Nhất Thai Tam Bảo Anh Chồng Trúc Mã Đừng Tìm Tôi
Một bên là cậu nhóc nhỏ xíu trước màn hình máy tính đang ăn trái cây.
Một bên là cả tập đoàn lớn đang lo lắng, tình thế hoàn toàn trái ngược nhau.
Máy tính chợt hiện lên thông báo, người của Tô thị đã kết nối được với máy tính của cậu.
Dạ Ân Du không mấy ngạc nhiên, chỉ điều chỉnh giọng nói bằng AI sau đó bảo mật, nâng cấp lại cho máy tính của mình.
Một giọng nam trầm phát lên từ phía bên kia:
"Cậu chắc hẳn là Dzu?"_Tô Trác Huy ở bên kia hai tay nắm thành quyền đặt trên bàn phím máy tính.
"Ngài là Tô tổng?"
"Tôi không cần biết lần này Long Vệ muốn gì ở Tô thị.
Hoặc là cút, hoặc là tôi sẽ cho người truy sát cậu."
"Ngài nghĩ ngài có tra ra tôi không? Nếu tra ra được ngài có dám truy sát tôi không?"_Dạ Ân Du giở giọng khiêu khích.
"Đừng đánh giá cao bản thân như vậy!"_Hắn gằng giọng, nói.
Trước giờ Tô Trác Huy hắn chưa từng bị ai khi dễ như thế, tên hacker này xác định tiêu rồi!
"Nếu ngài dám giết tôi, người thân ngài sẽ ruồng bỏ ngài, con cái ngài sẽ hận ngài, mẹ của con ngài sẽ ghét bỏ, hận ngài đến chết.
Suy nghĩ đi nhé, Dzu tôi chưa từng nói sai cái gì."
Không chờ hắn phản hồi, Dạ Ân Du xóa toàn bộ virus đã tung ra trong hệ thống tường lửa của Tô thị sau đó ngắt máy.
Người cha này quả thật vô cùng tự tin, nhưng cũng còn rất kém so với cậu.
"Tiểu Du, cháu vừa nói chuyện với ai vậy?"
"Bà ngoại ạ? Không có gì đâu, chỉ lời thoại phim thôi bà ngoại đừng để tâm!"_Dạ Ân Du vội tắt máy tính đi, quay sang tươi cười với Dạ phu nhân.
"Ái chà, đã ăn hết trái cây rồi sao? Có ngon không?"
"Ngon lắm ạ.
Cháu thích lắm, bà ngoại, trái cây của bà ngoại lúc nào cũng ngon~"
"Dẻo miệng!"_Dạ phu nhân không kìm nổi sự vui sướng khi nghe cháu trai nói, véo cậu nhóc một cái.
"Mẹ? Mẹ đang làm gì vậy?"_Một thiếu nữ với mái tóc màu vàng óng giống hệt Dạ Nguyệt Tịch xuất hiện, chỉ khác đôi mắt là màu xanh dương.
"Con về rồi đó à? Nhà chẳng có gì ăn đâu, hôm nay con tự ra ngoài ăn đi!"_Dạ phu nhân không mảy may gì đến cô gái kia, chỉ giục cô ra ngoài tìm gì đó mà ăn.
"Mẹ, người đùa con sao? Con vừa thấy trong tủ lạnh nhà mình còn trái cây, nước ép với nhiều thứ lắm cơ mà?"
"Đó đều là dành cho cháu trai mẹ."
Dạ Nguyệt Hồng chán nản nhìn mẹ, mẹ cô nàng đối với con nít luôn nhiệt tình như vậy! Không lẽ lúc cô đi du học, ở đây mẹ đã lén nhận nuôi một đứa nhóc rồi?
"Bà ngoại, chị gái xinh đẹp kia là ai?"
"Đó là dì út của cháu, tên là Dạ Nguyệt Hồng, nhỏ hơn mẹ cháu 4 tuổi."
Dạ Nguyệt Hồng lúc này mới nhìn kĩ Dạ Ân Du.
Thật sự rất giống chị gái của cô, đây là chị gái cô phiên bản mini ngược giới tính sao? Đáng yêu quá!
"Dì Nguyệt Hồng, cháu là Dạ Ân Du_con trai mẹ Nguyệt Tịch."
Cô tư nhà họ Dạ sững sờ.
Trong phút chốc, cô nàng nghĩ rằng đứa nhỏ này có thể là do bà Dạ sinh lúc cô đi du học ở Pháp.
Dạ phu nhân ngầm hiểu ý của con gái, xua tay giải thích:
"Mẹ nói thật, mẹ không phải cái máy đẻ mấy năm lại sinh một lần đâu con ạ."
"Thế mẹ đang phủ nhận sự tồn tại của Dạ Thiên Long sao ạ?"
"Dạ Thiên Long? Là ai vậy ạ?" Dạ Ân Du ngước mặt lên nhìn chăm chăm vào bà ngoại mình.
"E hèm, nó là cậu út của cháu.
Năm nay nó 12 tuổi."
Lúc Dạ Nguyệt Hồng đi học xa nhà(ở Đức) Tố Thiên Ân phu nhân lại sinh thêm một đứa trẻ.
Nếu tính thêm con nuôi là Dạ Mộng Liên thì ông bà Dạ có tận 5 đứa con, lần lượt là: Cậu cả_Dạ Thiên Quyết(30 tuổi), cô hai_Dạ Nguyệt Tịch(25 tuổi), cô ba_Dạ Mộng Liên(23 tuổi), cô tư_Dạ Nguyệt Hồng(21 tuổi) và cậu út_Dạ Thiên Long(12 tuổi)
Vì hiện tại, Dạ Thiên Long đang học ở Nga nên không có ở nhà.
Dạ Mộng Liên ra khỏi nhà cũng nửa tháng, không thấy trở về.
Người Dạ gia đi tìm thì phát hiện cô nàng đang vừa đi học vừa điều hành quán bar Sương Khúc..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...