Dịch: Tiểu Băng
Linh sơn năm đó, A Nan phản bội, nghịch chuyển đại trận, Vạn Phật đồng trụy, sự khủng bố bao phủ các Đại Thánh Yêu tộc, ngay cả Khổng Tước Đại Minh vương Khổng Tuyên cũng còn bị thương nặng. Lúc đó, Yêu Thánh bị Vạn Phật đại trận nghịch chuyển ảnh hưởng, còn phải chống lại A Di Đà Phật hay Bồ Đề Cổ Phật gì đó ‘vừa lúc đuổi tới’, bản thân còn khó bảo toàn, càng không thể bảo vệ chúng yêu, tình hình vô cùng nguy cấp.
Lúc ấy, Tề Thiên Đại Thánh do “Vạn Phật đồng trụy” mà đã bị thương rất nặng, nhưng ỷ vào có Bát Cửu Huyền Công nhục thân mạnh mẽ, vẫn còn gắng gượng vung Kim Cô bổng, đánh xuyên qua Linh sơn, tái tạo tịnh thổ, vì các Đại Thánh Yêu tộc còn lại mà mở ra con đường sống. Thời điểm đó, nó nhìn thấy thụ nghiệp ân sư Bồ Đề Cổ Phật, nghe được câu “Chi khu mạnh mẽ trời sinh có nhiều hạn chế, không bằng nhân cơ hội này binh giải chuyển thế, cầu kiếp sau chứng Bỉ Ngạn chi đạo”, cảm nhận được sự hấp dẫn của “Thánh Phật Kim Thân” vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng nếu làm vậy, nó sẽ hoàn toàn bỏ rơi các Đại Thánh, hoàn toàn đứng về phe của Phật môn, nên nó đã gọi một tiếng “Lão sư” cuối cùng, sau đó hét vang ‘không tu kiếp sau’, liều chết vung gậy, đánh xuyên qua Linh sơn, suýt nữa là hoàn toàn vẫn lạc, may được Đạo Đức Thiên Tôn cứu thoát, luyện lại vạn năm, cuối cùng lại có thể vui vẻ nhảy nhót, trở lại trạng thái đỉnh phong.
Mạnh Kỳ thoáng nghĩ tới cảnh năm ấy, tuy hắn không có mặt trong Linh sơn chi chiến, không hiểu rõ lắm lúc ấy có tới bao nhiêu cổ xưa giả tranh phong, nhưng tới hôm nay, qua nhiều thông tin có được, hắn đã có thể mường tượng ra những gì Tề Thiên Đại Thánh gặp phải năm xưa.
Nhìn Thánh Phật Kim Thân, Mạnh Kỳ lại có thêm một nhận thức mới về vụ Bỉ Ngạn tranh phong hôm nay:
Bồ Đề Cổ Phật đã có Tam Thi trọn vẹn, khôi phục cảnh giới đỉnh phong, đã lại có tư cách gia nhập mạt kiếp đạo quả chi tranh; Đạo Đức Thiên Tôn trước giờ không can thiệp vào chuyện gì, tưởng ông không làm gì cả, nhưng lại sẽ lấy được một phần Tru Tiên tứ kiếm hoặc lấy được trận đồ, nếu hắn lại còn đồng hóa Thánh Phật Kim Thân, trọn vẹn Bát Cửu hóa thân, chém ra “Thanh Nguyên Đạo Quân”, tiến thêm một bước trên con đường làm giảm cầu không, vậy có thể nói chính là người thắng lớn nhất!
A Di Đà Phật cũng sẽ lấy được một phần của Tru Tiên tứ kiếm hoặc lấy được trận đồ, cũng sẽ không chút do dự ra tay hóa giải nhân quả chuyện Bồ Đề Cổ Phật tam thi bị thiếu; Thiên Đế đạt được mức độ giải thoát nhất định, giúp mưu đồ tích lũy nhân quả sau này; Thanh Đế có hi vọng lấy được một trong Tru Tiên tứ kiếm; Mình lấy được Thánh Phật Kim Thân, hoàn toàn viên mãn Bát Cửu Huyền Công, dù trên người nhân quả nặng nề, nhưng lại hi vọng càng tiến thêm một bước; Ma Phật luyện hóa Cửu U, một bước đạt tới tiêu chuẩn cổ xưa giả, dù có bị cản trở mạnh mẽ vì hắn mạnh lên, thì cũng sẽ không thua kém gì Bồ Đề Cổ Phật hiện giờ; Yêu Hoàng không được cái gì, nhưng cũng không bị tổn thất gì cả.
Ngoài Vô Thượng Chân Phật và Thiên Đạo quái vật, thì trong chín Bỉ Ngạn, có tới bảy người đạt được lợi ích, một người không tổn hao gì, chỉ khiến Kim Hoàng yếu đi mà thôi. Nhưng Tru Tiên tứ kiếm và trận đồ là thứ bà ta quyết định vứt bỏ, để đổi lấy một lợi ích hay nhân quả gì đó từ Ma Phật, coi như cũng không thua thiệt gì, lại còn hóa bị động thành chủ động.
Bỉ Ngạn tranh phong lần này, không có người thua!
Mạnh Kỳ chỉ có thể mỉm cười, A Di Đà Phật và Đạo Đức Thiên Tôn là đã xem thấu biến hóa nên mới không chút do dự hàng lâm phá trận, hay vì đã sớm có ăn ý với Bồ Đề Cổ Phật?
Ầm!
Trong Cửu U, những tia thiểm điện đen ngòm cắt qua các tầng, khiến hư không vỡ tan và ma khí ngưng tụ, những ngọn núi nguy nga, những lục địa kiên cường đều trở nên mềm nhũn như mảnh vải, bị cuốn lên, không ngừng mấp máy, như đang tiêu hóa cái gì đó, hoặc đang bị cái gì đó tiêu hóa.
Ầm!
Màu đỏ và đen nuốt trọn cả Cửu U, tiêu giải những mảnh đất gần đạo như Sinh Tử nguyên điểm, La Phong Hắc Ngục, Minh Hải ma trì vân vân!
Ầm!
Những con mắt đỏ thẫm hiện ra khắp nơi trong Cửu U, không tà dị thì lãnh khốc, không điên cuồng thì tàn nhẫn, trong con mắt nào cũng có một chữ vạn ngược, nhìn xuống sinh linh của giới này.
Ầm!
Dòng sông thời gian hư ảo hiện lên, chảy qua Cửu U, dần dần nhiễm một màu đỏ đen.
Màu đỏ đen nhanh chóng lan tràn, ngược dòng mà hướng lên trên, đồng hóa thời cận đại, khống chế thời Trung Cổ, bao trùm thời Thượng Cổ, tiếp tục đi tới thời kỷ nguyên ban sơ, thời thanh thăng trọc hàng, khi Cửu U sinh ra.
Sau khi Cửu U sinh ra, trọc khí lắng đọng lại, âm hối ngưng tụ, nối kết với đại đạo, hình thành một nơi gần đạo, dựng dục ra nhóm tà ma thần quỷ đầu tiên cảm “Đạo” mà sinh ra.
Sâu trong Hắc Ngục, nơi hàn băng âm lục mục nát, bên trong có một quỷ vật sinh trưởng, hô hấp trọc khí, phun ra nuốt vào thời gian, chính là quỷ vật đầu tiên của bản kỷ nguyên, Huyền Minh Quỷ Đế!
Nó đã hồi tưởng tới tận đây, còn chưa sinh ra đã là ngụy Bỉ Ngạn, ở tiết điểm hiện tại đang kịch liệt giao phong với Hắc Thiên Đế.
Ngay lúc này, dòng sông thời gian đã nhiễm màu đỏ đen đột nhiên chấn động kịch liệt, quang âm Cửu U nhiễu loạn, một ngón tay đầy đọa lạc và điên cuồng hiện ra, điểm vào Huyền Minh Quỷ Đế ở trong âm lục hàn băng.
Chữ vạn ngược ở đầu ngón tay đó, huyễn hóa ra tầng tầng ma ảnh, cùng thi triển Như Lai nghịch chưởng thức thứ ba:
“Tuyệt thánh khí trí!”
Tiết điểm hiện tại, một nơi khác trong dòng sông lịch sử, Huyền Minh Quỷ Đế cảm nhận được nguy hiểm, mặc kệ tất cả mà điên cuồng tấn công, muốn bỏ chạy khỏi Hắc Thiên Đế, nhưng khi nó nhận ra đã quá trễ, bị “Tuyệt thánh khí trí” điểm trúng, một chỉ kia điểm trúng vào mi tâm, tư duy trở nên mơ hồ.
Những đốm sáng xanh ở đầu ngón tay tụ lại, hóa thành một hạt Bồ Đề ôn nhuận, chui vào trong thân thể Huyền Minh Quỷ Đế, nhanh chóng đâm chồi mọc lá, hấp thu bản tính linh quang, toả ra ánh sáng của một trí tuệ mới.
“Không......” Tiết điểm hiện tại, Huyền Minh Quỷ Đế kêu lên thảm thiết, rồi tiếng kêu ngưng bặt. Nó từ ban đầu sinh ra đã trở thành “Người khác”, trải qua vạn cổ xâm nhiễm và hoàn thiện, cho tới “Hôm nay”.
Nó cúi đầu xuống, trong mắt đã không còn sắc thái cũ, mà trở nên uy nghiêm cao vời, như Phong Đô đại đế năm xưa.
Hai người đều là Quỷ Đế, đều là chủ nhân của âm tào địa phủ!
“Chúc mừng đạo hữu ‘Trở về’.” Hắc Thiên Đế mỉm cười.
Huyền Minh Quỷ Đế khẽ gật đầu: “Đạo hữu có lễ!”
Ầm!
Cửu U bắt đầu trở nên trong suốt, dưới đáy xuất hiện một cái miệng khổng lồ, lấy chữ vạn ngược làm răng, bắt đầu cắn nuốt giới này, nói thì chậm nhưng thực ra thì nhanh, vèo một cái đã hút cả giới vào trong miệng.
Ba “Ngụy Bỉ Ngạn” tách ra từ Ma Phật lại tụ về, chui vào trong cái miệng khổng lồ kia.
Thấy vậy, không chỉ Tề Thiên Đại Thánh và Thất Sát đạo nhân lập tức độn ra khỏi Cửu U, ngay cả Ma Quân và Hắc Thiên Đế, Huyền Minh Quỷ Đế cũng không chút do dự rời khỏi, Dương Tiễn, Cửu Loạn Thiên Tôn theo sát phía sau.
Nếu còn ở lại Cửu U, sẽ bị Ma Phật luyện hóa luôn một thể!
Rắc, một tiếng vỡ hư ảo vang lên, Cửu U đã hoàn toàn rơi vào trong cái miệng khổng lồ kia. Đất trời tối sầm, như sắp có chuyện không hay xảy ra.
Trong Tru Tiên kiếm trận, “Thái Thanh đạo nhân”, “Thượng Thanh đạo nhân”, A Di Đà Phật viên mãn Báo Thân và A Di Đà Phật ứng thân mỗi người trấn áp một phương kiếm trận, để Đạo Đức Thiên Tôn, “Ngọc Thanh đạo nhân”, A Di Đà Phật Pháp Thân và Thanh Đế xông vào mắt trận, nhìn thấy Vô Sinh lão mẫu tay cầm Tố Sắc Vân Giới kỳ, trước người là Thiên Tru phủ, sau đầu là viên quang trong vắt trọn vẹn như vầng trăng.
Nhìn thấy bốn Bỉ Ngạn cùng tới, bà ta bình tĩnh hành lễ, từ trong mắt trận độn ra khỏi Tam Tiêu đảo, trở về Chân Không gia hương, không một chút do dự.
Tru Tiên kiếm trận lập tức tan rã, bốn thanh tiên kiếm hóa thành làn sáng bốn màu bay lên không.
A Di Đà Phật chắp tay, niệm một tiếng từ bi, hai làn sáng màu đỏ và màu đen thu liễm quang mang, hóa thành hai thanh kiếm cổ, rơi vào tay y. Đạo Đức Thiên Tôn ném ra một cái vòng sáng rực, bắt lấy Tru Tiên kiếm màu xanh, đồng thời vung tay áo thu luôn trận đồ.
Làn sáng trắng định bỏ trốn, nhưng đã bị khí tím quấn lấy, bị Thanh Đế bắt được, thấy kiếm quang này đoạn tuyệt tương lai, nối tới không biết bao nhiêu kỷ nguyên trước đó, những đạo văn hóa thành chữ triện:
“Lục Tiên!”
............
Ầm!
Cửu U biến mất, cái miệng khổng lồ biến thành lốc xoáy, đỏ đen luân phiên, xen lẫn thành một, sau đó từ một điểm giữa kéo mở dài ra, nhanh chóng biến thành Ma Phật A Nan.
Khí tức của Ma Phật A Nan trở nên cổ xưa xa xăm, như tà ma cổ xưa nhất, đã tồn tại từ trước khi hình thành trời đất, thân ảnh như nối thông tới vô số những kỉ nguyên trước đó, khiến những dòng chảy của dòng sông thời gian hợp nhất với nhau.
Y nhìn Mạnh Kỳ trong Ngọc Hư cung, mỉm cười khẽ phun một cái. Một dòng nước màu đen bắn ra, từ trong đó sinh ra một Cửu U hoàn toàn mới, một Cửu U thuộc về Ma Phật, bên trong những tà ma ác quỷ lại dần thành hình, có cả A Tu La thủy tổ, các Tạo Hóa!
Đúng lúc này, y nhìn thấy một phật đà màu xanh vàng bay vào trong Ngọc Hư cung, lưu ly trong vắt, vạn kiếp không diệt, bất sinh bất diệt, vô cùng mạnh mẽ, quán thông cổ kim.
“Thánh Phật......” Mắt Ma Phật trầm xuống, trở nên lãnh liệt.
Trong mắt Vô Thượng Chân Phật vừa thoát khỏi Chân Định Như Lai và Chuẩn Đề đạo nhân tràn đầy tham lam và phẫn hận.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...