Nhị Ca Anh Đủ Tàn Nhẫn

“Mộ Tuyết đã nói gì khiến em tức giận vậy?” - Trên đường lái xe đưa Cố An Hi về nhà, Dịch Cẩn Đình liên hỏi.

Cố An Hi ngẩng đầu, trên gương mặt hiện lên nụ cười, không giống như dáng vẻ tức giận khi đi ra khỏi phòng bệnh: “Em có tức giận sao?”

Dịch Cẩn Đình nghiêng đầu nhìn cô: “Ừm.”

Cố An Hi bật cười nói: “Dịch tiên sinh, ngài thấy khả năng diễn xuất của em có thể đi làm diễn viên được chưa?”

Dịch Cẩn Đình hơi nhếch môi: “Ý em là…”

Cố An Hi gật đầu, gương mặt không chút buồn bã nói: “Mộ Tuyết cô ta làm như vậy chính là muốn em mất mặt, khiến em tức giận sao?” - Cố An Hi có chút khinh bỉ hừ lạnh: “Dù sao cũng quen biết nhiều năm như vậy, em sẽ tốt bụng cho cô ta vui vẻ nhiều một chút.”

“Bây giờ cũng cho cô ta nhìn thấy em tức giận rồi, em muốn làm cái gì tiếp theo?” - Dịch Cẩn Đình lại hỏi.

Cố An Hi nhún vai: “Chờ một chút.”

Dịch Cẩn Đình nghĩ Cố An Hi vẫn không có biện pháp liền nói: “Chuyện của cô ta, giao cho anh.”


Cố An Hi nhìn Dịch Cẩn Đình: “Nhị ca, anh là không tin em hay là sợ em đối với Mộ Tuyết quá tàn nhẫn.”

Dịch Cẩn Đình đưa tay nhéo nhẹ mũi cô: “Nói bậy, anh chỉ không muốn em lo lắng về những chuyện này.”.

Cố An Hi chu miệng: “Nếu thật sự em làm gì đó rất quá đáng với cô ta thì sao?”

Dịch Cẩn Đình không chút do dự: “Ai bảo cô ta trêu em trước.”

Cố An Hi bật cười: “Dịch tiên sinh thật khéo miệng.”

Dịch Cẩn Đình cũng cười nói:“Vậy chúng ta về nhà thôi.”

Cố An Hi gật đầu: “Ừm, về nhà nghĩ ngơi dưỡng sức.”

Về nhà nghĩ ngơi mấy ngày, đối với những bình luận mắng chửi trên mạng, cô tin các anh hùng bàn phím sẽ nhanh đổi theo hướng gió.


Về đến Bạch Kim Thượng Uyển đã là buổi tối.

Vừa đi vào cửa, Cố An Hi đã chủ động ôm lấy cổ Dịch Cẩn Đình hôn lên môi anh khiến anh không kịp phòng bị.

Toàn bộ căn biệt thự hiện tại chỉ chìm trong bóng tối, Dịch Cẩn Đình ánh mắt tối sầm, không hiểu vì sao cô lại cuồng nhiệt như vậy, lập tức bế cô lên, hai chân cô vòng qua eo anh, ôm lấy cổ anh, bờ môi hai người chưa từng rời ra.

Cho đến khi cả hai tiến vào phòng ngủ, Dịch Cẩn Đình nhẹ nhàng đặt cô xuống giường lớn, đôi mắt tràn đầy dục vọng nhìn cô đang cởi từng nút áo của anh.

Cố An Hi nhẹ nhàng cắn vào tai anh: “Lão công… em muốn…”

Dịch Cẩn Đình rên lên một tiếng…gần đây, dù là mang thai đã qua thời điểm ba tháng, nhưng vẫn là nên hạn chế nhẹ nhàng, mấy ngày này, Cố An Hi luôn cuồng nhiệt dụ dỗ anh, mỗi lần hành xử đều thì thầm gọi anh không biết bao nhiêu lần: “Lão công…”

Tất nhiên mời gọi như vậy, Dịch Cẩn Đình liền hầu hạ phục vụ.

Cho đến khi Cố An Hi nằm trong lòng ngực Dịch Cẩn Đình, hơi thở của anh vẫn còn nặng nề sau khi Cố An Hi quá chủ động, khiến anh không thể khống chế.


Anh đương nhiên rất hài lòng về việc cô chủ động mấy ngày trước, nhưng sau khi xảy ra chuyện hôm nay, cô vẫn không chút buồn bã mà chủ động vui vẻ với anh… có chút kỳ lạ.

“Nhị ca, em rất vui.” - Cố An Hi đùa nghịch bờ ngực của anh khẽ cười.

“Kể cả chuyện xảy ra hôm nay à?”

“Đúng là chuyện hôm nay không có gì tốt, nhưng không phải anh đã cho em tự mình giải quyết sao? Nhị ca, chuyện xảy ra hôm nay sẽ không thể ảnh hưởng đến chúng ta, anh có nghĩ như em không?”

Thấy Dịch Cẩn Đình vẫn ngây ngô không nghĩ được cô đang muốn làm gì, Cố An Hi lại vươn người ôm lấy cổ anh: “Hai ngày nữa, anh sẽ biết vì sao em vui vẻ như vậy, hiện tại cứ coi như là một bí mật của em, được không?”

Không đợi Dịch Cẩn Đình đáp, Cố An Hi lại hôn lên môi anh, cả hai lại một lần rồi một làn tan vào nhau. Sáng hôm sau, Cố An Hi tỉnh lại vào buổi trưa, Dịch Cẩn Đình đã đi Thịnh Thế, tin tức xấu kia ảnh hưởng đến Thịnh Thế và cả Cố thị, cho nên lúc này anh là người bận hơn ai hết. Lúc đi xuống lầu, đã nhìn thấy Lục Đình Phong đang ngồi ở phòng khách, chăm chú nhìn vào máy tính. “Cậu đến khi nào?” - Cố An Hi mỉm cười đi về phía Lục Đình Phong. Lục Đình Phong ngước mắt nhìn Cố An Hi, gương mặt không có chút vui vẻ: “Mỹ nhân, tỷ tỉnh rồi à, trên mạng đọc tin tức, tôi lo cho tỷ quá nên đến đây từ sáng sớm.” Lục Đình Phong luôn tạo cho người ta cảm giác ấm áp, Cố An Hi chỉ cười cười: “Tôi không sao.” Trên màng hình máy tính là tin tức ngày hôm nay. Hình ảnh Dịch Cẩn Đình cùng Cố An Hi đi khám thai, hai người nắm tay nhau ở sản khoa… Sau đó là tin tức Mộ Tuyết bị sảy thai… cũng bị tung ra. Người bình luận trên mạng thật đúng là ác tâm. <Đây là lý do mà Mộ Tuyết đau lòng đến mức suýt chết phải không. Mất bạn trai, mất con, mà còn phải nhìn một nhà ba người hạnh phúc.> <Đứa bé trong bụng Cố An Hi biết mình có một cặp cha mẹ khốn nạn, liệu nó có muốn chào đời.> Ánh mắt Cố An Hi tối sầm lại, những bình luận kia còn có những cái còn khó nghe hơn, cái thai không phải của Dịch Cẩn Đình, cắm sừng Dịch Cẩn Đình mang cái thai đến Dịch gia đòi danh phận… Còn có tin liên quan, Cố An Hi nữ nhân vô tình vô cảm, cướp Cố thị của cha coi như xong, lợi dụng quyền lực của Dịch Cẩn Đình bức công ty Cố Thanh Sơn lâm vào phá sản, nay ông ta vào tù, Cố An Hi cũng bỏ mặc không quan tâm. “Mỹ nhân, tỷ có sao không?” - Lục Đình Phong tức giận nói: “Bọn người này thật quá đáng, bọn họ không biết cái gì lại nói những lời không có tình người như vậy.” Cố An Hi trầm mặc không đáp. Lục Đình Phong nghiến răng nghiến lợi: “Mỹ nhân, tôi đến đây cũng không phải để đi chơi, vì tin tức này liên quan đến tỷ, cho nên tối muốn hỏi ý kiến của tỷ, tôi có thể xóa tất cả những thứ này không?” Cố An Hi kinh ngạc: “Cậu có thể sao?” Lục Đình Phong có chút tự hào: “Tôi đã nói với tỷ tôi là đứa trẻ thông minh, tỷ theo tôi… tôi có thể nuôi tỷ, có nhớ không?” Cố An Hi không nhịn được cười: “Ừm, vậy nhờ vào cậu.” “Đúng, tôi không muốn nhìn thấy những thông tin về muội muội hoặc đệ đệ của cậu, có được không?” Mộ Tuyết, đêm qua cô ta nói sẽ còn làm quá đáng hơn, thì ra chính là thật sự quá đáng. Lục Đình Phong lúc này có cơ hội thể hiện trước mặt mỹ nhân liền lập tức vui vẻ: “Ok, chuyện nhỏ.” “Vậy cậu làm đi, tôi ra ngoài một chút.” Lục Đình Phong không đáp, chăm chú nhìn vào màn hình máy tính. Cố An Hi lúc này nhận được cuộc gọi của Du Uyển, thấy tin tức trên mạng liền lo lắng không thôi. Ngược lại, Cố An Hi không chút lo lắng, còn ngược lại lo lắng về Du Uyển, đêm qua cô còn nghe Dịch Cẩn Đình nói về đám cưới của Lâm Tiêu. “Du Uyển, lần trước cậu nói sẽ gặp Lâm Tiêu ca nói về đứa bé, chuyện sao rồi?” Du Uyển cười cười: “Tớ còn chưa nói thì anh ta đã nếm thiệp cưới vào mặt tớ, vậy còn nói được gì nữa, phải không?” - Du Uyển nói như không có chút quan tâm. “Vậy còn đứa bé?” - Cố An Hi thở dài. “Tớ đã hẹn lịch phẩu thuật rồi, bạn của tớ đang đi công tác, cô ấy về sẽ ngay lập tức thực hiện.” - Du Uyển không chút do dự nói. Cố An Hi lúc này không biết phải khuyên điều gì, cuộc sống là của cô ấy, đến mức cha đứa bé sắp kết hôn, Du Uyển chọn không nói ra, cô cũng hiểu được… “An Hi, đừng nói chuyện của mình nữa, chuyện của cậu thế nào? Nhị ca không đưa tay giải quyết à, sao tớ thấy tin tức càng ngày càng nóng vậy?” - Du Uyển hỏi. Cố An Hi nhếch môi: “Chuyện này hồi sau mới vui vẻ, cứ để bọn họ mắng.” Du Uyển nhìn Cố An Hi nháy mắt, hiểu ra cái gì đó, cũng không hỏi nữa, nói chuyện một chút liền quay về… Tin tức về Mộ Tuyết nổ lên, đẩy cô ta lên một nhân vật đáng thương được mọi người yêu thương và ủng hộ. Ngày thứ hai ở bệnh viện, đã có một đạo diễn đến mời Mộ Tuyết tham gia một bộ phim mới, sau đó là hai nhãn hiệu đá quý muốn mời cô ta quay . Mộ Tuyết cứ ngỡ thời kỳ đỉnh cao của cô ta đã quay lại, liền nhanh chóng nhận lời và ký hợp đồng cho ba dự án lớn. Bên phía Cố An Hi, hai ngày tiếp theo cô đều ở nhà an thai, cùng Lục Đình Phong trồng hoa, xem phim hoạt hình. Còn giúp dì Hứa nấu cơm, buổi tối Dịch Cẩn Đình quay về có thể ăn những món ăn do chính tay cô nấu. Giống như những gì Mộ Tuyết gây ra không có chút ảnh hưởng đến tâm trạng của cô. Dịch Cẩn Đình nhìn dáng vẻ của cô cũng không phải là giả vờ vui vẻ, nên chuyện của Mộ Tuyết cũng không nhắc đến nữa. Vì đã hứa để cho cô giải quyết nên anh cũng sẽ không nhúng tay vào, nhưng không xuất thủ thì không có nghĩa là anh sẽ không chú ý chuyện này. Tin tức về anh và Cố An Hi ngày càng nóng, bình luận ác ý ngày càng ác liệt, nhưng anh tin sớm sẽ có kết quả. Ngày Mộ Tuyết ra viện, bị phóng viên bao vây phỏng vấn, cô ta cái gì cũng không nói, làm ra dáng vẻ yếu ớt suy nhược, nhìn vào chỉ tháy thương tâm. Một lúc sau cô ta đứng lại trước xe, ánh mắt buồn mở miệng: “Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Có những việc buồn của quá khứ liền không nên nhắc đến. Về việc tự tử, tôi vô cùng xin lỗi người hâm mộ, vì hôm đó tôi uống quá nhiều và không làm chủ được tâm trạng. Là người của công chúng, tôi xin hứa sẽ sống và cống hiến cho nền giải trí thật tốt.” Mộ Tuyết vừa định lên xe, lại có một phóng viên hét lên: “Lần trước có tin cô mang thai, đứa con đó có phải là con của Dịch Cẩn Đình không? Mộ tiểu thư, cô cũng biết mình mang thai, có phải vì tin tức của Dịch Cẩn Đình và Cố An Hi nói cô là tiểu tam cho nên đau buồn đến mức sinh non hay không? Mộ tiểu thư, cô có tiếc nuối vì không thể sinh ra giọt máu của Dịch gia không?” Các phóng viên ngợp thở nhìn bóng lưng Mộ Tuyết mong cô ta trả lời. Toàn thân Mộ Tuyết run lên, như là mất đi thăng bằng, khi cô ta quay đầu lại, nước mắt đã ngập bờ mi. Phóng viên nghe giọng nói của Mộ Tuyết thều thào như không có sức sống: “Trên thế giới này, không người mẹ nào không muốn con mình.” Sau khi đoạn video phỏng vấn Mộ Tuyết được tung lên mạng, đã gây ra một tiếng nổ lớn trên internet. Cư dân mạng gần như ủng hộ Mộ Tuyết, chỉ trích chửi rủa Cố An Hi nữ nhân tâm cơ, tàn nhẫn độc ác, không có tính người. Đương nhiên, chồng của Cố An Hi, bạn trai cũ của Mộ Tuyết, đồng thời là ba của đứa bé cũng không được tha, mắng Dịch Cẩn Đình bạc tình bạc nghĩa, đứng núi này trông núi nọ, không có chút nhân tính. Mọi người tung hô Mộ Tuyêt từ một trẻ mồ côi, bằng nổ lực của mình đạt được thành công, nhưng lại bị một cặn bả nam hại thành thế này. Cô ấy đáng thương, còn cặn bả nam, cặn bả nữ không biết xấu hổ mà hạnh phúc. Thịnh Thế và Cố thị bị tẩy chay, bọn họ còn khẳng định sẽ tẩy chay đến khi nào hai công ty phá sản. Bạch Kim Thượng Uyển.

Cố An Hi cầm một ly cà phê đến thư phòng, đợi Dịch Cẩn Đình nghe xong điện thoại mới bước vào.

“Là Diêp phu nhân gọi cho anh à?” - Cố An Hi bước qua cửa liền hỏi.

Dịch Cẩn Đình ngẩng đầu nhìn cô: “Ừm, hỏi một chút chuyện.”


Cố An Hi biết anh nói dối, nhưng không có vạch trần, chỉ nói: “Mắng anh à?”

“Không có.”

“Thật xin lỗi.” - Cố An Hi lại nói.

Dịch Cẩn Đình cau mày: “Em nói gì vậy?”

“Giá cổ phiếu giảm mạnh, em biết.” - Không những vậy, phóng viên tìm đến Dịch gia và còn chặn cả xe Dịch Cẩn Đình nhưng luôn bị từ chối phỏng vấn… và còn những mắng chửi trên mạng.

Dịch Cẩn Đình mỉm cười: “Chỉ tạm thời thôi, em không cần phải lo lắng.”

“Ừm, chỉ làm tạm thời thôi.” - Cô đưa cafe cho anh, nhẹ nhàng nói: “Chờ thêm một chút, chẳng bao lâu sẽ xong sớm thôi.”

“Em có trách anh không?” -Dịch Cẩn Đình cầm ly cafe lắc lư trên tay.

Suy cho cùng, Mộ Tuyết chính là sai lầm trước kia của anh, nhưng bây giờ người bị vu khống và mắng chửi là cô.

Cố An Hi lắc đầu, nở nụ cười ngọt ngào: “Nhị ca, em yêu anh.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui