Tuy chỉ là bóng lưng, hơn nữa còn là ngồi, nhưng vẫn khiến cho Quách Sảng cảm thấy hồn xiêu phách lạc.
Tóc dài đen nhánh mềm mại như thác nước, đáy thắt lưng ong kéo dài 1 đường chữ S xuống dưới bờ mông căng tròn, vẻ đẹp này không thể miêu tả, điều khiến cho hắn càng cảm thấy chấn động là khí chất lạnh lùng, dù cho chỉ có phần lưng cũng không thể che dấu nổi khí chất băng lãnh như sương phát ra..
May mắn là Dương Quang đã bị hắn bí mật kéo đi, không để cho Tạ Na phát hiện, không thì tên mập này không thoát khỏi phiền toái...
Dương Quang đương nhiên cũng nhìn thấy, nhưng ánh mắt trong suốt của hắn chỉ lóe lên trong tích tắc, rất nhanh liền hồi phục, chứng kiến Quách Sảng mê mẩn, lập tức giúp hắn tỉnh lại, nghĩ thầm khó trách bên này chịu khó xếp hàng lâu như vậy, có lẽ nội tiết tố cũng đã rối loạn, trí não đình chỉ hoạt động, nguyên một đám biến thành ngu ngốc, có thể hoàn thành đăng ký thủ tục cũng là kỳ tích rồi, làm sao có thể khiến bọn chúng đẩy nhanh tốc độ được chứ ?
May mắn bên này có Tạ Na , nếu không cũng bị tên hám sắc Quách Sảng lôi kéo sang bên kia xếp hàng mất rồi.
Về sau ba người lĩnh hết đồ dùng sinh hoạt, Dương Quang để lại cho hắn phương thức liên lạc rồi hai người chia tay nhau. Dương Quang phải đến khu ký túc xá, còn Quách Sảng tự nhiên là "Tiễn Phật tiễn đến Tây Thiên, hộ hoa hộ đến cùng" rồi.
Ký túc xá đại học Nam An cũng chia làm vài loại đẳng cấp, càng chi nhiều tiền thì tự nhiên càng ở xa hoa, nghe nói khu ký túc xá xa hoa nhất cũng còn phải dựa vào mối quan hệ, nhà giàu mới nổi cũng đừng mơ kiếm lấy một xuất.
Nhưng mà cho dù là khu ký túc xá kém cỏi nhất, thì cũng không phải nơi bình dân có thể so sánh nổi, không chỉ có giường gỗ Lê Hoa (*), mỗi người còn được sở hữu 1 bộ máy tính cá nhân cấu hình mạnh nữa chứ.
Ký túc xá không cùng đẳng cấp phân bố cũng hơn kém rất xa về chất lượng, những khu ký túc xá cao cấp còn có bể bơi, sân bãi, gara, mai viên(vườn hoa mai trắng - Hoa mai trắng quất vàng còn nghe thấy mùi hương), cảnh sắc bố trí thanh nhã, tiện lợi ngắm cảnh đêm, thư giãn, cắm lửa trại. Ký túc xá đẳng cấp thấp giống như khu nhà khép kín và không có những thứ trên.
Nơi Dương Quang chọn là khu ký túc xá tầm trung số 403, tầng 13. Dù hắn có được chọn cũng sẽ không chọn mai viên, trừ bỏ không thích, điều quan trọng nhất bởi vì có nấm mốc, ai ngu như vậy chọn nấm mốc viên tựu đợi đến cả đời mốc meo a.
Mang một đống đồ dùng sinh hoạt, Dương Quang đi đến trước cửa phòng 403, dùng thẻ mở cửa.
Một chân vừa bước vào ký túc xá,thì có 3 bóng đen nhao nhao về phía trước, đem túi to túi nhỏ hành lí của hắn đem cướp. Khiến một người có tính cách trầm ổn như Dương Quang cũng phải trố mắt ra mà nhìn.
Tập trung nhìn kỹ thì ra ba cái bóng đen cười toe toét kia đang giúp hắn sắp xếp đồ dùng sinh hoạt vào đúng vị trí ngăn nắp, trong chốc lát, ngoại trừ còn chưa trải chiếu, ga giường thì mọi việc đã xong xuôi đâu vào đó.
Làm hết mọi thứ xong, họ lập tức đi giúp trải giường chiếu, có người đi đến trước mặt Dương Quang vươn tay cười nói: "Hoan nghênh đến với phòng 403, đây là nghi thức chào mừng của chúng ta, hahaha. "
Dương Quang cũng duỗi bàn tay nắm lấy tay hắn, cười nói: "Cảm ơn, may mắn mình là người cuối cùng đến đây, người đầu tiên phải chịu thiệt rồi. "
Ba người nghe nói như thế đều cười ha hả, trong nội tâm thậm chí nghĩ người này cũng là người thú vị.
Dương Quang biết rõ ràng tình huống về sau, cũng không để mặc cho người ta giúp, lao tới cùng giúp mọi người trải giường chiếu, sau khi mọi việc xong xuôi, lúc này mới cùng nhau giới thiệu.
Vừa rồi người cùng Dương Quang nói giới thiệu trước: "Mình gọi Tiếu Hoài Thành, đến từ thành phố Châu Linh bé nhỏ. "
Trong ba người , người cao nhất tiếp lời: "Còn mình tên Nghiêm Đông, Nghiêm Đông trong mùa Đông giá lạnh, đến từ Thiên Phủ Thành, không nên hỏi mình vì cái gì không học Đại học Thiên Phủ, bởi vì chính mình cũng không biết ha ha. "
Cuối cùng một người có điệu cười xấu xa nói: "Mình gọi Vi Lương, tất cả mọi người bảo mình là Vô Lương, cậu có thể gọi mình như vậy, mình là người địa phương, rất quen thuộc đường đi lối lại, kỳ thật mình biết rõ nguyên nhân Nghiêm Đông không học tại Đại học Thiên Phủ, bởi vì Nam An nổi danh là nơi xuất ra mỹ nữ a, ha ha. "
Cảm giác được mọi người nhiệt tình, Dương Quang trên mặt treo nụ cười sáng lạng nói: "Mình gọi Dương Quang, Dương trong Thụ Dương(cây dương họ gần với cây liễu), không phải là Dương trong mặt trời,các cậu có thể gọi mình là Triêu Dương (mặt trời ban mai.) cũng được, dù sao mình cũng nghe không hiểu, ha ha, mình tới từ thành phố Nhã Núi. "
Dương Quang vừa nói vừa nhìn lướt qua ba người cùng phòng, 3 người lớn lên trong điều kiện khá tốt, thực tế Nghiêm Đông, da dẻ trắng tinh, cộng thêm ngũ quan thanh tú, chất có tiềm chất của trai bao.
Tiếu Hoài Thành mặt vuông chữ điền, khí chất thành thục, qua những gì đã nói có thể thấy, đây là con người đơn giản, có thể nói là mạnh mẽ theo kiểu nam tử hán, chỉ có điều vóc dáng hơi thấp một chút.
Nghiêm Đông ngoại trừ vẻ tuấn tú ra, còn ăn nói rất chừng mực, giỏi về thuật nhân tâm, biết nhìn mặt mà nói chuyện, lời nói rất có sức cuốn hút, là một người giao tiếp tốt; Vi Lương cho người cảm giác cùng hắn nói giống nhau, một người bản địa giảo hoạt.
Dương Quang trong nháy mắt nắm rõ bản tính ba người, bọn họ cho hắn ấn tượng không tệ, tuy nhiên dù có gặp phải loại người bản thân không thích hắn cũng không thèm chú ý, nhưng dù sao họ có những điểm tốt có thể dung hòa điều đấy khiến tâm tình hắn cảm thấy vui sướng .
Nhìn gương mặt tươi cười của Dương Quang sau khi nghe hắn giới thiệu xong, Tiếu Hoài Thành cùng ba người đều xuất hiện ý nghĩ trong đầu: "Người cũng như tên. "
"Thành phố Nhã Núi? Đó chính là một thành phố nổi tiếng với những ngọn núi, nghe nói nơi đó trải qua 1 trận siêu cấp động đất, toàn bộ thành phố bị tiêu hủy một nửa, có phải thật vậy hay không ? " Nghiêm Đông có chút kinh ngạc.
Dương Quang gật gật đầu trả lời ngược lại là hời hợt: "Đúng vậy, may mắn chỗ mình ở không có chuyện. "
Mọi người giúp nhau nhận thức về sau, hào khí càng thêm nhẹ nhõm, hoặc ngồi hoặc đứng tùy tiện bắt chuyện..., Dương Quang thừa dịp này đánh giá nơi ở từ nay về sau của mình, vừa rồi căn bản không có cơ hội xem thật kỹ.
Danh giá đúng là danh giá, ký túc xá cấp bậc tuy có chút thấp, nhưng tuyệt đối thoáng mát , không giống nhiều trường học, một đống người sống tại một gian phòng nho nhỏ ,đồ đạc bên trong vừa rách vừa cũ , nếu như cầm lấy đi bán đồ cũ, tiền kiếm được cũng không đủ trả tiền thuê xe chở.
Nhất là gian phòng kết cấu rất không hợp lý, ẩm ướt không có ánh sáng , thêm một đống đồ ném loạn như đồ lót, bít tất giầy, hoàn cảnh như vậy còn muốn đi cua gái? Không chừng có vị nào tinh trùng lên não sẽ đem cô nàng đem về, kết quả có thể nghĩ, xem cảnh tượng như vậy, cô nằng chắc bất tỉnh nhân sự ngay tại chỗ.
Nguyên trên mặt bàn, chỉnh tề đặt một màn hình LCD cùng một case máy tính hoàn toàn mới. Tuy nhiên Dương Quang không để ý lắm, hắn vẫn sử dụng chiếc laptop chuyên dụng của mình, dù vậy thì phần lớn người cũng sẽ thích trang bị trong gian phòng này.
Cái bàn lớn nhất đối diện bên tường, để đặt quần áo, để y phục của mình và các loại đồ dùng. Mặt khác thì để giường chính.
Có người nói nam nhân không thường quan tâm lắm đến hình thức của chiếc giường, nhưng đối với chúng thì có ấn tượng khắc cốt ghi tâm, vì sao ư, chẳng phải anh em nào nghe đến từ "lên giường" đều hùng hổ phấn khích cả ư?
Cho nên, một chiếc giường tốt tuyệt đối có thể mang lại hiệu quả tốt đối với những người có ý nghĩ đen tối.
Đại học Nam An ở điểm này rất tốt, lại phân bố hợp lý, chất liệu là gỗ Lê Hoa (*), độ rộng coi như cũng được, hai người nằm không có vấn đề, ít nhất ngày hôm sau tỉnh lại mở mắt ra chứng kiến mình vẫn còn nằm trên giường...
Người trẻ tuổi vốn có chung tiếng nói, huống chi ngoại trừ Tiếu Hoài Thành ít nói, ba người khác đều hoạt bát, thực tế Nghiêm Đông nói nhiều còn Vi Lương làm trò giải trí, hơn nữa Dương Quang cười sáng lạng, 4 người rất nhanh trò chuyện như bạn lâu năm, thiếu chút nữa hận không thể trực tiếp uống máu ăn thề .
Mọi người đã biết mình tuổi lớn nhỏ, Dương Quang phản đối việc gọi đàn anh, hay tiền bối, lão đại này nọ, cứ bình đẳng là tốt nhất...
Vi Lương gọi là Vô Lương, Nghiêm Đông thì gọi là Nghiêm Đông, tên bản thân cũng rất có ý nghĩa; Dương Quang gọi a Quang hoặcTriêu Dương (ánh mặt trời ban mai) đều được, Tiếu Hoài Thanh hãy gọi Tiếu Hoài Thành .
Mọi người đối với việc này không có gì phản đối
*Giường gỗ Lê Hoa: tên phiên âm Tiếng Việt của gỗ sưa Hải Nam(Trung Quốc), đầy đủ gọi là hoàng hoa lê, tên khoa học là Dalbergia odorifera T.chen. Về chất lượng, đây là loại gỗ rất tốt, bền, không mối mọt, không biến hình, độ ổn định cao, nên rất thích hợp làm đồ đạc sử dụng trong gia đình. Về hình thức, loại gỗ này có màu vàng kim, ôn nhuận, tâm gỗ có màu hồng đỏ, đặc biệt, vân gỗ không theo quy tắc nào, có lúc có hình hồ ly, có khi có hình người già, có khi lại ra hình một mái tóc dài. Nhìn các loại hình thù trên vân gỗ sưa, người ta thường liên tưởng đến những con quỷ mặt người đầy sức mạnh, ma lực, hấp dẫn. Nói chung đây là loại gỗ rất quý, rất đắt tiền(1 giường gỗ này giá tầm mấy chục tỷ việt nam đồng đấy các bạn)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...