Chỉ là vừa thở ra một hơi, Bạch Tiểu Thuần lại chột dạ. Hắn cảm thấy mình thoáng cái đối mặt với hai nữ nhân. Cả hai lại đều có cốt nhục của mình. Hắn thật sự không biết nên nói cái gì. Lúc này Bạch Tiểu Thuần hắn chớp chớp mắt, ho khan vài tiếng, thử dò xét nói một câu.
- Vậy... Các nàng khỏe không?
- Khỏe cái đầu ngươi!
Tống Quân Uyển vốn cũng không phải là người tính tình tốt. Lúc này nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, trong mắt mặc dù ướt át, nhưng khổ sở còn có tưởng niệm mấy năm nay không khỏi dâng lên trong lòng. Lúc này nàng cũng không chú ý tới ôm bụng, trực tiếp tiến lên lại một cước đá tới.
Chu Tử Mạch ở bên cạnh. Vị Hồng Trần Nữ này năm đó, tính tình cũng không nhỏ. Nhất là nghĩ đến mình cùng Bạch Tiểu Thuần trong lúc đó quan hệ không minh bạch. Còn nữa trong mấy năm nay mình mang thai, một mình đối mặt với các loại nguy cơ sinh tử, ánh mắt nàng cũng lộ ra ánh sáng sắc bén, nàng cũng tiến lên, tính đấu võ.
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần đau thương. Đây là chuyện trước đó hắn không có nghĩ tới. Lúc này hắn cũng không biết nên xử lý như thế nào. Nếu như đổi lại là trước đây, hắn còn dám khống chế các nàng. Nhưng hiện tại, hai đạo lữ này đều mang bầu. Hắn làm sao dám ra tay. Cho dù là trốn tránh, chắc hẳn cơn giận của hai nàng cũng sẽ không dễ dàng tiêu tan như vậy.
- Mà thôi mà thôi, đánh thì đánh. Dù sao ở đây cũng không có người ngoài... Không có người nào biết.
Vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần giống như đưa đám, giơ hai tay lên cao, không chậm trễ chút nào lập tức chịu thua.
Lại như vậy, ở dưới quyền đấm cước đá, này Bạch Tiểu Thuần thỉnh thoảng đau thương kêu lên vài tiếng, còn thần thức tản ra, luôn luôn lưu ý tới tâm thần sóng dao động của hai nàng. Lúc này hắn đột nhiên cảm giác được, tu vi Thiên Tôn thật sự không tệ, khiến cho hắn ở đây có thể nắm chắc chính xác suy nghĩ của Chu Tử Mạch cùng Tống Quân Uyển. Chờ tới khi phát hiện cơn giận của hai nàng đã tiêu tan một ít, hai tay của Bạch Tiểu Thuần lập tức giơ lên, đồng thời ôm lấy các nàng. Thoáng một cái, hắn lao thẳng đến trong mặt quạt, ở sườn núi kia. Nơi đó có động phủ Bạch Tiểu Thuần đào ra mấy năm nay.
- Thả ta ra!
Tống Quân Uyển trợn mắt.
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi không nên làm càn!
Chu Tử Mạch cũng cau mày, lạnh lùng nói.
- Tất cả im miệng cho ta!
Bạch Tiểu Thuần quay đầu lại trừng mắt với hai bên một cái. Không đợi các nàng tiếp tục đáp lời, hắn trực tiếp mang theo các nàng lại tiến vào động phủ...
Phía xa Thiết Đản thận trọng nhìn cảnh tượng như vậy. Bên cạnh nó, tiểu khí linh cũng huyễn hóa ra, trong mắt mang theo sự hiếu kỳ, quay đầu lại hỏi Thiết Đản.
- Lão huynh, ngươi nói bọn họ đang làm gì thế? Thế nào còn đánh nhau. Nhất là chủ nhân tu vi Thiên Tôn hậu kỳ, thế nào cũng đánh không lại?
Thiết Đản liếc mắt nhìn tiểu khí linh một chút, trong lỗ mũi hừ một cái. Trong mắt nó mang theo sự khinh miệt cùng xem thường. Dường như nó cảm thấy tiểu khí linh này ngay cả cái này cũng không hiểu, mình xấu hổ khi cùng làm bạn với hắn!
- Đánh không lại thì cũng thôi. Thế nào còn dẫn người tiến vào động phủ? Chẳng lẽ bọn họ phải tu luyện?
Tiểu khí linh càng hiếu kỳ hơn, gãi đầu.
- Không được, ta phải nhanh chân đến xem.
Hắn thật sự quá tò mò. Nhất là sau khi nghe được trong động phủ này truyền ra một ít âm thanh kỳ quái, hắn lại càng không nhịn được. Khi hắn đang muốn qua nhìn một cái, lại bị Thiết Đản trong nháy mắt ngăn cản.
Chỉ là lòng hiếu kỳ của tiểu khí linh sau khi nổi lên, ở trên bảo quạt này, Thiết Đản cũng không ngăn cản được. Trong nháy mắt tiểu khí linh đã tránh được. Thoáng một cái, nó lại trực tiếp chui vào đến bên trong động phủ...
Thiết Đản ở phía xa nhìn, lắc đầu, trong mắt lộ ra vẻ đồng tình.
Quả nhiên, rất nhanh... tiếng Bạch Tiểu Thuần gầm lên giận dữ truyền ra. Tiểu khí linh kêu thảm một tiếng, mang theo sự ủy khuất từ bên trong động phủ bay ra, trong miệng vẫn liên tục hô to...
- Chủ nhân, ta là đang giúp ngươi mà. Các ngươi lại có thể thật sự đang đánh nhau!
- Im lặng!
Bên trong động phủ, Bạch Tiểu Thuần tức giận thở hổn hển. Vừa rồi, tiểu khí linh đột nhiên xuất hiện, hắn thật sự khiếp sợ tới mức nhảy dựng...
Thời gian trôi qua, ở trên bảo quạt này, oán khí của Tống Quân Uyển cùng Chu Tử Mạch đối với Bạch Tiểu Thuần, cũng theo Bạch Tiểu Thuần giảng giải mọi chuyện phát sinh sau khi hạ xuống Tiên Vực của Vĩnh Hằng, đã chậm rãi tiêu tan.
Nhất là Tống Quân Uyển khi nghe lúc Thiết Đản cùng với Tống Khuyết bảo vệ đối với các nàng như vậy, nàng khóc. Được sự giúp đỡ của Bạch Tiểu Thuần, nàng từ phía xa liếc mắt thoáng nhìn Tống Khuyết ở tầng thứ chín của bảo tháp. Tống Quân Uyển cầm lấy tay Bạch Tiểu Thuần, lau đi nước mắt, nhẹ giọng hỏi.
- Khuyết Nhi, có thể tỉnh sao...
- Có thể!
Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn không có một chút do dự nào, gật đầu.
Bên trong tầng thứ chín của tháp Sinh Tử Đạo, thân thể Tống Khuyết vẫn không nhúc nhích. Ở trong Sinh Tử Đạo Nguyên này dung nhập, hình như không có gì thay đổi, chỉ có điều duy nhất thân thể hắn hoàn toàn không có một chút dấu hiệu mục nát, lại giống như đang ngủ.
Chu Tử Mạch cũng đi tới, từ phía xa, ôm quyền cúi đầu hướng về phía nơi đó, trong lòng cũng thầm than khẽ. Đồng thời đối với Thiết Đản, Chu Tử Mạch đặc biệt hữu hảo. Sau khi Thiết Đản cảm nhận được khí tức trong bụng Chu Tử Mạch, cũng lập tức trở nên thân thiết. Thường ngày mặc dù hai nàng có chút không đẻ ý tới Bạch Tiểu Thuần, nhưng đối với Thiết Đản, lại ở chung cực kỳ hòa hợp.
Chỉ là ở trong lòng các nàng, mặc dù còn có oán khí, nhưng hồi tưởng chuyện cũ, lại nghe Bạch Tiểu Thuần nói qua loa quá trình cứu các nàng ra, điều này làm cho trong lòng các nàng dĩ nhiên dâng lên sóng lớn.
Các nàng hiểu Bạch Tiểu Thuần, nhưng càng hiểu rõ, đối với cách nói của hắn luôn luôn thích khoa trương một ít, đột nhiên qua loa, phương diện này đại biểu cho ý nghĩa, làm cho các nàng đau lòng.
Chỉ là biểu hiện bên ngoài, giữa hai người vẫn còn có chút nhìn nhau không vừa mắt. Chuyện này nhất thời cũng rất khó điều chỉnh được.
Bạch Tiểu Thuần biết các nàng chịu nhiều khổ sở, cũng hiểu rõ hai nữ nhân ở cùng một chỗ, nếu mình không biểu hiện tốt một chút, sợ là sẽ lại xuất hiện chuyện năm đó, lúc Huyết Khê Tông đánh với Linh Khê Tông một trận, Tống Quân Uyển cùng Hầu Tiểu Muội mang đến cho mình tai họa đáng sợ.
Vì vậy lúc Bạch Tiểu Thuần ở trước mặt các nàng biểu hiện rất tốt, mặt khác đang chuẩn bị rời khỏi bảo quạt!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...