ Nguyên Chi Phi Thiên Thành Tiên

Kim Luân đại hòa thượng thấy Thạch Sanh hoàn hảo không chút tổn hại, lại còn thắng mình nhất chiêu trong lòng cả kinh nói: "Làm sao có khả năng, hắn tiếp ta tám phần mười công lực, dĩ nhiên không chút thương tổn, ta còn bị thương?"

Long biến cường giả thân thể hoàn mỹ, sức chịu đòn mạnh phi thường. Không dùng binh khí chỉ dùng sức mạnh thân thể thêm nội lực cũng đừng hòng phá tan phòng ngự làm bị thương được. Thân thể cũng như là cái bất tử tiểu cường.

Lần lượt bị đánh bay, trên người quần áo cũng xuất hiện vài vết rách, khí huyết cũng chấn động đã quên đây là cuộc tỉ thí quyền cước. Kim Luân đại hòa thượng lớn tiếng nói: "Hiện tại liền để ngươi nhìn ta một chút năm cái Kim Luân uy lực!"

"Cheng!"

Kim Luân đại hòa thượng phía sau lập tức bay ra năm cái sắc bén Kim Luân từ túi trữ vật. Kim Luân Pháp Vương lai lịch tên gọi này, cũng là bởi vì năm cái Kim Luân này.


Năm cái sắc bén Kim Luân hóa thành lưu quang hướng về Thạch Sanh tấn công tới, mạnh mẽ lực lượng cắt chém, làm cho tất cả mọi người đều sắc mặt biến đổi lớn.

"Đã thua còn muốn động thủ sau." Lý Thông đứng lên trừng mắt nhìn Kim Luân đại hòa thượng, hàn quang trong mắt léo lên.

Nhất thời, Kim Luân đại hòa thượng tựa hồ cảm nhận được một hàn khí bao phủ toàn thân, linh hồn nhưng đông cứng lại, hơi sững sờ, dừng lại công kích mới nhớ lại, tựa hồ mình đã thua.

Đây là một loại khí thế vận dụng, thường là tu vi cao áp chế tu vi thấp, nhưng Lý Thông vận dụng là Băng Tinh cùng Băng Long dù tu vi thấp hơn cũng làm tu vi cao hơn nhất thời bị áp chế.

"Ta sẽ thực hiện lời hứa, sẽ tọa chấn ở đây." Kim Luân đại hòa thượng thở dài, phất phất tay.

……………………..

Trong phòng khách lúc này, ngoài Lý Thông ba người, còn có Kim Luân đại hòa thượng, Khâu Xứ Cơ đám người cũng theo vào. Lý Thông ngồi ghế chủ vị, bên trái theo thứ tự là Thạch Sanh, Thạch Sùng, Kim Luân đại hòa thượng, bên phải là Khâu Xứ Cơ còn lại năm tên đi theo thì đứng.

Hai bên sau khi đơn giản giới thiệu, Lý Thông trực tiếp hỏi: "Các ngươi đến đây làm gì?."


"Nghe nói có đệ tử bị Phi Thiên cửa hàng các ngươi bắt, không biết có thể tha ra hay không." Khâu Xử Cơ mặt không thay đổi nói.

"Chuyện này ta biết, chẳng qua đệ tử Toàn Chân Giáo các ngươi vô duyên vô cố tính đến cửa hàng chúng ta trộm đi bảo châu, phải biết bảo châu chúng ta toàn vài chục, vài trăm vạn kim tệ ah." Lý Thông mặt không cảm súc nói: "Tuy là không thành nhưng bọn nó cũng phải làm việc để bù lại công sức chúng ta tổn hại."

"Ngươi có chứng cứ gì, mà nói đệ tử ta ăn trộm!" Khâu Xử Cơ lớn tiếng quát hỏi.

"Bị bắt tại trận mà ngươi còn muốn chứng cứ, não ngươi không có vấn đề chứ." Thạch Sùng cười cợt nói.

"Các ngươi nói bậy, sư huynh chỉ cấu kết vài tên lưu manh thu phí bảo kê mà thôi." Một tên đệ tử không chịu được nhảy ra nói.


Khâu Xử Cơ sắc mặt cứng đờ, tựa hồ đang hoài nghi khả năng nghe của mình!

"Ah! Ngươi cũng biết sư huynh mình cấu kết lưu manh làm việc xấu nhưng có thể các ngươi còn không biết, ngươi có khá nhiều sư huynh làm như thế, nghe nói có nhiều thôn trang chung quanh bị mưu hại chết không ít người, làm ta thương tâm không thôi!" Lý Thông lạnh nhạt vô tình nói.

Khâu Xử Cơ đoàn người đầu tiên là giật mình, không nghỉ Toàn Chân Giáo lại có nhiều người làm bậy như thế, khi nhìn Lý Thông vô tình gương mặt mà nói mình thương tâm, Toàn Chân Giáo đệ tử khá là căm tức nhìn hắn, không khỏi mắng to trong lòng: giả… quá giả, cái mặt thế kia mà nói là là thương tâm.

Lý Thông như biết suy nghĩ của tất cả nhìn Toàn Chân Giáo đệ tử nói: "Mặt ta là luôn như thế thì làm sao."

Khâu Xử Cơ không trả lời, hắn đang suy nghĩ cứu danh tiếng Toàn Chân Giáo, không thể lại tranh cải vấn đề nhỏ này. Khâu Xử Cơ nghiêm mặt nói: "Mời ngươi thả đệ tử đã bắt, ta sẽ điều tra rõ ràng cái bọn làm bậy và trừng trị, có yêu cầu gì cứ nói, chỉ cần không quá đáng chúng ta Toàn Chân Giáo sẽ thực hiện."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui