Nhị Thiếu Gia, Xin Anh Cách Xa Tôi Một Mét
Kì Hân năn nỉ mỏi miệng Duy Khánh mới cho đi shopping cùng NYC.
Anh hôm nay bận việc ở tổ chức. Vốn dĩ định bắt cô ơ nhà. Nhưng
vì cô nhõng nhẽo từ tối hôm qua. Còn luôn miệng nói ở nhà rất chán. Duy Khánh
nghe nhiều tới mức muốn điên lên, đành cho cô đi chơi.
Đúng 8 giờ, Duy Khánh chở cô và Lăng Uyển đến trung tâm thương
mại gần đó.
Kì Hân hôn tạm biệt Duy Khánh, sau đó cùng NYC vui vẻ đi xem đồ.
Cả 2 cùng đi mua quần áo nữ.ở tầng 3 của trung tâm. Kì Hân lựa cho Lăng Uyển một đống quần áo, sau đó sống chết bắt Lăng Uyển đi thay.quần áo. Thay xong thì lại bảo nhân viên gói lại toàn bộ, giao đến địa chỉ nhà Lăng Uyển.
Lăng Uyên một mực từ chối, nói rằng cô cũng không thể mặc được một đống quần áo thế này, liền bị Kì Hân giả vờ dỗi. Lăng Uyển đành chịu thua, nhận số quần áo.
Chọn xong quần áo, Lăng Uyển lại bị Kì Hân kéo đi xem đồ trang sức.
Ở đó, cả hai tình cờ gặp An Vĩnh Phong...
Anh ta đang khoác tay một cô nàng vô cùng xinh đẹp. Cô này trang điểm lòe loẹt, quần áo những chỗ nào cần hở hay không cần hở đều để lộ hết ra ngoài. Kì Hân nhìn thấy vô cùng chướng mắt. Nhìn cô ta thật giống một con vẹt sắc màu mà (Ri: Chị tưởng tượng hay quá :v)
An Vĩnh Phong thấy cô thì chào một cái:
- Thiếu phu nhân.
Kì Hân cũng gật đầu theo kiểu xã giao:
- An thiếu.
Cô thấy Lăng Uyển và An Vĩnh Phong lướt qua nhau, không khí có một chút gượng gạo. Lăng Uyển mím môi, khuôn mặt có phần tái đi. An Vĩnh Phong sắc mặt cũng kém đi vài phần
Kì Hân cũng không hiểu tại sao biểu cảm của họ lại như vậy. Có chuyện gì uẩn khúc ở đây...
Cô tò mò, sau đó lại tự nhủ mình không nên biết, cũng không nên hỏi. Biết nhiều quá không tốt chút nào...
Gặp xong An Vĩnh Phong, hứng thú shopping cũng vì vậy mà bị dập tắt. Kì Hân cùng Lăng Uyển đi mua một chút đồ ăn vặt, sau đó định tới rạp phim gần đó xem phim. Nghe nói hôm nay chiếu một bộ phim về Zombie. Kì Hân đương nhiên là rất muốn đi, cũng sẽ kéo bằng được Lăng uyển đi cùng. (Ri: Chị này bị cuồng Zombie đó :3 )
Kì Hân nói Lăng Uyển cầm thẻ bạch kim thanh toán. Còn mình đi ra trước. Mục đích là để cho Lăng Uyển một mình xách đồ. (Ri: Chị này thâm =)))) )
Cô đứng trên via hè ăn bim bim. Đôi mắt đẹp ngó nghiêng xung quanh.
Bỗng nhiên, có một chiếc xe cửa kính màu đen, thân xe cũng màu đen đỗ xuống trước mặt cô. Sau đó là 2 người đàn ông mặc áo đen từ xe nhảy xuống. 2 người này nhanh chóng tóm gọn cô, túm cô như túm gà xách lên.
Kì Hân thất kinh "a" lên một tiếng, vừa muốn dãy dụa lại cam nhận được tấm vải màu trắng bịt lên mũi mình. Sau đó cô ngất đi.
Vừa lên xe, tên lái xe đã gọi vào một số điện thoại.. Sau 5 tiếng tút, có một người nhấc máy.
- Chủ nhân, nhiệm vụ đã hoàn thành.
Bên đầu giây kia có giọng nói lạnh lùng lãnh đạm của một nam nhân:
- Tốt, cứ theo kế hoạch mà làm. Nhớ quay video lại.
- Rõ, thưa chủ nhân!
Nam nhân kia cúp máy, xoay xoay chiếc ghế tựa. Ánh sáng mờ nhạt chiếu vào, làm anh ta giống như một ác ma lãnh khốc. Bàn tay anh ta gõ nhẹ nhàng lên bàn.
Trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...