Cho dù là ai có được đều giữ kín không nói ra, đều dùng tất cả biện pháp đổi lấy bốn phần khác, nhưng làm như vậy quá khó khăn, đến nay cũng chỉ có Thiên Tôn trên Thông Thiên đảo làm được, những người khác chưa ai hoàn thành.
Thậm chí có đồn đãi, Thiên Tôn... Không thích có người dùng Thiên Nhân Hồn Kết Anh sau hắn! Dù sao đây chỉ là lời đồn, nếu như Thiên Tôn thực không muốn có người dùng Thiên Nhân Hồn Kết Anh, muốn tuyệt đường này rất đơn giản, cũng sẽ không cho người ta hi vọng.
Loại chuyện này chỉ là lời đồn nhưng không ai đoán ra.
Bạch Tiểu Thuần không cân nhắc chuyện này quá nhiều, hắn càng để ý tới mạng nhỏ của bản thân, hiện tại hắn quan sát sắc mặt đám Vạn phu trưởng bên cạnh, đột nhiên nội tâm Bạch Tiểu Thuần vô cùng đắc ý.
- Không phải là Thiên Nhân Hồn sao, có cái gì chứ, trong túi trữ vật của ta có hai cái đấy.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần nghĩ như vậy nhưng vẻ mặt hắn vẫn giả vờ giống như người khác, đều lộ ra vẻ cuồng nhiệt khát vọng.
Bạch Lân nhìn qua mọi người, rất hài lòng với sắc mặt bọn họ, lúc trước hắn nghe được Trần Hạ Thiên nói về việc này cũng rất giật mình, hắn giật mình không phải giá trị bản thân Thiên Nhân Hồn, mà là Trần Hạ Thiên nói ra một chuyện có quan hệ tới Thiên Nhân Hồn!
Sau khi trầm ngâm một lúc, Bạch Lân cố tình không nói, hắn lại nghĩ nếu mình không nói thì mấy quân chủ khác cũng nói, dù sao đây chính là Thiên Nhân Hồn, hắn nhất định phải có, mà người cạnh tranh lớn nhất với hắn chính là bốn quân chủ còn lại, muốn đạt được Thiên Nhân Hồn, hắn cần có người tương trợ, vì vậy sắc mặt rất nghiêm túc, nói:
- Thiên Nhân Hồn, sau khi gom đủ năm phần, không chỉ có thể giúp tu sĩ kết thành Thiên Đạo Nguyên Anh, hồn này còn có tác dụng giúp tu sĩ Nguyên Anh gia tăng tỷ lệ trùng kích bình cảnh Thiên Nhân.
- Cho dù chỉ dùng một phần Thiên Nhân Hồn cũng có thể gia tăng tỷ lệ thành công, nếu như có được năm phần nguyên vẹn, gom góp thành Ngũ Hành Thiên Nhân Hồn, khi đó tỷ lệ trùng kích Thiên Nhân thành công càng lớn.
Bạch Lân vừa nói ra lời này, Bạch Tiểu Thuần còn không có cảm thấy cái gì, các Vạn phu trưởng khác có mấy người mở to mắt ra, liên tục hít khí lạnh, lần này bọn họ không chỉ động tâm đơn giản như thế, mà là tâm thần và thân thể run rẩy.
- Gia tăng tỷ thành công khi trùng kích Thiên Nhân...
- Thiên Nhân Hồn có tác dụng này...
Ánh mắt Bạch Lân đảo qua mọi người, không tiếp tục nói chuyện, hắn quan sát sắc mặt bọn họ, trừ Bạch Tiểu Thuần ra, trong chín Vạn phu trưởng có ba người sắc mặt như thường, có hai người sắc mặt biến hóa giống như đang che dấu, còn có bốn người là biến sắc quá rõ ràng.
Đồng thời hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần rất bình tĩnh, hắn cũng hiểu rõ việc này đối với Nguyên Anh mà nói có hấp dẫn thật lớn, nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói không gì quan trọng bằng Kết Anh.
Lại không biết sở dĩ Bạch Tiểu Thuần bình tĩnh như vậy là vì hắn có được hai phần Thiên Nhân Hồn, cũng có cảm giác như đàn ông no không biết đàn ông đói, đương nhiên hắn rất bình tĩnh.
Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái nhìn sang Bạch Lân, lại nhìn mấy Vạn phu trưởng chung quanh, hắn như có điều suy nghĩ, vội ho một tiếng, đầu tiên hắn ôm quyền cúi đầu với Bạch Lân.
- Quân chủ, đây chính là cơ hội tốt, nếu như quân chủ đạt được Thiên Nhân Hồn, chẳng phải Thiên Nhân có hi vọng!
Bạch Tiểu Thuần vừa nói ra lời này làm mấy vị Vạn phu trưởng đang kích động tỉnh táo lại, mặc dù Thiên Nhân Hồn là đồ tốt nhưng bọn họ hiểu rõ tu vi bản thân cách trùng kích Thiên Nhân còn đoạn đường rất xa, cho dù đạt được Thiên Nhân Hồn, tin tức tất truyền ra ngoài.
Người có khả năng sử dụng để đột phá, thậm chí có thể bảo trụ Thiên Nhân Hồn cũng chỉ có quân chủ Bạch Lân, vì vậy ánh mắt sáng lên, bọn họ hiểu ý của Bạch Lân, nghe hiểu Bạch Tiểu Thuần nhắc nhở.
Trên thực tế bọn họ cũng bị tác dụng khác của Thiên Nhân Hồn làm rung động, nhất thời rối loạn tâm thần, nếu không cũng không cần Bạch Tiểu Thuần đi nhắc nhở, lúc này hiểu ra và nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Bạch Lân, bọn họ âm thầm cảm kích Bạch Tiểu Thuần.
Ngay cả bốn năm Vạn phu trưởng không có biến hóa quá rõ ràng cũng đều nhìn Bạch Tiểu Thuần thêm vài lần, một người trong đó trầm ngâm một lúc liền ôm quyền cúi đầu hỏi Bạch Lân.
- Quân chủ, không biết Thiên Nhân Hồn ở nơi nào?
Bạch Lân như cười mà không cười nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, hắn rất tán thưởng khi nghe Bạch Tiểu Thuần nhắc nhở, có mấy lời chính bản thân hắn khó nói thành lời, sau đó lại gật đầu nhìn sang Vạn phu trưởng vừa hỏi mình.
- Các ngươi cũng nhìn thấy chín cột sáng màu đen bên ngoài, chắc hẳn cũng đoán được là cung điện dưới lòng đất đang sinh ra biến hóa khó lường.
- Sở dĩ cung điện dưới lòng đất có biến hóa như thế, có lẽ bởi vì nơi đó vừa sụp đổ lộ ra một cửa vào chính thức... Trong cửa vào tồn tại một mê cung.
- Bên ngoài mê cung có tấm bia đá, phía trên viết rõ ràng, nếu có thể thông qua mê cung, lại thông qua khảo nghiệm, có thể lấy được Thiên Nhân Hồn!
Bạch Lân chậm rãi lên tiếng.
Mọi người trầm mặc, Bạch Tiểu Thuần rung động không nhỏ, trước kia chỉ cung điện dưới lòng đất đã làm hắn căng thẳng, hiện tại có thêm mê cung, việc này hoàn toàn ăn khớp với suy đoán của hắn lúc trước, cũng là đáp án hắn không thích nghe nhất, vừa nghĩ tới Thiên Nhân Hồn tại nơi oan hồn tụ tập, nội tâm Bạch Tiểu Thuần cảm thấy hoảng hốt không gì sánh kịp.
- Trần Hạ Thiên tiền bối có lệnh, lập tức chọn ra ba vạn người xuất phát tiến vào trong mê cung! Về phần danh sách nhân viên cụ thể, bởi vì không thể bỏ qua an nguy của Trường thành, Trần tiền bối sẽ an bài lựa chọn người, đêm nay sẽ có công bố.
Bạch Lân tiếp tục lên tiếng.
- Mặc dù bổn tọa đi nhưng sẽ không tiến vào mê cung, mà là cùng các quân chủ khác áp trận phòng ngừa Man Hoang tập kích, lần này Chân Linh trên tháp cao cũng xuất hiện, chuẩn bị vạn toàn.
- Sau khi các ngươi quay về phải an bài một phen, tóm lại người nào trong Bác Bì Quân rời đi, Vạn phu trưởng nào mang Thiên Nhân Hồn trở về, bổn tọa nhất định dày báo!
Bạch Lân nói xong, nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động rất mạnh, hắn không quan tâm Thiên Nhân Hồn gì đó, hắn chỉ quan tâm cái mạng nhỏ của mình.
Sau khi nghe có nhiều người phải tiến vào mê cung như vậy, Bạch Tiểu Thuần khẩn trương, vừa nghĩ tới ác hồn đáng sợ, lại nghĩ tới Man Hoang treo giải thưởng cái mạng của mình, nội tâm hắn hoảng hốt.
- Chuyện lớn như thế, tu vi ta yếu kém, chắc có lẽ không đến phiên ta đi...
Bạch Tiểu Thuần tự an ủi bản thân mình, hắn vẫn cảm thấy lo lắng nhìn sang Bạch Lân.
- Quân chủ, việc này nghe thế nào cũng cảm thấy không đúng, lại là mê cung, lại là tấm bia đá, trên đó viết rõ có Thiên Nhân Hồn, ta cảm thấy tám chín phần mười có lừa dối, đây có phải bẫy rập của Man Hoang hay không?
Bạch Tiểu Thuần cẩn thận hỏi thăm..
---------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...