Dịch giả: Tiểu Băng
Dương Hạ, thuộc Hoa Châu, là nơi giao nhau của tứ châu Hoa Châu, Ninh Châu, Địch Châu, Trung Châu, là nơi người ta hội tụ, Chân Võ, Hằng Nguyên trịnh, Bình Tân thôi, Thần đô triệu, các bang các thế lực lớn cũng có phần, khó phân cao thấp, ngư long hỗn tạp, có rất nhiều cao thủ ở đây, không thua gì Nghiệp đô, Tuyên Võ.
Lục Phiến môn, Bộ khoái Lý Sung ư ử hát, ăn đậu tằm, uống rượu nhạt, trông rất thong dong tự tại, tuổi đã hơn năm mươi, nhậm chức bộ khoái đã ba mươi năm, rành rẽ địa phương, tin tức uyên bác, ai cũng biết, thế lực nào cũng có giao tình, trừ yêu rượu, thì rất biết làm người, nếu không phải thực lực không tốt, đã sớm thành hiệp lý bộ đầu, làm tri sự bộ đầu cũng được.
Đột nhiên, chiếc đũa trong tay rơi bộp xuống bàn, vội vàng đứng dậy, lắp bắp: “Trịnh, Trịnh tri sự, ta thấy sau giờ ngọ không có việc gì, nên mới tiêu khiển mấy chén.”
Y còn muốn sau này trước khi về nhà dưỡng lão có thể dựa vào cái lý lịch sẽ được làm hiệp lý bộ đầu, như vậy cũng coi như làm vinh diệu gia môn.
Người tới chính là Dương Hạ Lục Phiến môn tri sự bộ đầu Trịnh Cự Sơn, hắn cùng một người trẻ tuổi bước vào phòng, cười: “Lão Lý, không phải hoảng, sau giờ ngọ ai cũng mệt mỏi, ngươi có tuổi rồi, uống rượu nâng cao tinh thần một chút cũng chẳng sao cả.”
Lý Sung biết tôn kính trưởng quan, Trịnh Cự Sơn cũng khoan dung với y, luôn hứa sẽ tiến cử y lên nha môn quận thành.
“Này, tới đây làm quen một chút, đây là Tiểu Tô Tô Tử Viễn, hiệp lý bộ đầu quận thành nha môn phái tới, ngươi dẫn hắn xuống làm quen hào kiệt vùng này, các bộ khoái ở đây, nè, lão Lý ngươi đừng có ma cũ bắt nạt ma mới nha.” Trịnh Cự Sơn chỉ vào người trẻ tuổi bên cạnh.
Lý Sung quay sang nhìn, buột miệng khen một tiếng, Tiểu Tô bộ đầu này tướng tá cực tốt, bên hông tả đao hữu kiếm, mặc cẩm bào của Lục Phiến môn, đỏ sậm tiêu sái, mày kiếm cương trực, mũi thẳng băng, mắt sáng như sao, hết sức tuấn mỹ, không chút mùi vị dung tục hay cao ngạo, cười rất thân thiện: “Ai nha, Trịnh tri sự nói quá lời, sao có thể nói ta ‘dẫn’ Tiểu Tô bộ đầu, bất quá là giúp người ta giới thiệu mấy cái địa đầu xà mà thôi.”
“Rất mong Lý bộ khoái chiếu cố nhiều hơn.” Mạnh Kỳ cười tủm tỉm trả lời.
Nghĩ đến chư vị cao thủ Nhân bảng Giang Đông, nghĩ đến các loại kì công dị pháp, Mạnh Kỳ liền nhiệt huyết sôi trào, đây chính là cơ hội ma luyện cực tốt.
Hắn cũng đã nghĩ không biết có ai cố ý phái nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm cho mình hay không, nhưng sau khi tìm hiểu thì không còn nghĩ như vậy, vì xác của Thái Tường được phát hiện chỉ trước khi văn thư tới Nghiệp đô có bốn ngày, nghĩa là Thần đô Lục Phiến môn tổng bộ vừa lấy được thỉnh cầu Hoa Châu, là lập tức giao nhiệm vụ ngay cho mình, ngay cả họ cũng còn chưa nắm được tình hình cụ thể, nhiều lắm là tiện tay làm luôn mà thôi.
-- Dương Hạ bản địa Lục Phiến môn xác nhận thân phận xong, báo lên cho quận phủ, quận phủ báo cho Giao Châu phủ, châu phủ liền cầu Thần đô tổng bộ phái Bộ Phong mật thám điều tra, dù sao cũng là sự tình liên quan đến hai châu, bên nào làm chủ cũng không tốt, phải để cấp cao hơn tới điều tra thì thỏa đáng hơn, thời gian các cấp trao đổi thông tin cho nhau, ít nhất cũng phải mất hai ba ngày.
Thấy người này trẻ tuổi, sạch sẽ, lại lễ phép, Lý Sung rất có hảo cảm, không ngừng gật đầu, nói nhất định sẽ khiến Tiểu Tô bộ đầu mau chóng quen thuộc các thế lực Dương Hạ.
Trịnh tri sự nhìn Mạnh Kỳ, khoanh tay cười: “Tiểu Tô từ quận thành nha môn đến, chủ yếu phụ trách chuyện Thái Tường, lão Lý a, làm phiền ngươi nhé.”
Lý Sung biến sắc, sửng sốt một lúc: “Ty chức không dám.”
Thì ra Tiểu Tô bộ đầu là được cấp trên phái tới điều tra vụ này, hèn gì hiệp lý bộ đầu có vẻ không hài lòng!
Nhìn theo Trịnh tri sự đi xa, Mạnh Kỳ cười: “Lý bộ khoái, ta đã xem qua tài liệu, chúng ta đi thôi.”
Lý Sung hít sâu: “Rõ.”
Y cầm eo đao và yêu bài, dẫn Mạnh Kỳ ra Lục Phiến môn, đi ra đường.
Đi một lúc, y cắn môi: “Tiểu Tô bộ đầu a, ta là người đã sắp về nhà dưỡng lão, cậy già lên mặt, nhắc nhở ngươi một câu, vụ này rất tà!”
Y thấy Tiểu Tô trẻ trung sạch sẽ, ôn hòa lễ phép, không giống những kẻ cường thế lợi hại, phỏng đoán hắn hơn phân nửa là bị đám bộ đầu kia không ưng, mới bị xa lánh điều tới điều tra việc này.
“Tà?”
Lý Sung trầm mặc một chút, thở hắt ra: “Thái bộ đầu là Giang Đông Mậu Lăng hiệp lý, vì điều tra thế giới ngầm của Mậu Lăng mà mất tích, nửa tháng sau, chúng ta tìm thấy xác ở Dương Hạ, bề ngoài trông như vừa mới chết, nhưng bên trong người lại hư thối không chịu nổi, như là đã chết rất lâu rồi, ngươi bảo thế có tà không? Sao một xác chết lại tự mình tới Dương Hạ được?”
“Hơn nữa khi nhìn thấy hắn, lúc ấy hắn còn đang bước đi, bị một đao đẩy nhẹ, lập tức ngã gục!”
“Có lẽ thi thể khi ở trên thuyền từ Mậu Lăng xuống Dương Hạ đã bị yêu nhân bắt được, thao túng thi thể của hắn rời đi.” Mạnh Kỳ vờ suy đoán.
Lý Sung bất đắc dĩ nói: “Ai nha, Tiểu Tô bộ đầu a, ngươi không biết khoảng cách từ Mậu Lăng đến Dương Hạ rồi, dù Dương Hạ xuôi dòng đi Mậu Lăng, cũng phải mất một tháng, huống chi là đi hướng ngược lại? Muốn trong nửa tháng từ Mậu Lăng đến Dương Hạ, trừ phi thi triển khinh công......”
“Mỗi ngày đều gấp rút lên đường!” Hai người cùng đồng thời buột miệng.
Từ Nghiệp đô đến Dương Hạ, xuôi gió xuôi nước Mạnh Kỳ cũng mất nửa tháng, mà Dương Hạ đến Mậu Lăng đại khái cũng tương đương.
“Đúng vậy, Tiểu Tô bộ đầu, ngươi nghĩ một xác chết làm thế nào có thể đi cả ngày lẫn đêm? Nên ta mới nói vụ này rất tà!” Lý Sung thấy Mạnh Kỳ đã hiểu, vỗ tay một cái.
Mạnh Kỳ cười gật đầu: “Mặc kệ như thế nào, nếu cắt cử ta nhiệm vụ này, thì vẫn phải bắt tay điều tra, thỉnh cầu Lý bộ khoái phối hợp.”
“Đương nhiên, đương nhiên.” Lý Sung luôn miệng đáp, một bộ đầu trẻ tuổi lễ phép thế này thực rất khó tìm.
Hai người đi qua một ngã tư náo nhiệt, tới một ngõ nhỏ thanh tịnh, đầu ngõ bán thịt dê, mùi máu không ngừng, có tiệm bán thịt chó, mùi thơm nức mũi, người lui tới ai cũng bưu hãn.
“Đao Ba là một trong những địa đầu xà nơi này, có thể liên hệ với hắn.” Lý Sung giới thiệu.
Mạnh Kỳ im lặng nghe, vẻ rất ôn hòa.
“Đao Ba và người Cùng bang, Bình Tân thôi đều có quan hệ, cho nên ổn chiếm ba thành sinh ý hắc đạo của Dương Hạ, tai mắt rất đông, không phải hạng dễ chọc.” Lý Sung tiếp tục,“Hắn ngoan độc với người khác, cũng rất ngon độc với bản thân, từ một kẻ đầu đường trở thành hào cường, được các thế lực lớn ngầm tài bồi thành cao thủ tả đạo, nghe đồn lúc hắn bốn mươi tuổi, từng đấu bất phân thắng bại với hạng trước ba mươi trên Nhân bảng, tới nay đã hơn mười năm, không ai biết thực lực của hắn hiện giờ như thế nào.”
Mạnh Kỳ khá là coi trọng người Đao Ba này, hắn có tên trong tài liệu mật.
Thấy Tiểu Tô bộ đầu thái độ đoan chính, dáng vẻ kiên nhẫn, Lý Sung thầm khen một tiếng, đầu năm nay, có thể ở tuổi này trở thành hiệp lý bộ đầu, ai cũng đầy ngạo khí, coi thường các đại lão hắc đạo, lúc nào cũng nghĩ người ta muốn lấy lòng mình, chẳng ai cẩn thận, khiêm tốn, lý trí như Tiểu Tô bộ đầu!
“Cả Dương Hạ, người có thể khiến Đao Ba bán mặt mũi không nhiều, trong nha môn chỉ có Trịnh tri sự có tư cách này, ta cũng là dựa vào ông ấy mới dám tới cửa quấy rầy, Tiểu Tô bộ đầu, ngươi không được làm việc lung tung nha, nếu muốn gặp hắn, phải để ta tới nói, ngươi có vấn đề gì thì truyền âm nhập mật nói cho ta biết, nha, ngươi biết truyền âm nhập mật chứ?” Lý Sung thấy Tiểu Tô bộ đầu trẻ quá, e là còn chưa mở khiếu.
Mạnh Kỳ cười tủm tỉm: “Biết.”
“Vậy thì không thành vấn đề.” Lý Sung nhẹ nhàng thở ra, hèn gì Tiểu Tô bộ đầu có thể tuổi còn trẻ liền trở thành hiệp lý, hèn gì hắn bị xa lánh, thì ra là làm người ta ghen tị.
Y bổ sung: “Bảy năm trước, Đao Ba đã đi lên vị trí như hiện nay, thì bắt đầu trở nên phóng túng, không còn ngoan ngoãn như trước, chỉ cần không chọc hắn giận, thì không có việc gì.”
“Sao hắn lại lấy ngoại hiệu Đao Ba? Hoàn toàn không có phong phạm cao thủ tả đạo.” Mạnh Kỳ thuận miệng hỏi.
Lý Sung cười cười: “Vì hồi còn trẻ, hắn bị một lần trọng thương, trên mặt, ngực, bụng đều có, thật vất vả mới còn sống, sau đó hắn tuyên bố lấy Đao Ba làm ngoại hiệu, để không quên việc ngày đó lơi lỏng bị người đánh trộm.”
Khi nói chuyện, hai người đến một cửa hàng, phía trước có mấy đại hán canh cửa.
“Lý tửu quỷ, vị này là?” Người canh cửa hiển nhiên biết Lý Sung.
Lý Sung ha ha cười: “Vị này là nha môn mới tới Tiểu Tô bộ đầu, ta dẫn hắn đến bái kiến lão đại.”
“Con nít miệng còn hôi sữa cũng thành hiệp lý bộ đầu a......” Thủ vệ đầu mục lầm bầm, Lý Sung không nghe thấy, nhưng Mạnh Kỳ nghe rất rõ.
Thủ vệ đầu mục ho khan một tiếng: “Lý tửu quỷ, ngươi vận khí tốt đấy, lão đại vừa lúc có mặt ở đây, ta dẫn ngươi đi vào.”
Xuyên qua cửa hàng bên ngoài, qua sân giữa, qua nhiều tầng hộ vệ, Mạnh Kỳ rốt cuộc cũng gặp được hào cường, tả đạo cao thủ của Dương Hạ,“Đao Ba” Diêm Hiểu, nơi hắn ở khá là xuống cấp, hoàn toàn không phù hợp thân phận của hắn, nhưng bên trong lại xa hoa dị thường, thảm đỏ, giường gỗ lớn, đều là giá trị xa xỉ.
Phóng túng dữ thật… Mạnh Kỳ thầm nghĩ.
Trong phòng khách của Đao Ba để một cái giường lớn màu đen, gã nằm sừng sừng trên giường, bên cạnh có nữ tử khoác lụa trắng hầu hạ, kẻ đút nho, người đấm chân, kẻ xoa huyệt Thái Dương.
Trên mặt gã có một vết sẹo rất rõ, không hề quay đầu, híp mắt hỏi: “Tiểu Tô bộ đầu là tới hỏi án của Thái bộ đầu nhỉ? Hơn một tháng nay, các ngươi đã đến đây mấy lần, mỗi lần là một bộ đầu khác nhau, nhưng hỏi chỉ cùng một vấn đề, cho Đao Ba ta là kẻ không biết giận hửm?”
Gã nói một chữ, mỡ trên người lại run một cái.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...