Nhất Trần Bất Nhiễm


Hoắc Dật Thiên uốn lượn con xe trong dòng người sầm uất.

Tốc độ nhanh đến mức làm người ta sợ có tám cái mạng cũng không cứu nổi kiếp này, nhắm mắt lại còn tưởng mình đang bay trên không.Tiêu Thần từ ngang vai trở xuống đều lạnh đi, hai tay nắm chặt dây an toàn, lòng bàn tay không ngừng đổ mồ hôi.

Băng qua mấy trụ đèn đường, Hoắc Dật Thiên giống như mù màu, đèn xanh, đèn đỏ, đèn vàng hắn đều duy trì một tốc độ duy nhất, cậu liếc nhìn qua liền xanh mặt, 120km/h.“ Anh muốn chết cũng đừng làm ảnh hưởng đến người khác.

Chạy thế này khác nào muốn giết người hả?” Tiêu Thần lấy hết can đảm còn sót lại, quát lớn.Hoắc Dật Thiên tựa hồ không quan tâm, một mực lao xe chạy thẳng về phía trước.Tim Tiêu Thần đập loạn cả lên, từ lồng ngực đã hoảng hồn mà chạy xuống nằm cạnh bao tử luôn rồi.“ Cho tôi xuống xe đi, xin anh đó!”Cậu yếu ớt đưa mắt sang nhìn Hoắc Dật Thiên, phát hiện trên trán hắn xuất hiện dày đặc hắc tuyến, bàn tay đang lái xe chằng chịt gân xanh nổi lên, hai mày đâu xát vào nhau khoảng cách chỉ còn đủ cho một con kiến bò qua.Cậu mơ hồ lóe lên một ý nghĩ, nghe nói người trong giới xã hội đen thường sử dụng chất cấm để trải nghiệm bay bổng kì diệu, tạo thêm màu sắc cho cuộc đời gì đó.

Nếu như vậy, nói không chừng Hoắc Dật Thiên đã từng dùng qua.Lẽ nào hắn đang lên cơn nghiện? Một tên nghiện lái xe phóng nhanh vượt ẩu có bao nhiêu đe dọa chứ?Tiêu Thần có rất nhiều trăn trở, thắc mắc vì sao cảnh sát không mau xuất hiện bắt người này đi.Xã hội vì có những thành phần như hắn ta mới trở nên đầy rẫy tệ nạn.

Nếu không phải là mạng của cậu thì là mạng của nhiều người khác, cậu còn ba mẹ già, còn ông nội chờ cậu báo hiếu, vô duyên vô cớ lại cùng với tên lưu manh chết chung một chỗ .Hoắc Dật Thiên chạy qua khu vui chơi trẻ em.

Một bé trai đứng trên vỉa hè, đang bước tập tễnh bước xuống lộ để nhặt bong bóng.

Tiêu Thần hốt hoảng cực độ, mắt cậu tinh anh liền nhìn ra, gấp gáp lên tiếng cảnh báo với Hoắc Dật Thiên.“ Hoắc Dật Thiên cẩn thận!”Hoắc Dật Thiên không hề hấn gì, duy trì tốc độ như cũ.

Cậu vô lực nhắm chặt hai mắt, đã lĩnh hội được vì sao cuộc đời có nhiều cái chết bất thình lình, không lường trước được.Chiếc xe đang duy trì một đường thẳng, được Hoắc Dật Thiên điêu luyện, đánh lái lách sang một bên đường, xiêu vẹo một đường cong.

Bản thân cậu dù nhắm mắt nhưng vẫn cảm nhận rất rõ.

Hai tiếng “ vù vù” văng vẳng bên tai, Tiêu Thần một lát sau mới hoàn hồn trở lại, từ từ mở mắt ra.

Lúc này mới dám xác nhận được bản thân vẫn bảo toàn được mạng.Đường về nhà ở trước mắt dường như lại quá xa.

Tiêu Thần toàn thân run rẩy, lặng lẽ cúi đầu, hai mắt long lanh ngấn lệ, chớp mắt một cái nước mắt cứ thế tuôn ra.

Cậu không phải người yếu đuối, mau nước mắt.

Tuy nhiên, lúc này nói không sợ chết chính là nói xạo.Dù sao cậu cũng không hối tiếc cuộc sống này, mỗi ngày đều cố gắng sống tốt nhất có thể.

Chỉ mong gia đình sau này sẽ sống bình an, nếu cậu xui xẻo chết đi cũng nhất định sẽ ở bên cạnh phù hộ cho họ.


Nhưng đó không phải điều cậu muốn.Hoắc Dật Thiên đột nhiên đạp phanh gấp, làm cả người cậu ngã nhào về phía trước.“ Tôi sắp nghẹn chết rồi.

Cậu còn khóc lóc cái gì?” Đồng tử Hoắc Dật Thiên co rút kịch liệt, hắn cởi suit jacket quăng lên người Tiêu Thần, dùng hai tay vò đầu bứt tóc lộ ra bộ dáng vô cùng rối rắm.“ Anh đang đùa giỡn với tính mạng của người khác đó!”Tiêu Thần sững sờ giươn mắt nhìn Hoắc Dật Thiên, khóc đến hai mũi sụt sịt.Hoắc Dật Thiên nhìn thấy người trước mặt như vậy tâm tư liền không ngừng bài xích.

Nó giống như mũi tên chạm đến giới hạn của hắn, lại chỉ biết gay gắt đáp lại.“ Mẹ nó! Mau xuống xe đi!”Người kia bất ngờ lớn tiếng khiến cậu không khỏi giật mình, từ đầu hắn không nói ra câu này đi chứ.Hoắc Dật Thiên bị tác dụng của thuốc khiến toàn thân nóng như lửa đốt, nhãn cầu giãn ra không ít.

Hạ thân tựa hồ đang có nghìn mũi kim nhọn chi chít đâm vào, giống như dã thú chỉ muốn bộc phát ngay lúc này.Tiêu Thần muốn mở cửa xe, lại vô tình phát hiện bộ dạng khổ sở của người kia, không gian trong xe rất kín, cậu có thể nghe rõ từng đợt hô hấp dồn dập của hắn.

Hoắc Dật Thiên đưa tay chà sát vùng cổ, lại di chuyển lên mặt khiến da dẻ đều đỏ lên.Chẳng giống đang cố tình giả vờ, Tiêu Thần vốn chẳng cổ vũ tệ nạn, nhưng bộ dạng này của hắn làm cậu thoáng chốc động lòng, nhìn thấy lại không có ý định bỏ đi nữa, cậu hoảng hốt, bất giác lại nắm lấy cánh tay người kia, cho rằng hắn ta đang lên cơn đói thuốc.“ Anh để thuốc ở đâu? Tôi, tôi lấy cho anh."“Mau đi đi! Đừng thử thách chịu đựng của tôi.”Hoắc Dật Thiên thanh âm trầm thấp, gắng gượng đáp.Tiêu Thần nhịn không được, bắt đầu lo lắng.

Tâm địa cậu lương thiện, dù đối với người kia không mấy thiện cảm, lại có thể thấy như vậy mà không giúp?Sợ mình bỏ đi, với bộ dạng này hắn tiếp tục lái xe sẽ xảy ra chuyện, e rằng cả đời đều cảm thấy áy náy.Hoắc Dật Thiên cổ họng trở nên khô khốc, hai mắt đục ngầu bao phủ một làn sóng dục vọng dày đặc.

Dường như mãnh thú dưới hạ thân đã ngẩng đầu.Tiêu Thần chạm vào hắn, còn bày ra biểu tình lo lắng.

Thời điểm này không phát tiết không phải là đàn ông.

Là hắn cho cậu cơ hội, cậu ngược lại không lấy còn tình nguyện đâm đầu vào lưới.Hoắc Dật Thiên cắn môi với vẻ mặt đầy ham muốn, bất ngờ lái xe rẻ vào một con đường khác.

Tiêu Thần phát giác, đây không phải đường về nhà mình.Chưa đầy năm phút, xe của Hoắc Dật Thiên dừng lại trước một khách sạn lớn.

Hắn vội vàng mở cửa bước xuống, đi sang mở cánh cửa còn lại kéo cậu ra bên ngoài.Bảo vệ kính cẩn, cúi đầu chào hai người họ, hắn ta nửa con mắt cũng chưa từng nhìn, lạnh lùng ném chìa khóa vào người đàn ông kia rồi dắt theo Tiêu Thần vào bên trong.Tiêu Thần còn nghĩ Hoắc Dật Thiên đang tìm chỗ để chơi thuốc, căn bản cũng chưa thấy qua người nào uống phải xuân dược.

Vì vậy không sâu xa đến mức cho rằng hắn ta đang có ý đồ bất chính với mình, cậu không phản ứng gì, thuận theo hắn mà đi.Khách sạn ở đây vô cùng rộng lớn.

Nằm ngay trung tâm thành phố càng không phải dạng tầm thường.

Những cặp tình nhân ra vào không ngớt, cũng chỉ có hai nguyên nhân chính.

Một là nghỉ dưỡng, hai là làm tình.Tại quầy lễ tân hai nhân viên nữ đang tích cực làm việc, khách hàng đến thuê phòng, trả phòng đều có.

Hoắc Dật Thiên nắm tay cậu cư nhiên lôi thẳng thẳng đến thang máy khiến Tiêu Thần không khỏi lấy làm lạ.


Chẳng phải muốn thuê phòng đều phải làm thủ tục.

Sao người này lại tự nhiên giống như nhà của mình vậy?Trong chớp mắt hắn ta đột nhiên ôm lấy bả vai cậu.

Tiêu Thần một khắc đó mới cảm thấy bất an.

Vì Hoắc Dật Thiên quá cao, cậu dù không quen tiếp xúc thân mật mới ngọ nguậy một chút, nào ngờ lướt nhìn xuống dưới lại thấy đũng quần của hắn ta đang phồng to.Đều là nam nhân, đến chuyện này còn không biết thì là đần đồn hết thuốc chữa.

Xác định bản thân đã tự dâng dê đến miệng cọp.

Do đó gần đến cửa thang máy Tiêu Thần đã ra sức giẫy giụa.“ Anh vào một mình đi, tôi, tôi muốn đi về!”Hoắc Dật Thiên kiềm nén đến độ này chắc chắc không thể quay đầu.Hắn ngày một siết chặt vai cậu hơn, xúc tích nói một câu.“ Hết cơ hội rồi, cậu giữ sức mà rên đi."Hoắc Dật Thiên đầu óc trở nên mụ mị, nếu là người khác sợ không nén được đến mức này.

Nghe người kia lưu manh thốt ra câu đó Tiêu Thần liền sửng sốt đấm liên tục vào ngực hắn, dùng sức cự quậy.

Nhưng rõ ràng cậu là con trai, nếu hét toán lên hắn ta muốn làm bậy với mình còn sợ người khác cười đến nội thương, tựa hồ tự rước nhục vào thân, để mặc cho hắn ta càng quấy lại còn tệ hơn.Tiêu Thần dốc hết sức xô hắn ra khỏi người mình, bị Hoắc Dật Thiên mạnh mẽ ôm vào.“ Buông tôi ra, tôi, tôi phải về nhà."” Tiêu Thần hét lớn.Màn dằng co của bọn họ đều bị người ở đó nhìn thấy, hai lễ tân kia đặc biệt biến sắc, bốn mắt nhìn nhau, không dám tin nam thần trong lòng mình lại dắt theo người con trai khác đến nơi này.Tuy vậy, quy tắc ngầm của giới thượng lưu là không quan tâm chuyện bao đồng, có thể gọi là vô cảm cũng được nhưng rất nhanh tất cả đều quay lại tiếp diễn công việc của mình, không có ý định giúp đỡ cậu.

Cùng lắm, chỉ xem đó như mấy trò tình thú, thích cosplay phim ảnh của người trẻ mà thôi, chưa kể nam nhân đang bị cậu trai kia xô đẩy còn đẹp trai đến như vậy.Hắn ta kéo được Tiêu Thần vào thang máy liền áp cậu vào tường, nắm lấy tay Tiêu Thần chạm vào hạ bộ của mình ma sát tới lui.Cậu muốn rụt tay về nhưng hắn ta sức lực hơn người, còn to con hơn cậu rất nhiều, bất luận Tiêu Thần làm cái gì cũng không chống lại được.

Thêm tác dụng của thuốc khiến người đàn ông này được thúc đẩy thêm mấy phần tinh lực, khuôn mặt nhuốm một tầng dục hỏa.Bàn tay Tiêu Thần nhỏ nhắn mềm mại, chạm vào đũng quần khiến Hoắc Dật Thiên vô cùng có uy lực đối với hắn, khiến dục vọng dưới thân ngày càng bành trướng.Bả vai Tiêu Thần run rẩy kịch liệt, ánh mắt tràn ngập ủy khuất.

Đầu óc mơ hồ không giữ được chút lý trí.

Vô luận là cái gì cậu chẳng nghĩ được, bàn tay chạm phải vật kia liền bỏng rát cả lên, cậu chòm đến muốn cắn vào cánh tay Hoắc Dật Thiên.

Đáng tiếc bị hắn nhìn được, còn nhanh hơn một bước, dùng đôi môi khô khốc dán xuống hai cánh môi mềm mại đang khép hờ của cậu.Tiêu Thần mở to hai mắt, yếu ớt đánh vào ngực Hoắc Dật Thiên mấy cái, động tác dư thừa kia giống như phản xạ có điều kiện, ngoài ra cả người đã không còn tồn động lý trí, ngay cả cảnh tượng hiện tại cậu cũng khó lòng tiếp thu được.Hoắc Dật Thiên dùng đầu lưỡi mạnh bạo tách rời hai phiến thịt mềm mại của Tiêu Thần, gấp gáp tiến vào trong càng quấy.

Môi lưỡi Hoắc Dật Thiên tràn vào liền khiêu khích người ta rơi vào trầm mê.

Ham muốn gắt gao ra sức quấn lấy chiếc lưỡi ấm nóng, tận lực truy đuổi chèn ép trong khoang miệng Tiêu Thần.Kỹ thuật hôn của Hoắc Dật Thiên vô cùng tốt, lại rất có lực, kéo mút chiếc lưỡi hồng hào trở nên đỏ thẳm, nước bọt dây dưa khiến đôi môi của hắn cũng ướt át trở lại.Từng tấc da thịt trên người Tiêu Thần đều không thể thương lượng, dù là vị trí nào cũng tuyệt đối mẫn cảm.


Lần đầu cùng người khác hôn môi sâu, liền giống như bị mang yếu điểm ra chơi đùa, động tác đình trệ, chậm rãi buông thỏng hai tay.Hoắc Dật Thiên hung hăng gặm nhắm môi dưới của Tiêu Thần, một mảng nhu tình chân chính xót lại hương vị nhàn nhạt của rượu khiến hắn mất hết kiềm chế, tràn đầy ham muốn thao túng.

Toàn tâm toàn lực giày xéo đôi môi này, liếm mút điên cuồng khiến Tiêu Thần hơi nhíu mày.Cửa thang máy “ting” một tiếng.Hoắc Dật Thiên lôi cậu ra bên ngoài, đứng trước một căn phòng, quét nhẹ vân tay lên thân khóa, cửa liền tự động mở ra.Hắn vừa vào trong lập tức đẩy Tiêu Thần ngã lên giường lớn, vươn tay cởi áo ném xuống đất lộ ra cơ thể cường tráng cao lớn.Tiêu Thần nhân cơ hội này muốn bỏ chạy, vừa bật dậy liền bị Hoắc Dật Thiên dùng thân đè lên khiến chiếc nệm mềm mại chịu lực lún xuống một mảng lớn.

Hai người giằng co qua lại hết nửa ngày, Tiêu Thần vùng vẫy tay chân loạn xạ đánh đắm lên người Hoắc Dật Thiên đều không tác dụng, cuối cùng còn bị hắn túm lấy cổ tay đem cố định trên đỉnh đầu.Hoắc Dật Thiên tựa động vật khát máu, lần nữa cướp lấy đôi môi nhỏ nhắn kia điên cuồng cuống quýt, đưa lưỡi quấy động vào sâu bên trong.

Mút liếm lại nhả ra, vô cùng thành thạo khiến Tiêu Thần hô hấp rối loạn, hai mắt miễn cưỡng nhắm chặt lại.Hoắc Dật Thiên di chuyển bàn tay luồng vào áo của Tiêu Thần mơn trớn trên da thịt của cậu, hắn dùng tay kích thích đầu nhũ của Tiêu Thần khiến cậu khẽ “ưm” một tiếng trong cổ họng, bản thân cậu không hiểu vì sao lại có thể phát ra loại thanh âm ái muội xấu hổ trong tình huống thế này.

Thật tình chỉ muốn đào một cái lỗ chui xuống.Ngược lại, điều đó càng dấy lên dục vọng trong người Hoắc Dật Thiên, phát hiện người kia thân thể mẫn cảm, dù là vị trí nào bị chơi đùa cũng dễ dàng khơi mào xúc cảm.Hắn luyến tiếc di dời hôn môi xuống cổ Tiêu Thần, thô bạo mút vào để lại một dấu hôn hồng tím.

Cảm thấy quần áo trên người cậu quá vướng víu bèn dứt khoát cởi bỏ.

Tiêu Thần vùng vẫy phản kháng kịch liệt nhưng so với sức lực của Hoắc Dật Thiên cậu không địch nổi.

Cả người mềm nhũn, hệt như bị người ta cướp hết hồn phách, muốn nhấc tay lên cũng không có khả năng.Dù cơ thể đang sôi sục ngọn lửa dục vọng Hoắc Dật Thiên vẫn thâm tình một ánh mắt đặt lên khuôn mặt hồng hào đẹp đẽ kia.

Hoắc Dật Thiên chống một tay ngăn ở hông cậu, tay còn lại ra sức xoa nắn một bên ngực bằng phẳng vô cùng tận hưởng, so với ngực của nữ nhân phập phồng đung đưa, lại vì một phút mà trót yêu thích cảm giác này.Tiêu Thần há to miệng thở dốc, đầu óc trống rỗng không dư âm được một suy nghĩ nào nữa.

Bản thân quả nhiên chẳng có chút tiền đồ.Đầu Tiêu Thần mê man hơi ngửa về phía sau, yết hầu quyến rũ cùng xương quai xanh cũng theo đó mà bày ra trước mắt Hoắc Dật Thiên.Hắn điên cuồng dùng lưỡi giảo hoạt di chuyển đến chiếc cổ trắng ngần, tham lam dùng đầu lưỡi tra tấn yết hầu của Tiêu Thần, lưu manh dùng răng ngấu nghiến trên xương quai xanh mãnh khảnh.

Tiêu Thần vô thức phát ra tiếng rên rỉ nhè nhẹ.“ Ưm...đừng!”Câu nói tưởng kia làm chút lý trí còn sót lại của Hoắc Dật Thiên tan biến thành mây khói, vội vàng cởi hết quần áo còn xót lại trên người mình và Tiêu Thần ném xuống đất, duy nhất hai thân thể trần trụi bày ra trên giường lớn, cự vật giấu trong lớp vải kia cũng theo đó bậc ra bên ngoài.

Từ lâu đã trở nên cương cứng, gân xanh ẩn ẩn hiện hiện hung mãnh dị thường, tưởng chừng chậm hơn chút nữa sẽ như bom hẹn giờ nổ tung thành từng mảnh nhỏ.Hoắc Dật Thiên đối với cơ thể của mình, đặc biệt tâm đắc bộ phận này.Tiêu Thần nguyên bản tự khép hai chân lại với nhau, muốn giấu đi vùng nhạy cảm xấu hổ, lại càng khiến ham muốn thỏa mãn của hắn trỗi dậy mãnh liệt hơn.Hắn gắt gao tách chân cậu ra, chăm chú nhìn thật kĩ vào dương vật nhỏ nhắn dưới thân của đối phương.

Dù bị khiêu khích đến cương lên nhưng vẫn giữ kích thước rất vừa phải, đầu kh*c còn rỉ ra một ít chất lỏng màu trắng.

V* cùng hạ thân Tiêu Thần đều hồng hào đẹp mắt, vừa vặn đoán được đều chưa từng cọ sát thân mật, giống với da thịt trẻ em mềm mại, trắng trẻo.

Một chi tiết này đã khuấy động tâm can của Hoắc Dật Thiên, thôi thúc thú tính trong người hắn trỗi dậy một cách đầy táo bạo.Hoắc Dật Thiên vân vê hai hạt đậu nhỏ trước ngực của Tiêu Thần, nhìn thấy đôi môi mấp máy của người kia lại tham lam dán xuống, muốn tận lực rút cạn tinh lực của cậu.

Hắn mơn trớn bàn tay có phần chay sạm của mình trên làn da nhẵn nhụi của Tiêu Thần.

Bất quá còn ảo tưởng áy náy vì nghĩ mình đang làm chuyện thất đức với trẻ em.Hoắc Dật Thiên cuồng bạo tựa dã thú, hắn trườn khỏi người Tiêu Thần, chen vào giữa hai cặp chân thon dài của cậu, chẳng khác nào một tên hỗn đãn vô tư ngắm nhìn hậu huyệt của Tiêu Thần vô cùng say mê."Hoắc Dật Thiên cắn cắn môi bày tỏ bộ dạng khao khát muốn đem cương cứng của mình hãm thật sâu vào nơi này khiến Tiêu Thần sướng đến dục tiên dục tử, so với mấy pornstart trước đây Hoắc Dật Thiên từng xem qua còn quyến rũ hơn rất nhiều.

Bí nguyệt sạch sẽ mịn màn, nhàn nhạt màu hồng phấn vô cùng gợi tình, Hoắc Dật Thiên lưu manh khom người xuống, dùng khối thịt ướt át trong khoang miệng vươn ra liếm láp.Tiêu Thần mơ hồ tưởng như có một dòng điện cao áp lưu thông trên cơ thể mình đang không ngừng va chạm với dây thần kinh khiến cậu co giật nảy người, yếu ớt muốn khép chặt hai chân ngăn cảm giác quái dị kia lại bị Hoắc Dật Thiên không hài lòng dùng hai tay giữ chặt lại.

Tiêu Thần chỉ còn biết vô lực rên rỉ.“Ưm...anh...đừng...a!”Hắn cho ngón tay vào thăm dò vị trí mẫn cảm kia, gấp gáp khuyếch trương giúp hậu huyệt giãn ra, hắn tự cảm thán bản thân đã đạt đến cảnh giới của sự kiềm nén, đi đến mức này còn chưa phát tiết chính là thần tiên tu luyện ba nghìn năm.Hoắc Dật Thiên lo ngại bản thân chậm hơn một chút nữa sẽ nghẹn đến dương vật sau này không sử dụng được nữa.


Dục hỏa đốt người khiến trên mặt hắn phủ một lớp tro thật dày, vuốt ve dương vật lên xuống liền thô bạo đâm vào nơi nhỏ nhắn kia.Tiêu Thần đau đến trên mặt không còn một giọt máu, dù là Hoắc Dật Thiên đã lưu tình làm bước dạo đầu cho cậu nhưng thứ kia của hắn quá lớn Hoắc Dật Thiên không dùng gel, cũng không dùng bao đối với Tiêu Thần giống như nếm trải cực hình.Dị vật xâm nhập vào cơ thể khiến cậu cơ thể cậu trở nên vặn vẹo, hai tay nắm chặt grap giường, vò nắm đến nhăn nhúm.

Chứng kiến bộ dáng chật vật của đối phương Hoắc Dật Thiên như đón nhận cổ vũ, điên cuồng ra sức luận động thân dưới ra vào mật huyệt của Tiêu Thần khiến thanh âm d*m đãng toát ra cả căn phòng.“ Đau...!Đau...!quá!”“ Lần đầu của em sao?”Hoắc Dật Thiên đúng là điên.

Cách xưng hô bị xáo trộn đến vô tư gọi cậu một từ “em”.Hắn ngửa đầu về phía sau, nét mặt hưởng thụ tràn ngập khoái cảm.

Dường như, thú tính đã khiến ôn nhu của Hoắc Dật Thiên đem đi đốt sạch không chừa lại cái gì, hắn không quan tâm cảm nhận của Tiêu Thần, chỉ biết điên cuồng sáp nhập.

Nơi này của Tiêu Thần vừa ấm nóng lại rất khít, bản thân Hoắc Dật Thiên chưa từng trải qua lần hoan ái nào kịch liệt như vậy.Tiêu Thần dần dần từ dằn vặt đau đớn lại chuyển sang cảm giác gì đó rất lạ lẫm.

Đại khái không còn thấy đau nữa, một cổ thống khoái ập đến khiến Tiêu thần toàn thân vặn vẹo, hai giọt lệ trong suốt lăn nhẹ qua khóe mắt rơi xuống, tiếng nức nở mềm mại ngân lên khiến đầu óc Hoắc Dật Thiên muốn nổ tung.“A...a..lấy..ra đi.”“ Xem em đi! Lại khóc nhè rồi kìa” Hoắc Dật Thiên dùng mấy lời nói ám muội đũa bỡn với Tiêu Thần, vẫn giữ tần suất hoạt động phía dưới thân.Hắn giống như được lắp động cơ, sung sức ra vào, ma sát dương vật với vách bích tràng của Tiêu Thần vô cùng hung bạo.

Hoắc Dật Thiên hôn xuống đôi môi có phần hơi sưng lên do chiến tích bản thân để lại lúc nãy, mút liếm vô cùng thuần thục, lại duy chuyển cắn lấy vành tai Tiêu Thần." Nhạy cảm như vậy, chắc được nhiều thằng chạm qua rồi?"Tiêu Thần đầu óc trống rống, chỉ nghe được mấy lời nói phóng túng của Hoắc Dật Thiên, bị hắn ngậm vành tai mẫn cảm không khỏi nức nở." Đồ...khốn, tôi..

a...."Hoắc Dật Thiên nghe vậy liền gia tăng lực đạo, thúc mạnh vào trong Tiêu Thần khiến dương vật như được nuốt trọn, Tiêu Thần đau đớn nhíu mày, giơ tay đấm liên tục vào lưng Hoắc Dật Thiên, lại đón lấy một đợt phát tình mãnh liệt của hắn.Hoắc Dật Thiên thỏa mãn, thần hồn điên đảo đem nuốt cánh môi của Tiêu Thần gắt gao gặm nhắm, đưa tay vướt nhẹ mấy sợi tóc mềm đang vươn vãi trên vần trán đầy mồ hôi của cậu, để lộ ra khuôn mặt phiến tình xinh đẹp.Tính khí chứa đựng dục vọng thao túng cùng khao khát dồn nén, đem vùi dập vào cánh mông mềm mại của Tiêu Thần, muốn đem Tiêu Thần chiếm hữu, kiềm hãm hòa hợp thành một.

Hắn vuốt ve từng tấc da thịt trên người cậu, để lại những dấu hôn lớn nhỏ từ cổ đến bắp đùi non mịn.

Mỗi một chỗ đều tham luyến không bỏ qua.

Tiêu Thần bị Hoắc Dật Thiên chạm đến điểm G, thần hồn điên đảo.

Rất nhanh liền tự mình bắn ra một dòng chất nhày trắng đục, vô lực chỉ biết mặc cho Hoắc Dật Thiên chơi đùa thân thể của mình.Trong đêm dài ấm áp hai thân thể va chạm không ngừng, nhiều lần hoan hợp, Hoắc Dật Thiên không tiết chế được ham muốn, táo bạo xâm nhập vào điểm mẫn cảm yếu ớt, đem Tiêu Thần lật qua lật lại, thay đổi thành nhiều tư thế khác nhau.

Bản thân đánh mất tiết tháo, bắn vô số lần trong nguyệt đạo mềm mại.Khung cảnh phóng túng trụy lạc, những tiếng rên rỉ nỉ non dần chìm vào màn đêm, chỉ còn nghe thấy tiếng thở dốc loạn nhịp của Hoắc Dật Thiên.

Tiêu Thần mệt mỏi ngất đi.Không rõ trải qua bao lâu hắn mới dừng lại.

Hoắc Dật Thiên chậm rãi đặt nhẹ một nụ hôn lên giữa hai lông mày của Tiêu Thần, lại tham luyến hôn liên tục mấy cái vào mắt, mũi, say đắm thưởng thách đôi môi căng mọng thêm một lần.Hoắc Dật Thiên tiêu hao không ít sức lực, dù vậy vẫn ôn nhu ôm Tiêu Thần cùng đi tắm, giúp cậu lấy hết tinh dịch bên trong ra ngoài.Trong suốt quá trình,Tiêu Thần chỉ phát ra vài thanh âm ủy khuất dịu dàng, Hoắc Dật Thiên ẵm Tiêu Thần đặt lên giường lớn, chu đáo đắp chăn cho cậu.Cả đêm hắn không thể chợp mắt, mặc lại quần áo, trầm mặc ra ban công khách sạn hút thuốc.

Hoắc Dật Thiên đốt điếu này đến điếu khác, trong ánh mắt là những mảnh nhỏ vô tận chờ gắn kết.

Hắn suy nghĩ rất nhiều chuyện.

Giấc mộng dài đằng đẵng, cuối cùng cũng chỉ tựa một cơn gió mùa đông lạnh lẽo, kết thành từng mảnh băng nhỏ găm sâu vào tim hắn.Hoắc Dật Thiên nên bước tiếp hay tự mình rút lui?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận