Nhất Tương Công Thành Đậu Đậu Khốc

“Đậu Đậu, ngươi khó chịu chỗ nào sao?” Tư Đồ Nhất Tương lo lắng hỏi.

Hứa Minh bình thường không sợ gì cũng muốn bật té. Ngữ khí khẩn trương này, là phát ra từ trong miệng Dạ Vưong sao?

Mẹ nó, Húc Đông nói rõ ràng mặt trời không có mọc, mà là ánh trăng tỏa sáng, xem ra thực sự có thể!

Đậu Đậu lắc đầu, nó không có khó chịu. Chính là có chút vì Nguyệt tỷ tỷ mà khổ sở, cũng vì chính mình khổ sở.

“Nó...... Thực quỷ dị!!” Hứa Minh biểu tình rất quái lạ. Cá nghe hiểu tiếng người......

“Không, Đậu Đậu nó thực đáng yêu.” Tư Đồ Nhất Tương ôn nhu cười sờ sờ thân thể trơn tuột của Đậu Đậu. Thân thể Đậu Đậu so với cá nhỏ bình thường lạnh hơn nhiều lắm, lần đầu tiên hắn sờ Đậu Đậu đã phát hiện ra.

“Nó từ đâu tới?” Hứa Minh cảm thấy loài động vật khác có thể nghe hiểu người ta nói thì còn có thể lý giải một ít, tỷ như tinh tinh, hầu tử cùng một loại chim đi. Nhưng lại là cá......

“Nói ngươi cũng không tin, Đậu Đậu là tự xuất hiện ở nhà ta.”

“Đích xác rất khó tin. Nó nói chuyện được không?”

“Không, ta đi lấy thức ăn cho nó. Ngươi cùng nó trò chuyện đi, nó cơ bản đều có thể hiểu.”

“Ân.”

Tư Đồ Nhất Tương dứt lời, xoay người đi ra ngoài. Trong hồ thủy tinh đã không còn bao nhiêu “Lương thực” cho Đậu Đậu ”.

“Đậu Đậu phải không?” Hứa Minh vẫn là cảm thấy cùng một con cá nói chuyện thực làm cho người ta...... sợ hãi!

Đậu Đậu gật gật đầu, nó chính là Đậu Đậu.

” Nữ nhân...... Vừa rồi bị...... chủ nhân của ngươi ôm ra ngoài...... Ta thực thích nàng......” Ma xui quỷ khiến, Hứa Minh nói những lời này. Có lẽ, hắn cũng cùng Tư Đồ Tảm Nguyệt nghĩ giống nhau. Đậu Đậu chỉ biết nghe, sẽ không nói, cùng nó nói ra tâm sự trong lòng, là an toàn đáng tin cậy nhất.

“Đầu gỗ a! Nguyệt tỷ tỷ cùng ngươi đều là đầu gỗ a! Ôi cha ta, giết ta, giết chết Đậu Đậu đi!!” Đậu Đậu nghe xong Hứa Minh nói, trong lòng đại thán.


“Ngươi làm sao vậy?” Hứa Minh thấy Đậu Đậu lại nhảy nhảy lên liền hỏi. Tuy rằng...... Hắn cảm thấy cùng một con cá nói này nọ thì chính mình lại giống một kẻ ngốc, mười phần ngu ngốc!

Đậu Đậu trở mình lắc đầu, ý bảo mình không có sao. Dù sao nó lại gấp gáp cũng vô dụng.

Chỉ chốc lát sau Tư Đồ Nhất Tương trở lại. Nhìn thấy Hứa Minh chỉ ngây ngốc nhìn Đậu Đậu, cảm thấy có chút buồn cười. Hứa Minh như vậy, hắn cũng là lần đầu tiên gặp. Người luôn luôn bình tĩnh khôn khéo, hôm qua là vậy, hôm nay lại ngẩn người, chắc là cũng có đủ ngạc nhiên.

“Đậu Đậu, đậu hôm nay có ngọt có mặn, muốn thử vị mặn không?” Tư Đồ Nhất Tương bưng chén nhỏ trong tay hỏi. Hắn tới phòng bếp vừa lúc gặp được quản gia, quản gia nói cho hắn hôm nay đưa băng chúc đến thì có phân nửa là có vị mặn.

Gật gật đầu, Đậu Đậu dùng cái vây nhỏ chống lên hồ, chờ Tư Đồ Nhất Tương cho hắn đậu mặn. Lúc trước nó ở nhà là ăn hơn phân nửa đều là mặn. Bởi vì phụ thân không cho ăn ngọt nhiều.

“Nó ăn cái này???”

“Ân, cho nên mới kêu Đậu Đậu.” Tư Đồ Nhất Tương đem cả chén đậu để vào trong hồ cá. Bây giờ tiểu gia hỏa này có thể ăn.

“A, trách không được ngươi dạo này so với trước kia càng ít xuất môn. ‘vợ’ ngươi...... quả thật vô cùng kì diệu.”

“Đúng vậy, Dạ Vương Tư Đồ Nhất Tương từ khi nào nói sai?” Tư Đồ Nhất Tương có chút đắc ý nắm vai Hứa Minh. Hắn càng thích nghe hai chữ “Vợ” này để nói về chính mình cùng Đậu Đậu.

Lúc này Tư Đồ Nhất Tương chỉ cảm thấy, toàn bộ thế giới nói hắn biến thái cũng không sao, dù sao hắn cũng ít khi bình thường.

Đậu Đậu nghe xong Hứa Minh nói mặt liền có chút đỏ. Cúi đầu bơi tới chỗ đậu dưới đáy hồ, hoàn toàn không dám nhìn hai người.

“Ta đây sẽ không quấy rầy quãng thời gian hạnh phúc của các ngươi.” Bắt lấy tay Tư Đồ Nhất Tương khoát lên vai mình, Hứa Minh nói.

“Nơi này phòng cho khách cũng nhiều a, ngươi ở lại đi. Yên tâm, ta sẽ không lấy tiền.” Tư Đồ Nhất Tương nói đùa.

“Đừng, ta sợ ngươi hôm nay nói không lấy, ngày mai ta tỉnh ngủ thì nói lấy. Ta cũng không nghĩ muốn bị ngươi hắc.(hắc là xao???) ” Hứa Minh đeo cái mặt “Rất sợ đó ” trả lời.

“Sách, toàn bộ thành phố đếu biết Dạ Hoả tả Đường chủ Hứa Minh ngươi có tiền. Trang cái gì toán!” (Trang toán: giả bộ này nọ =.=)


“Ta không trang toán, ta trang thông.”

(xí xí một chút Toán trong trang toán còn là củ tỏi… Trang thông, thông là củ hành Nói chung là chơi chữ, ui giời mệt! =.=”)

“Hiếm thấy, ngươi còn có thể nói đùa kiểu này.” Tư Đồ Nhất Tương cảm thấy hôm nay Hứa Minh thật sự có điểm không giống bình thường, chính là làm sao không giống thì hắn không rõ lắm.

“Không tán dóc, ngươi nghỉ ngơi sớm một chút đi.”

“Ân, Đậu Đậu, nói tái kiến với Hứa Minh ca ca đi.” Tư Đồ Nhất Tương cười nói.

Đậu Đậu “sưu” một tiếng liền bơi lên trên, vẫy vẫy cái vây nhỏ với Hứa Minh, cũng chính là tay của nó.

“Thao, thực bất thường!” Hứa Minh nói xong liền xoay người xuất môn.

“Cút đi, đừng quên nói với Húc Đông lát nữa sang đây xem.”

“Ân ”

Hứa Minh đi rồi. Vừa rồi Tư Đồ Nhất Tương vốn muốn hỏi chuyện của Tiếu Kha, nhưng hắn vẫn là không có hỏi. Hắn không muốn cho Đậu Đậu nghe được chuyện gì không hay.

Bởi vì ban ngày đều ngủ quá nhiều, cho nên lúc này hắn không có cảm giác buồn ngủ. Đậu Đậu cũng vậy, rất có tinh thần.

“Đậu Đậu, buồn ngủ không?” Tư Đồ Nhất Tương vẫn là quyết định hỏi một chút rồi nói sau.

“Ba ba ” Đậu Đậu lắc đầu. Hắn hiện tại một chút bồn ngủ cũng không có nha.

“Đó là muốn nghe Nhất ca ca kể truyện hay là xem ‘ Tom & Jerry ’ đây? Muốn nghe truyện thì gật đầu, muốn xem‘ Tom & Jerry ’ thì lắc đầu.”

Đậu Đậu gật gật đầu ý bảo nó muốn nghe kể truyện. Kỳ thật cũng không phải nó muốn nghe truyện, nó là muốn nghe giọng Nhất ca ca.


Tư Đồ Nhất Tương đối với lựa chọn của Đậu Đậu âm thầm vui vẻ. Lộ ra nụ cười suất khí mê người, sau đó xoay người đi lấy sách.

Lần này chính là truyện của ‘công chúa ngủ trong rừng’. Tư Đồ Nhất Tương vừa bước về vừa nói.

“Từ xưa, có một quốc vương và hoàng hâu vẫn chưa có con, bọn họ vì thế mà rất thương tâm buồn rầu. Có một ngày......”

Truyện này Đậu Đậu chưa từng nghe qua, nó im lặng nhập tâm chú ý giọng nói dễ nghe của Tư Đồ Nhất Tương, giống như mỹ nhân đợi được hôn tỉnh lại chính là nó.

Mấy chỗ không hiểu được, Đậu Đậu gõ hồ cá bảo Tư Đồ Nhất Tương giải thích cho nó nghe. Tư Đồ Nhất Tương sẽ kể lại rồi giải thích chỗ Đậu Đậu không hiểu.

“Đậu Đậu, có thú vị không?” Tư Đồ Nhất Tương khép sách lại liền hỏi.

“Ba ” cố gắng gật đầu. Có thú vị a, đương nhiên là thú vị. Chỉ là nghe giọng Nhất ca ca thì nó lập tức sẽ lâng lâng.

“Ân, vương tử hôn tỉnh công chúa xinh đẹp đang ngủ của hắn. Thật là một kết thúc rất tốt. Tốt lắm, mau ngủ đi, đã khuya.” Tư Đồ Nhất Tương đem sách để sang bên, chính mình cũng chuẩn đi bị ngủ.

Lẽ ra hiện tại là buổi tối, hơn nữa lập tức phải ngủ, Tư Đồ Nhất Tương hẳn là đem Đậu Đậu thả lại hồ sứ, chính là hắn đã quên mất chuyện này. Đậu Đậu nhớ rõ, nhưng là hắn không có gọi Tư Đồ Nhất Tương tỉnh, bởi vì chuyện sáng mai nó muốn làm phải là ở trong hồ thuỷ tinh này mới có thể có tác dụng. Cho nên hôm nay thôi, ngủ một đêm trong hồ thủy tinh cũng tốt lắm.

“Nhất ca ca thực xin lỗi, ngươi đêm nay phải ngủ với ánh sáng của ta một đêm đi. Hì hì ” Đậu Đậu trong lòng khoái hoạt nghĩ.

Bởi vì trong lòng còn có một việc, Đậu Đậu cả đêm cũng chưa dám ngủ sâu. Lúc sáng sớm nó đã liền tỉnh. Lúc này Tư Đồ Nhất Tương còn đang ngủ. Đậu Đậu nhìn Tư Đồ Nhất Tương trên giường, vui vẻ bơi bơi ở góc trời của mình.

Ước qua tám giờ Tư Đồ Nhất Tương mới tỉnh ngủ. Nghe được trên giường có động tĩnh, Đậu Đậu vội vàng nhắm mắt lại, ngay tại chỗ xoay người, đem cái bụng trắng xinh xắn của nó ngửa lên trên.

Tư Đồ Nhất Tương theo thói quen nhìn nhìn hồ của Đậu Đậu. Chuyện này thật không hay, vừa thấy thì thiếu chút nữa doạ hắn mất hồn. Tiểu bảo bối cư nhiên phơi bụng!!!

“Đậu Đậu!” Tư Đồ Nhất Tương gấp đến độ ngay cả dép cũng chưa mang liền chạy lại.

Đậu Đậu không lên tiếng, bất quá động tác bơi bơi làm Tư Đồ Nhất Tương hiểu được, tiểu tử kia còn sống, ít nhất còn sống. Trời biết vừa rồi kia trong nháy mắt tim hắn đã nảy lên.

“Hô tiểu hỗn đản!” Tư Đồ Nhất Tương thử lấy tay chọt chọt bụng Đậu Đậu.

Đậu Đậu rất nhột, nó sắp nhịn không được. Bất quá vì để nguyện vọng nho nhỏ xinh đẹp có thể thực hiện, nó vẫn là nhịn xuống không nhảy lên.


Tư Đồ Nhất Tương cảm thấy được rất kỳ quái, tiểu gia hỏa này rõ ràng sống tốt lắm, hơn nữa cũng có thể cảm giác được hắn đụng nó, vì sao còn không thành thật nhảy lên nhảy xuống?!!

Quan sát hơn nữa ngày, lại nhìn nhìn bộ dạng khôi hài Đậu Đậu chu cái miệng dán tại vách kính, Tư Đồ Nhất Tương cuối cùng là hiểu được. Ngày hôm qua không phải hắn kể cho Đậu Đậu truyện ‘Công chúa ngủ trong rừng’ sao. Phỏng chừng vật nhỏ này là đem chính mình trở thành mỹ nhân đang ngủ, chờ hắn hôn tỉnh.

Tư Đồ Nhất Tương thú vị cười cười, bởi vì chính mắt hắn thấy Đậu Đậu híp đôi mắt nhỏ nửa mở nửa đóng. Chắc là đang nhìn mình có hôn nó hay không?

Nhẹ nhàng để sát vào hồ thuỷ tinh bảy màu lưu quang, Tư Đồ Nhất Tương cách vách thủy tinh hôn Đậu Đậu. Đôi môi mỏng mà khêu gợi dừng lại thật lâu rồi mới rời đi.

Bởi vì Đậu Đậu vẫn không có đem mắt nhắm thật chặt, âm thầm để lại một khe hở nhỏ, cho nên nó thấy Tư Đồ Nhất Tương hôn môi chính mình. Tuy rằng là cách vách thủy tinh, nó vẫn mở mắt thật vui vẻ. Sau đó, thấy ánh mắt trêu chọc của Tư Đồ Nhất Tương thì liền bơi nhanh tới tận trong góc. Khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, xấu hổ dùng cái vây nhỏ che mắt.

Xong rồi xong rồi, không mặt mũi gặp Nhất ca ca.

“Đậu Đậu?” Tư Đồ Nhất Tương nhịn cười kêu cái tiểu bảo bảo ngư đang trốn tránh không dám bơi lên.

“Ba ba ba ” ta nghe không thấy nha nghe không thấy.

“Nếu không bơi lên thì ca ca không thích ngươi.” Tư Đồ Nhất Tương giả bộ sinh khí nói.

Đậu Đậu từng chút từng chút bơi hướng lên trên. Thực không muốn, nó là bơi ngang mà lên. Điều này làm cho trong đầu Tư Đồ Nhất Tương đột nhiên hiện lên một câu.”con cua trong nước”! Nghĩ xong rồi chính mình cũng muốn cười. Đậu Đậu như vậy đáng yêu, làm sao có thể đánh đồng với con cua được.

“Đậu Đậu, về sau không được dọa ca ca. Buổi sáng phải bình thường ngủ, không được lần nữa để ca ca nhìn thấy cái bụng trắng của ngươi được không?” Lúc này trong lời nói Tư Đồ Nhất Tương có một tia nghiêm khắc. Hắn không nghĩ lại bị tiểu gia hỏa này dọa. Nếu còn như vậy vài lần, cho dù là tim của hắn cũng chịu không nổi. Không thể không thừa nhận, Đậu Đậu quá quan trọng với hắn.

Nhẹ nhàng gật gật đầu, Đậu Đậu có tí xíu khổ sở. Không biết hắn làm như vậy Nhất ca ca có mất hứng hay không. Dù sao nó hiện tại là một con cá nhỏ. Không, hiện tại hẳn là xem như cá lớn. Nó đã lớn muốn vừa hai tay Nhất ca ca.

“Không cần không vui. Ca ca chính là thấy bộ dạng trắng dã của ngươi thì nghĩ ngươi xảy ra chuyện gì mới khẩn trương như vậy.” Tư Đồ Nhất Tương không muốn Đậu Đậu mất hứng liền bắt đầu giải thích cho nó nghe.

Đậu Đậu hiểu rõ liền gật đầu. Bất quá vẫn là giống tiểu hài tử làm sai chuyện gì, chắp hai cái vây nhỏ lại không dám nhìn Tư Đồ Nhất Tương.

“Về sau ngươi ngoan ngoãn, ca ca mỗi buổi sáng đều hôn ngươi được không?”

Đậu Đậu lúc này không gật đầu cũng không lắc đầu. Hắn muốn gật đầu, chính là lại ngượng ngùng.

Chiến thần phụ thân a, hy vọng ngươi có thế để cho Nhất ca ca hiểu được trong lòng ta đang muốn gì đi. Con van xin người mà......

Chiến thần có nghe được tiếng lòng của Đậu Đậu hay không thì không ai biết. Chỉ biết là từ hôm nay, Tư Đồ Nhất Tương lại có thêm thói quen mỗi sáng đều cách một vách thuỷ tinh hôn Đậu Đậu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui